Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:11:40
Lượt xem: 31
Cũng không quan tâm đến lòng hư vinh khác, thấy các bác sĩ khác nhìn về phía mình, bác sĩ Đỗ nói thẳng: “Phương án trị liệu cho lão Lư bao gồm cách điều chế thuốc cùng phương pháp châm cứu huyệt vị xoa bóp, tất cả đều là Bác sĩ Giang đưa ra, tôi cũng chỉ là người làm theo mà thôi”
Thông suốt, lại là phương án của bác sĩ Giang.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng.
Đừng nói các bác sĩ, ngay cả lão Lư cùng Lư Lan Nguyệt đều hơi kinh ngạc mà nhìn bác sĩ Đỗ.
Còn sắc mặt của bác sĩ Lưu thì hoàn toàn cứng ngắc.
Tại sao lại là bác sĩ Giang?
Tại sao chỗ nào cũng có cô?
Cô ta chỉ không muốn bác sĩ Giang được chú ý, cô ta sai sao?
Giang Niệm Tư đứng ở cửa ra vào nghe trong chốc lát, nhìn thấy bác sĩ Đỗ hận không thể viết mấy chữ ‘tôi sùng bái bác sĩ Giang thì không nhịn được cười ra tiếng.
Nụ cười này khiến mấy người trong phòng bệnh chú ý đến.
“Bác sĩ Giang, cô đến rồi.”
Nét mặt bác sĩ Đỗ vui mừng, cười cười đi về phía Giang Niệm Tư.
Giang Niệm Tư dậm chân tiến vào phòng bệnh, để Lư Lan Nguyệt đỡ lão Lư trở về giường.
Cô kiểm tra cẩn thận cho lão Lư một phen.
Bác sĩ Đỗ quan sát, có loại cảm giác lo lắng khi sư phụ muốn nghiệm thu thành quả của đồ đệ.
“Tình huống khôi phục của lão Lư rất tốt, người nhà bệnh nhân chú ý chút, để bệnh nhân duy trì trạng thái tâm lý ổn định, không nên quá gấp qua nóng nảy, thời gian ngủ thoải mái, hơn nữa cũng tránh đồ ăn cay béo.”
Lời này của cô đang nói cho Lư Lan Nguyệt.
Lư Lan Nguyệt liên tục cảm ơn cô: “Cảm ơn bác sĩ Giang, nếu không nhờ cô thì tôi cũng không biết phải làm sao.
Đầu tiên là cứu được con trai của cô ấy, bây giờ lại cứu được ba của cô ấy.
Giang Niệm Tư ôn hòa cười cười: “Đây là trách nhiệm của tôi, nhưng mà lần này lão Lư có thể khôi phục, hơn phân nửa công lao đều là nhờ bác sĩ Đỗ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-498.html.]
DTV
Giang Niệm Tư kéo bác sĩ Đỗ ra ngoài, giải thích với mọi người: “Lần này lão Lư có thể khôi phục nhanh như vậy, mặc dù phối trí thuốc cũng rất quan trọng nhưng thủ pháp châm cứu mới là thứ quan trọng nhất, tôi chỉ nói qua quá trình còn bác sĩ Đỗ chỉ thông qua lời của tôi nói mà có thể hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo trong đó thì mới là lợi hại nhất.
Bác sĩ Đỗ được Giang Niệm Tư khen thì có chút ngượng ngùng.
Đây không phải là công lao của ông ấy.
Ông ấy chỉ là một kẻ bắt chước.
Không khí trong phòng bệnh rất tốt, Giang Bằng Vũ còn chưa rời khỏi bệnh viện, lúc đi ngang qua bên này thì trông thấy cảnh tượng bên trong.
Anh ta nghe em gái thẳng thắn nói chuyện ở bên trong, lại trông thấy người được cô khen ngợi vừa ngại ngùng vừa có chút kiêu ngạo, trong lúc nhất thời trông giống một cảnh tượng khi còn bé.
Đây chính là thần thái thường xuyên xuất hiện của cô khi còn nhỏ.
Lúc nào cô bé cũng bồi hồi ở giữa cảm giác khiêm tốn và kiêu ngạo.
Làm chuyện tốt nhưng lại muốn khiêm tốn, lại không nhịn được kiêu ngạo.
Đúng là em gái ruột của anh ấy.
Giang Bằng Vũ không nhịn được cười lên, phải rồi, xem ra là anh ta đã suy nghĩ lung tung.
Có thể em gái có kỳ ngộ mà anh ta không biết, không tiện nói cho anh ta biết mà thôi.
Chẳng lẽ chính là sư phụ tuyệt thế trong truyện sao?
Anh ta không nhịn được mà suy nghĩ lung tung.
Trở lại nhà của hai người, Thẩm Trình còn chưa có trở lại, nhưng mà phòng bếp đã có nguyên liệu đồ ăn tươi mới.
Giang Niệm Tư đoán, có lẽ là Thẩm Trình đã nhờ đầu bếp ở nhà ăn mua giúp.
Cô cởi áo khoác, tiến vào phòng bếp nấu cơm, trông thấy một tờ giấy được đặt ở trên bếp.
“Chờ anh về nấu cơm cho em A...
Giang Niệm Tư cầm tờ giấy, ý cười trong mắt tràn ra hốc mắt.
Anh thực sự xem cô như đại tiểu thư mười ngón tay không dính nước để hầu hạ sao.
Thẩm Trình đối xử với cô rất tốt, Giang Niệm Tư cũng không phải một người chỉ biết hưởng thụ.