Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 549
Cập nhật lúc: 2025-03-22 00:12:47
Lượt xem: 28
Lúc này Thẩm Trình mới phản ứng được mình đã nói cái gì, nhưng bây giờ không phải là lúc lúng túng.
Anh nhanh chóng đặt Giang Niệm Tư lên giường bệnh, quay đầu lại hỏi bác sĩ sản khoa: “Tôi có thể vào phòng sinh cùng không?”
“Không cần” Giang Niệm Tư từ chối: “Không cho phép anh đi vào.
Cô biết Thẩm Trình có ý tốt, nhưng mà cô không hi vọng anh trông thấy cô đau đớn khiến anh có dáng vẻ bất lực.
Nếu là chuyện khác thì Thẩm Trình đều nghe Giang Niệm Tư, nhưng trong chuyện này anh lại kiên trì tới cùng.
Sau một hồi tranh chấp, Thẩm Trình chiến thắng.
Sau khi khử độc xong, Thẩm Trình đi theo vào phòng sinh.
Hai người vội vã cuống cuồng, Giang Niệm Tư sợ hãi thở ra, Thẩm Trình nắm tay của cô, thậm chí còn lo lắng hơn cô.
Bác sĩ đỡ đẻ cho Giang Niệm Tư cũng là người quen của Giang Niệm Tư.
Nhìn Giang Niệm Tư là bác sĩ tốt như vậy, lại gặp người chồng thương mình như thế thì vừa mừng thay cô, vừa cảm thấy chồng của mình không tốt.
Lúc cô ấy sinh con thì sợ muốn chết, bởi vì cô ấy là bác sĩ sản khoa cho nên không quá mê tín.
Lúc đó cô ấy nói với chồng mình, hy vọng chồng có thể đi vào phòng sinh với mình.
Vậy mà thứ đồ kia của nhà cô ấy lại trả lời: “Phụ nữ sinh con thì đàn ông đi vào làm gì? Công việc của anh không chịu nổi sự xui xẻo đó, nhỡ sau này bị ảnh hưởng thì sao?”
Vì thế, cô ấy sinh con xong thì khó chịu rất lâu, thậm chí còn có cảm giác hoài phí bản thân.
Vẫn là ba mẹ chồng nhà mình coi như thương người, giúp cô ấy chăm sóc con, bận rộn việc nhà thì cô ấy mới thông suốt.
Coi như tìm được một nhóm người sống qua ngày.
Nhìn Thẩm Trình quan tâm Giang Niệm Tư như vậy thì bác sĩ sản khoa cảm khái rồi cười an ủi bọn họ: “Bác sĩ Giang đừng sợ, cứ làm theo tiết tấu của tôi thì sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều”
“Được. Giang Niệm Tư gật đầu một cái.
Thẩm Trình ở một bên nắm tay của cô, Giang Niệm Tư làm theo phương pháp của bác sĩ.
“Được, thở đi, dùng sức, dùng sức giống như kéo.
“Được.” Giang Niệm Tư bỗng nhiên hơi dùng sức.
Đứa bé đi ra.
Bác sĩ trợn mắt hốc mồm: “Nhanh như vậy sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-549.html.]
DTV
Giang Niệm Tư cùng bác sĩ bốn mắt nhìn nhau, một người càng ngơ ngác hơn một người.
Cô cũng không ngờ lại nhanh như vậy.
Càng không có nghĩ tới, thế mà không đau.
Đây là tình huống gì?
Còn chưa kịp cảm khái thì Giang Niệm Tư lại cảm thấy một đứa bé muốn đi ra, lần này còn không cần dồn sức.
Chỉ cần hơi bỗng nhúc nhích thì đứa bé đã tự mình đi ra.
Các bác sĩ y tá bắt đầu mỗi người giữ đúng vị trí của mình.
Vội vàng chăm sóc đứa bé, vội vàng xử lý phần việc ở chỗ Giang Niệm Tư.
Thẩm Trình là người ngơ ngác hơn bất kỳ ai khác.
Anh nhìn gương mặt trắng nõn của Giang Niệm Tư đỏ thắm thì đưa tay sờ sờ, không có một giọt mồ hôi.
Anh không xác định hỏi Giang Niệm Tư: “Niệm niệm, đau không?”
Giang Niệm Tư lắc đầu: “Hình như, không có cảm giác?”
Thậm chí cô chỉ cảm thấy giống như mình đi đại tiện, không giống quá trình sinh con.
Nhưng đứa bé ở bên cạnh bị bác sĩ vỗ đang kêu oa oa thì đang thực sự tồn tại.
Giang Niệm Tư liếc nhìn, thật đúng là nhỏ đến thương cảm..
Thật sự giống như trẻ sinh non khoảng 7 tháng.
Hai người thần giao cách cảm muốn đi cùng nhau.
Sau khi ở phòng sinh chờ đợi một tiếng, Giang Niệm Tư được đưa đến phòng bệnh bình thường.
Bởi vì nói với mọi người là đứa bé mới được 7 tháng cho nên các bác sĩ tương đối coi trọng.
Kết quả sau khi kiểm tra thì ngoại trừ kích thước tương đối nhỏ thì tất cả đều phát triển rất tốt.
Giang Niệm Tư nhanh chóng tiến vào giấc ngủ, đi hỏi người của cục thời không kia một chút.
Sau khi biết tin tức thì Giang Bằng Vũ hoả tốc chạy đến.
Trước khi tới, anh ta trực tiếp gọi điện thoại cho Giang Tuyết.