Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 363
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:26:02
Lượt xem: 43
Người lính không sợ gian khổ, mệt mỏi, không sợ c.h.ế.t không sợ khó, điều họ sợ là không thể tiếp tục sự nghiệp quân ngũ.
Gần đây ông ấy không đến bệnh viện quan tâm tới Thẩm Trình, nhưng thật ra vẫn luôn lo lắng cho anh.
Thẩm Trình mỉm cười gật đầu, kiêu ngạo nói: “Đúng vậy, người yêu tôi đã nói, cô ấy muốn trở thành hậu phương mạnh mẽ nhất của quân đội.
Sau khi ra khỏi văn phòng của Triệu Lữ, Thẩm Trình đi thẳng đến sân tập, gọi Thường Minh đang huấn luyện lại.
Đến văn phòng, Thường Minh hỏi anh: “Đoàn trưởng, anh đã về đội rồi à?”
Thẩm Trình ra hiệu cho anh ta ngồi xuống: “Vẫn chưa, nhưng cũng sắp rồi”
Nghe vậy, khuôn mặt vuông hơi hung dữ của Thường Minh nở một nụ cười đơn giản thật thà: “Vậy thì quá tốt rồi.”
“Ừ, hôm nay tôi đến gặp cậu chủ yếu là để nói chuyện gia đình cậu thôi”
Thường Minh đã nghe Trương Thu nói rồi.
Sắc mặt anh ta có chút xấu hổ: “Đoàn trưởng, mẹ tôi chính là người như vậy, bà ấy không kiềm chế được lời nói của mình, nói những lời khó nghe, đắc tội với chị dâu, xin anh bảo chị dâu đừng để bụng chuyện này nhé.”
“Cậu cho rằng tôi đến đây để gây khó dễ cho cậu à?” Thẩm Trình cười khẩy: “Người yêu tôi cũng không nhỏ mọn như mẹ cậu đâu.
Anh đã nói thẳng đến vậy, nụ cười trên mặt Thường Minh càng ngượng ngùng: “Đoàn trưởng, tôi không nghĩ như vậy”
Trước đây anh ta đúng là chưa từng nghĩ tới, nhưng mấy ngày nay anh ta nghe mẹ anh ta nói rất nhiều, hiện tại Thẩm Trình lại còn cố ý gọi anh ta đến văn phòng, khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Thẩm Trình gõ bàn: “Cậu có nghĩ như vậy hay không, chỉ cần trong lòng cậu biết rõ là được, tôi không muốn nghe cậu giải thích, ta tới đây không phải để gây khó dễ, mà là để nói cho cậu biết cậu là đàn ông phải bảo vệ được vợ mình, gánh vác được trách nhiệm, mẹ cậu không nói cho cậu biết bà ấy đã đổ hết thuốc cậu đưa cho đúng không?”
“Còn có chuyện như vậy sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-363.html.]
Thường Minh kinh ngạc: “Nhưng lúc về đến nhà, thuốc vẫn còn đó mà?”
Thẩm Trình hừ lạnh: “Vậy chính cậu phải tự hỏi là chuyện gì đã xảy ra, cậu đừng có thấy xấu hổ, có bệnh thì chữa trị. Chuyện này thì không sao, nhưng mẹ cậu đã gây ra rất nhiều phiền toái trong khu đại viện đấy.”
“Trong quân đội đoàn kết là quan trọng. Là người nhà của người lính, càng phải hiểu chân lý này. Chỉ khi hậu phương ổn định, cậu mới có thể tập trung vào việc mình nên làm. Cậu có năng lực tốt nhưng trình độ văn hóa chưa cao, có thể lấy được chỉ tiêu học tiếp hay không không chỉ phụ thuộc vào thành tích và biểu hiện cá nhân của cậu mà còn phụ thuộc vào biểu hiện của các thành viên trong gia đình cậu, cậu đã hiểu chưa? Nếu lại để tôi nghe thấy mẹ cậu lan truyền điều gì đó vô nghĩa ảnh hưởng đến sự đoàn kết, hậu quả như nào chắc cậu cũng có thể tự mình cân nhắc được.”
Vẻ mặt Thường Minh nhất thời xấu hổ, anh ta đột nhiên nhớ tới Thẩm Trình đã giúp đỡ mình bao nhiều năm qua.
Làm sao anh ta có thể nghĩ như vậy về người lãnh đạo của mình?
Anh ta đã theo anh nhiều năm như vậy, sao có thể không biết rõ tính cách của anh?
DTV
Đúng là bị mỡ lợn cho mắt rồi.
“Đoàn trưởng, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ nói rõ với mẹ tôi. Nếu thật sự không giải thích được, tôi nhất định sẽ đưa bà ấy về quê.”
“Ra ngoài đi.”
Thẩm Trình lạnh lùng ra lệnh.
“Vâng”
Sau khi Thường Minh đi ra ngoài, Thẩm Trình mới yên tâm, chuyện của người khác đã giải quyết xong, chuyện của mình nên giải quyết thế nào đây?
“Tiểu Hồ...” Anh quay đầu nhìn về phía Tiểu Hổ đang cố gắng giả làm đà điểu.
Tiểu Hổ nói: “Dạ?” “Đoàn trưởng, anh nói đi.”
Thẩm Trình suy nghĩ một chút, thôi quên đi, cái tên miệng rộng này, nếu như thật sự hỏi anh ấy, chắc chẳng bao lâu sau toàn đội sẽ biết chuyện này.
Thẩm Trình đang cố nghĩ cách giải thích với mẹ vợ tương lai, đồng chí mẹ vợ tương lai là Đinh Hồng Mai đã đưa quần áo cho Giang Bằng Vũ.