Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:25
Lượt xem: 58
Chỉ nghe thấy một loạt tiếng kêu ai nha chửi bậy.
Lúc đi ra thì trên mặt Thiệu Dương xuất hiện một đôi mắt gấu mèo, vẫn còn giận nhưng không dám nói gì.
Thẩm Trình cũng không khá hơn chút nào.
Khi Giang Bằng Vũ đánh anh, anh chuẩn bị ngăn cản thì con hàng này uy h.i.ế.p trực tiếp: “Có muốn lấy em gái tôi hay không?”
Thẩm Trình do dự một giây thì khóe miệng liền đổ máu.
Giang Bằng Vũ không nể nang chút nào, xuống tay vừa nhanh vừa ác vừa chuẩn, tung một con át chủ bài quấy nhiễu suy nghĩ của anh rồi nhân cơ hội đánh lén.
Nhìn dấu vết xanh tím ở khóe miệng, Thẩm Trình nhếch môi cười khẽ. Cưới cô về nhà ư? Anh rất muốn.
Chuyện thứ nhất Thẩm Trình làm sau khi về bệnh viện là đi tìm Giang Niệm Tư. Hôm nay cô bận rộn cả ngày, lúc Thẩm Trình tới đón thì cô nhìn thấy rõ vết m.á.u ứ đọng ở khóe miệng anh.
DTV
“Chuyện gì xảy ra? Ai đánh anh?” Giang Niệm Tư bước nhanh tới sờ sờ khóe miệng anh.
Thẩm Trình đối diện với ánh mắt đau lòng của cô thì trong mắt anh dâng lên ý cười: “Không có chuyện gì.”
“Không có chuyện gì sao lại biến thành thế này được? Ai đánh?”
Thẩm Trình nhìn cô không nói.
Giang Niệm Tư lập tức hiểu rõ: “Là anh trai em đánh?”
Thẩm Trình cười cười giải thích thay Giang Bằng Vũ: “Không có gì đâu, Bằng Vũ thấy anh là người yêu em sợ em bị bắt nạt nên cảnh cáo anh một chút.”
Giang Niệm Tư: ““
“Đội trưởng Thẩm”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-339.html.]
“Hả?”
“Anh có biết hiện tại anh rất giống mùi trà trong trà không?”
Thẩm Trình: ““
“} Rất rõ ràng sao?
Mặc dù không hiểu mùi trà trong trà có ý gì nhưng giọng nói kia cho biết cô nhìn thấu suy nghĩ của anh.
Giang Niệm Tư kéo anh đến phòng khám bệnh riêng lấy rượu thuốc lau vết thương của anh. Thẩm Trình ngồi trên ghế rẽ chân ra để Giang Niệm Tư đứng ở trước mặt bôi thuốc cho anh.
“Có đau không?” Giang Niệm Tư dịu dàng hỏi.
Khoảng cách hai người rất gần, Thẩm Trình ngược lên nhìn cô, tầm mắt dừng ở trên đôi môi đỏ hồng thì đôi mắt chợt thâm thúy vô cùng. Bàn tay to vô tình khoác lên eo cô, Giang Niệm Tư cũng không cảm thấy có gì không đúng. Cô đến từ thời đại sau nên tư tưởng khá cởi mở, bọn họ cũng là bạn trai bạn gái rồi thì thân mật một chút cũng bình thường.
“Anh còn ấu trĩ hơn anh trai em.” Giang Niệm Tư đặt rượu thuốc ở một bên, cười rồi xoa xoa khóe miệng của anh.
Thẩm Trình nhìn cô nghiêng đầu, sự chú ý dừng ở khóe miệng bị thương của mình, hô hấp dần dần trở nên nóng rực.
“Bác sĩ Giang... Thẩm Trình đứng dậy, yết hầu anh cuộn lên xuống, thanh âm trở nên khàn khàn.
“Hả?” Giang Niệm Tư hỏi: “Đau không? Em nhẹ tay một chút... Ưm Thẩm Trình vẫn không nhịn được, một tay ôm lấy eo cô, một tay giữ sau gáy áp sát đến. Chạm đến môi mềm mại của của cô khiến cả người anh trở nên không bình thường. Tiếng rên khẽ tràn ra từ khóe môi càng làm cảm giác này rõ ràng hơn. Thẩm Trình cho rằng đây là một việc thuận theo tự nhiên, nhưng khi thực sự hôn anh mới phát hiện kiến thức ở phương diện này của anh quá ít. Trong đầu một vạn loại xúc động, khi hôn thực sự thì chỉ biết chạm mỗi ngây ngốc.
Giang Niệm Tư chờ hồi lâu mà không thấy hành động tiếp theo của anh thì hơi nghi hoặc trong lòng. Như thế nào, chỉ chơi chạm chạm môi thôi sao? Cô lặng lẽ mở mắt nhìn lén Thẩm Trình thì phát hiện anh nhắm chặt mắt. Giang Niệm Tư thở dài, thôi, quên đi, để cho chuyên gia lý thuyết bị đủ loại phim thần tượng đầu độc này thử một lần đi.
Vì vậy cô cẩn thận từng li từng tí thử thăm dò, mút nhẹ môi anh, tiếp theo đầu lưỡi mở hàm răng đang đóng của anh ra.
Động tác của cô khiến đại não Thẩm Trình nổ tung, dường như có pháo hoa tràn ra để anh không cách nào suy nghĩ, chỉ đành đi theo sự dẫn dắt của cô.
Dần dần Thẩm Trình tựa như nắm được bí quyết, đang chuẩn bị biến bị động thành chủ động thì của phòng chợt bị đẩy ra. Cùng với âm thanh cửa bị đẩy ra còn có giọng nói oang oang của Giang Bằng Vũ: “Tư Tư, anh... ôi con mẹ nó!”