Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 442
Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:36:30
Lượt xem: 38
Lúc này Giang Niệm Tư đang bị một đám bác sĩ vây quanh. Có bác sĩ Từ, bác sĩ Đỗ, bác sĩ Dương, bác sĩ Lâm và các bác sĩ ở khoa y học co truyền, còn có cả Hứa Quan Quan.
Từ Xán Xán bị bác sĩ Từ kéo qua bên cạnh.
Bác sĩ Đỗ là người hiếu học, vừa ăn cơm vừa dò hỏi những vấn đề về mặt y học với Giang Niệm Tư.
Bác sĩ Từ và ông ấy luân phiên hỏi.
Giang Niệm Tư không chê phiền mà lặp lại quá trình cô trị liệu cùng những việc cần phải chú ý, cũng như kĩ thuật châm cứu đặc biệt của cô.
Lúc cô chữa bệnh có nói qua một lần, nhưng lúc ấy vì muốn vừa trị liệu vừa giải thích nên cô nói rất nhanh.
Thấy cô lặp lại lần nữa, bác sĩ Lâm và bác sĩ Dương bên cạnh không khỏi kinh ngạc.
Cô vậy mà lại có thể dạy tỉ mỉ, kỹ càng tới như vậy?
Hứa Quan Quan hỏi cô: “Bác sĩ Giang, cô không ngại truyền bá kiến thức y học của mình ra ngoại sao?”
“Vì sao phải để ý?” Giang Niệm Tư cảm thấy rất buồn cười: “Nếu ai cũng để ý, trung y sớm đã thất truyền, chúng ta cũng không có được di sản trí tuệ mà tổ tiên lưu truyền lại.
Giọng cô nhẹ nhàng, khi nói chuyện còn rất dịu dàng.
Kết hợp với nội dung mà cô nói, Hứa Quan Quan có cảm giác như lần nữa rung động rồi.
Cô ấy rất ít khi gặp được người thấu đáo như vậy.
“Bác sĩ Giang nói rất đúng, tôi nên học tập theo bác sĩ Giang”
Giang Niệm Tư gật đầu, khách sáo nói: “Tôi mới nên học tập theo bác sĩ Hứa”
Bác sĩ Hứa nhìn ánh mắt của Hứa Triều Dương, nói: “Bác sĩ Giang bao lâu nữa mới chịu kết hôn? Tôi còn đang chờ uống rượu mừng đấy.
Sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện này?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-442.html.]
Giang Niệm Tư tuy khó hiểu nhưng vẫn thành thực nói: “Chắc sẽ nhanh thôi, Thẩm Trình nói chờ ba mẹ anh ấy có thời gian chúng tôi sẽ sắp xếp tổ chức hôn lễ ngay.
Bác sĩ Đỗ gật đầu: “Là phải đợi ba mẹ đoàn trưởng Thẩm tới đây, kết hôn mà không có ba mẹ chủ trì thì ra thể thống gì.”
Ông ấy vừa nói vừa nhìn Hứa Triều Dương.
DTV
Hứa Triều Dương đã hiểu ý của ông ấy, trong lúc nhất thời có chút dở khóc dở cười.
Tuy anh ta có hơi rung động với cô nhưng không tới mức chen chân vào phá hoại.
Cũng không phải là chuyện tình cảm viết trong tiểu thuyết, đâu dễ gì mà làm mấy chuyện thất đức lại có thể giành được người phụ nữ không thuộc về mình.
Anh ta và Thẩm Trình vẫn còn trẻ.
Bác sĩ Lâm thấy Giang Niệm Tư ăn xong liền nhân cơ hội đó hỏi ra vấn đề định nói lúc trước.
“Bác sĩ Giang, có tiện nói chuyện riêng với tôi không?”
“Dĩ nhiên.” Giang Niệm Tư đúng là có chuyện muốn nói với bọn họ.
Lão Lâm đưa Giang Niệm Tư ra khỏi nhà ăn. Hai người đứng ngoài nói chuyện với nhau.
“Bác sĩ Giang biết mục đích chúng tôi tới nơi này, cũng không dám giấu giếm gì, ban đầu chúng tôi có nghi ngờ năng lực của cô vì cô còn quá trẻ. Thật không ngờ là tư tưởng chúng tôi có hạn, y thuật của bác sĩ Giang đúng là rất lợi hại, tôi và lão Dương đều không thể sánh bằng.
Giang Niệm Tư lễ phép nghe, nghe tới câu cuối cùng bèn khiêm tốn nói:”Lão Lâm quá khen, vãn bối bất tài còn cần phải học tập nhiều”
Bác sĩ Lâm vẫy vẫy tay: “Haiz, không nói mấy lời khách sáo như vậy. Nhìn trạng thái của bác sĩ Giang khi châm cứu cho lão Lư tôi đã biết năng lực của bác sĩ Giang nhất định không tầm thường. Cô cũng biết chúng tôi không chỉ có bệnh viện quân khu mà còn có liên hệ với viện nghiên cứu. Bây giờ thay mặt toàn thể viện, tôi xin gửi lời mời chân thành nhất hy vọng bác sĩ Giang có thể gia nhập với chúng tôi.
Có thể vào được viện nghiên cứu đúng là chuyện vinh quang nhất.
Trước khi bọn họ tới, Giang Niệm Tư không có kháng cự.
Nhưng bây giờ, cô lại không muốn đi.
“Xin lỗi, bác sĩ Lâm, tôi nghĩ khả năng của tôi không thích hợp vào viện nghiên cứu Cô từ chối là chuyện nằm ngoài dự liệu của bác sĩ Lâm.