Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 341
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:29
Lượt xem: 38
Chỉ là thuận miệng nói...
Giang Bằng Vũ cạn lời nhìn cô ấy: “Bác sĩ Hứa, lần sau cô đừng tùy tiện như vậy”
Hå?
Vẻ mặt hứa quan quan sững sờ không hiểu, sau đó không thể tin chỉ vào mình: “Tôi, anh nói tôi tùy tiện Sao?”
Cô ấy xắn tay áo lên định đánh người nhưng Giang Bằng Vũ ý thức được chính mình nói không đúng nên giải thích: “Ý của tôi là, cô đừng tùy tiện đoán lung tung, rất hù dọa người khác đấy”
Nghe vậy, nắm tay hứa quan quan đang hướng tới sống mũi anh ta chợt dừng lại, cô ấy không nói gì mà quay người lườm anh ta một cái.
“Đội trưởng Giang, em gái của anh là người trưởng thành cũng đã có người yêu rồi, nên hôn môi người yêu là chuyện rất bình thường, nói không chừng lúc anh không biết người ta đã thân mật mấy trăm lần rồi cơ, vừa nãy đúng lúc bị anh nhìn thấy thôi, có gì dọa người đâu.”
Giang Bằng Vũ trừng to mắt, bảo cô ấy đừng dọa người nữa mà thế nào cô ấy vẫn còn hù dọa tiếp vậy.
Mấy trăm lần...
Giang Bằng Vũ nghĩ đến em gái bị dê xồm Thẩm Trình kia chiếm lợi mấy trăm lần thì đau lòng không dứt. Chuyện này có thể giống như hứa quan quan nói, em gái cũng có người yêu rồi, nên anh ta đâu thể can thiệp vào được.
Anh ta ủ rũ thở dài: “Tôi đi đây”
Hứa quan quan nhìn vẻ mặt kia của anh ta thì không khỏi hâm mộ Giang Niệm Tư. Cô ấy là con một trong nhà, không có anh trai cho nên tới bây giờ cũng không biết cảm giác được anh trai quan tâm là gì.
“Này, chờ một chút” Hứa quan quan gọi với theo anh ta.
Giang Bằng Vũ quay đầu lại, trong mắt còn thiếu chút viết bốn chữ lớn “muốn đánh Thẩm Trình”.
DTV
Hứa quan quan cười “hì hì” ném cái kẹo cho anh ta.
Giang Bằng Vũ bắt được, tiếng cười thanh thúy của hứa quan quan vang lên: “Trong lòng rất đau khổ đúng không, cho anh một viên kẹo ngọt ngào này”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-341.html.]
Giang Bằng Vũ chưa bao giờ thích ăn kẹo. Nhìn nụ cười tỏa sáng của hứa quan quan không hiểu sao anh ta lại có cảm giác cô ấy đang chế cười mình, liền tức giận quay đầu bước đi.
Bác sĩ chủ nhiệm đều được bố trí trợ lý bác sĩ, trợ lý bác sĩ của Giang Niệm Tư là một cô bé lớn lên rất đáng yêu, tên là Từ Xán Xán, em gái của bác sĩ Từ.
Ngày hôm nay mới đến chỗ Giang Niệm Tư báo cáo.
Bác sĩ Từ tính toán thật khéo, để em gái đến nơi này của Giang Niệm Tư học hỏi được nhiều hơn.
Ngày hôm qua Giang Niệm Tư cũng không tìm được Giang Bằng Vũ, cô thân mật một chút không lẽ đã kích thích đến anh cô rồi?
Đã đến lúc tan ca mà bên ngoài vẫn còn một bệnh nhân chờ khám bệnh. Từ Xán Xán nói: “Bác sĩ Giang, chúng ta tan ca luôn không?”
Giang Niệm Tư nhìn thoáng qua bệnh nhân đứng ngoài cửa thì thở dài: “Khám cho cô ấy xong trước đã, nếu có người đến xếp hàng phía sau thì em nói bọn họ chiều hằng quay lại.
“Vâng, bác sĩ Giang”
Từ Xán Xán gọi hai bệnh nhân giống như mẹ con kia đi vào. Một người trong đó trông khoảng ba mươi tuổi, một người khác có vẻ ngoài sáu mươi.
Người phụ nữ trẻ tuổi ngồi xuống.
Giọng Giang Niệm Tư ấm áp hỏi: “Trương Thu đúng không?”
Cô nhìn lướt qua mảnh giấy đăng ký khám bệnh của cô ấy, giấy đăng ký ở thời đại này đều phải tự viết tay.
Trương Thu từ nhà quân đội tới, nghe các chị dâu ở đó nói y thuật bác sĩ Giang rất tốt nên mới đặc biệt đến khám bệnh.
“Xin chào, tôi là Trương Thu, Cô ấy thản nhiên nở nụ cười phóng khoáng.
Giang Niệm Tư “ừ” rồi nói: “Chị không thoải mái ở đâu?”
Trương Thu chưa kịp trả lời thì bà cụ đứng bên cạnh cô ấy chen lời: “Bác sĩ Giang, nghe nói y thuật của cô rất lợi hại phải không? Con trai tôi kết hôn cũng sáu năm rồi mà đến nay con dâu tôi vẫn chưa có thai đứa bé nào, mọi người đều nói y thuật của cô tốt, cô phải chữa cho con dâu tôi mang thai được đấy”