Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:29:19
Lượt xem: 35

Sau khoảng thời gian làm việc chăm chỉ, cửa hàng quần áo Tuyết Niệm đã bắt đầu kinh doanh rồi.

Cửa hàng quần áo mới khai trương hôm qua và xưởng may cũng đang hoạt động rầm rộ theo như kế hoạch.

Ôn Dương đến đón Giang Niệm Tư vì Lưu Vân Cường có chuyện muốn thương lượng với cô.

Sau khi xe dừng lại thì Ôn Dương bước xuống xe rồi chủ động mở cửa xe cho Giang Niệm Tư.

Thiệu Dương đi theo, anh ấy ngước nhìn nhà xưởng ở trước mặt.

Anh ta chậm rãi đi theo Giang Niệm Tư, từ xa đã nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên. Giọng nói mà anh ấy rất quen thuộc.

Nhưng vào lúc này giọng nói ấy lại chứa đựng sự dịu dàng khó tả.

Cửa hàng quần áo Tuyết Niệm mới khai trương hôm qua, có lẽ là do được quảng cáo sớm nên doanh thu ngày hôm qua đã vượt quá mong đợi của họ.

Hôm qua tổng doanh thu của ba cửa hàng lớn đã vượt quá con số một ngàn tệ.

DTV

Đây chỉ là ngày đầu tiên.

Đối với Lưu Vân Cường thì một ngàn tệ là không đáng nhắc đến nhưng đó chỉ là doanh thu trong một ngày của thành phố Bắc Lâm.

Hơn nữa đó lại là kết quả thử nghiệm bước đầu của họ nên ý nghĩa hoàn toàn khác.

Khi Thiệu Dương đến thì đúng lúc Giang Tuyết vừa nói chuyện xong với Lưu Vân Cường về tình hình kinh doanh của cửa hàng.

Với tư cách là đối tác, hơn nữa là một đối tác có tiền của và mối quan hệ nên thái độ của Giang Tuyết với anh ta vô cùng tốt.

Thế là sau khi nói chuyện công việc xong cô ấy còn lịch sự nói: “Tất cả may nhờ có ông chủ Lưu quảng bá tốt, nếu hôm nay ông chủ Lưu rảnh rỗi thì tại sao chúng ta không tìm một nơi ngồi xuống rồi trò chuyện.

Lưu Vân Cường cười nói: “Đừng, tất cả là nhờ công lao của cô và mẹ của cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-408.html.]

Phương pháp quảng bá là do Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai nghĩ ra, còn Lưu Vân Cường chỉ biến ý tưởng của họ thành hiện thực mà thôi.

Hai người họ rất khiêm tốn với nhau, với tư cách là đối tác kinh doanh nên ngoài mặt trông không quá hài hòa.

Giang Niệm Tư đang muốn gọi Giang Tuyết nhưng đột nhiên giọng của Thiệu Dương lại truyền đến bên tại cô.

“Em gái, mọi người quen người đàn ông đó à?”

Đôi lúc Thiệu Dương không phủ nhận có mấy ông già còn có sức hấp dẫn hơn những chàng trai trẻ nữa.

Người đàn ông đó về khí chất lẫn ngoại hình đều là một người đàn ông... chất lượng cao.

Giang Niệm Tư đang định trả lời thì Giang Tuyết đã nhìn thấy cô nên hào hứng chạy đến nắm tay cô: “Tư Tư, em đến lúc nào vậy? Sao không báo trước với chị một tiếng?”

Tuy hai chị em sống cùng thành phố nhưng vì cả hai đều rất bận nên đã mười mấy ngày chưa gặp nhau rôi.

Giang Niệm Tư nói: “Em vừa đến thôi, ông chủ Lưu gọi em đến bàn chuyện.

Vì Thẩm Trình và anh trai nên Giang Niệm Tư quyết định tạo ít cơ hội cho Thiệu Dương, còn có nắm bắt cơ hội được hay không là do anh ấy.

“Chị, Thiệu Dương nói anh ấy cũng có bạn kinh doanh quần áo nên muốn nói chuyện với chị, em đi tìm ông chủ Lưu nói chuyện nên chị trò chuyện với anh ấy đi”

Vốn dĩ Giang Tuyết đang tò mò không biết lão cáo già đã làm gì em gái mình nên nhìn anh ấy với ánh mắt nghi ngờ và lo lắng.

Nhưng khi nghe em gái nói thế thì lập tức đôi mắt cô ấy cong lên, cô mỉm cười ngọt ngào dễ thương.

“Hóa ra là nói chuyện kinh doanh, đồng chí Thiệu đến lâu vậy vất vả rồi, Tiểu Dương lấy cho đồng chí Thiệu ly nước. Đồng chí Thiệu, chúng ta vào văn phòng rồi nói chuyện Cô ấy lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

Khóe môi Thiệu Dương cong lên tạo thành một nụ cười, anh ấy cười đầy ẩn ý: “Được, vào trong rồi nói”

Giang Tuyết dẫn anh ấy đến văn phòng còn Thiệu Dương thì bước từng bước đi theo sau cô ấy.

Thời tiết đang ấm dần nên hôm nay cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi cổ ren và một chiếc váy dài màu đen vô cùng đơn giản.

Loading...