Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:28:54
Lượt xem: 36

Vừa mới xuống xe đã bị Tiểu Hồ chặn lại.

“Bác sĩ Giang, chờ một chút.”

“Tiểu Hồ?” Giang Niệm Tư khó hiểu nhìn cậu ta: “Làm sao vậy?”

Tiểu Hồ chạy về phía cô.

“Hôm nay đoàn trưởng chúng tôi bắt đầu thử nghiệm huấn luyện cường độ cao, cô là bác sĩ của anh ấy, Triệu Lữ bào tôi kêu cô qua canh chừng”

Dù ngày nào Giang Niệm Tư cũng bận nhưng đều bớt chút thời gian kiểm tra tình hình của Thẩm Trình.

Trước đó một ngày, sau khi kiểm tra vài lần chắc chắn chân anh không còn vấn đề gì cô mới chắc chắn anh có thể quay lại đơn vị.

Không ngờ anh vừa mới về đơn vị đã lập tức bắt đầu huấn luyện cường độ cao.

Giang Niệm Tư tuy có chắc chắn về y thuật của mình nhưng vẫn không an tâm.

“Huấn luyện ở đâu?”

“Đi, tôi đưa cô đi qua. Tiểu Hồ nói.

Giang Niệm Tư lập tức đi qua đó với Tiểu Hồ.

Vào bộ đội, có người gọi cô là bác sĩ Giang, có người gọi cô là chị dâu.

DTV

Không có gì bất ngờ, người kêu cô là bác sĩ Giang thường là những người bị bệnh “suy nhược tinh trùng”.

Phía xa xa, Giang Niệm Tư nhìn thấy một bóng dáng đĩnh đạc, oai nghiêm.

Cô vừa liếc mắt đã nhận ra đó là Thẩm Trình.

Vây quanh hai bên anh có không ít người, đều là các chiến sĩ mặc quần áo ngụy trang.

Ngoài bọn họ ra còn có mấy đồng nghiệp của Giang Niệm Tư.

Ví dụ như bác sĩ Đỗ và bác sĩ Từ, còn có Hứa Quan Quan và viện trưởng Lục.

Mấy bác sĩ này đều bị Triệu Lữ gọi tới vì phòng Thẩm Trình xảy ra tình huống ngoài ý muốn không xử lý kịp thời.

Tới nỗi viện trưởng Lục còn nghĩ là tới chứng kiến kì tích.

Thẩm Trình đã chạy năm km với trọng lượng nặng, hơn nữa trọng lượng mà anh mang còn là tiêu chuẩn tối cao khi huấn luyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-396.html.]

Bây giờ đang chuẩn bị chạy vượt chướng ngại vật 400 mét.

Trên đường chỉ nghỉ ngơi có năm phút.

Tiểu Hồ đang định nói với Thẩm Trình là Giang Niệm Tư tới nhưng Giang Niệm Tư kịp thời ra dấu im lặng với cậu.

Cô không tiến lên phía trước mà cùng Tiểu Hồ đứng sau nhìn Thẩm Trình.

Thẩm Trình mang vật nặng chạy lâu như vậy, còn là vật năng tiêu chuẩn tối cao. Trước kia đây chỉ là một việc rất nhỏ với anh.

Hôm nay lại nhiều hơn nửa thời gian so với trước kia.

Tiếp theo là chạy vượt chướng ngại vật 400 mét.

Vượt chướng ngại vật 400 mét bao gồm vượt cọc, chiến hào, tường thấp, cầu nhảy bàn cao, thang ngang, cầu độc mộc, tường cao, võng cọc thấp.

Hơn nữa trên chân Thẩm Trình còn buộc thêm bao cát.

Anh theo bản năng dẫm dẫm chân phải, ánh mắt nhẹ nhíu lại.

Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm anh nên dù chỉ một hành động nhỏ của anh cũng không bị bỏ sót.

Anh bị thương ở chân phải. Khi nhìn thấy động tác của anh, lông mày Thiệu Dương và Giang Bằng Vũ bên cạnh càng nhíu chặt.

Mặt Triệu Lữ cũng nhăn lại, nhìn từ xa giống hệt một đóa hoa cúc, nếp nhăn kéo dài trên khóe miệng.

Tiểu Hồ thầm hỏi Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, chân đoàn trưởng chúng tôi có phải chưa hoàn toàn khỏi không?”

Giang Niệm Tư lắc đầu: “Đã khỏi hẳn rồi.”

Nhưng người từng bị thương đều sẽ có một bản năng tâm lý, quá mức cẩn thận ở vị trí bị thương, nhìn vị trí buộc bao cát là có thể nhìn ra.

Chân trái hơi cao, chân phải rõ ràng buộc thấp hơn.

Vì chân phải bị thương ở vị trí cẳng chân nên anh ta cột bao cát vào vị trí thấp nhất ở mắt cá chân.

Sự khác lạ của Thẩm Trình mọi người đều nhìn thấy.

Bác sĩ Từ lo lắng nói: “Có quá mạo hiểm rồi không? Hay là bảo đoàn trưởng Thẩm dừng lại đi”

Sắc mặt bác sĩ Đỗ cũng ngày một nghiêm trọng. Tình hình chân Thẩm Trình có thể khôi phục lại trạng thái như trước hay không sẽ chứng minh phương pháp trị liệu của bác sĩ Giang có thật sự hữu hiệu như vậy hay không.

Nếu thật sự có thể khôi phục bình thường, không bị một chút di chứng nào ảnh hưởng thì bác sĩ Giang sẽ là huyền thoại không thể bị thay thế trong giới y học.

Loading...