Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-03-18 21:17:46
Lượt xem: 53

Trong lòng chị Phùng đang rỉ máu, nhưng vẻ ngoài lại rất lạnh lùng, giọng điệu cũng rất lạnh lùng.

“Con cũng lớn rồi, đến lúc cần phải đi làm rồi, mẹ sẽ tìm cách để kiếm cho con một công việc tốt. Bắt đầu từ ngày mai, mẹ sẽ thuê một căn nhà cho con để con dọn ra ngoài ở.”

Phùng Tiểu Lệ có bị đánh c.h.ế.t cũng không ngờ được điều này, cô cũng chỉ là nói Đỗ Thanh Mai vài câu, vậy mà lại rơi vào hoàn cảnh như bây giờ. Nói cái gì mà không thiên vị, suy cho cùng cũng vẫn là thiên vị con trai.

Căn nhà để lại cho con trai nhưng cô vẫn chưa lấy chồng, đây vẫn là nhà của cô, dựa vào cái gì mà cô lại phải dọn ra ngoài?

Đôi mắt của cô như được tẩm độc, sự oán giận bên trong gần như tràn ra khỏi đôi mắt cô.

Đột nhiên, cô ta cười lớn, mắng chị Phùng: “Con biết rồi, con biết mẹ vẫn luôn thiên vị, nói cái gì mà con trai con gái đều giống nhau, mẹ chính là trọng nam khinh nữ, mẹ thật là kinh tởm, mẹ là người đạo đức giả, mẹ không cần con, con cũng không cần mẹ.”

Chị Phùng bị những lời này kích thích, nước mắt lập tức trào ra, chị hét lên những lời sâu thẳm trong lòng mình.

“Lúc trước mẹ luôn công bằng không thiên vị, luôn đối đãi với con như con ruột, anh trai con có cái gì, con cũng phải có cái đó. Nhưng còn con thì sao, con tự nhìn xem con đã làm những gì? Sau lưng thì ức h.i.ế.p chị dâu cảu mình, còn cho rằng mẹ không tốt với con? Mẹ đã bao giờ đối xử tệ bạc với con chưa?”

“Hả? Nói cho mẹ biết, mẹ đối xử tệ bạc với con bao giờ? Từ nhỏ con muốn cái gì thì có cái đó. Cho dù con không muốn đi làm, mẹ cũng nói sẽ nuôi con cho đến khi con muốn đi làm.” Nếu con đã cho rằng mẹ đạo đức giả, kinh tởm và còn thiên vị, vậy mẹ sẽ nói với cho côn biết rằng Phùng Văn là con ruột của mẹ. Nếu mẹ thiên vị, mẹ chắc chắn sẽ thiên vị cho con trai của mình. Còn về phần con, người mà mẹ nhặt được về nuôi, mẹ cũng đã nuôi con lớn thành người rồi, mẹ không hổ thẹn với lòng, con muốn đi nơi nào thì cứ đi.”

Chị Phùng hét lên chuỗi dài này, không ngừng không nghỉ, nhanh đến mức mọi người không kịp phản ứng.

DTV

(Bạch diện hắc tâm: mặt trắng tâm đen là câu cửa miệng để ám chỉ những kẻ ngụy quân tử, man trá, trơ trẽn) Tuy nhiên, những câu nói quan trọng vẫn thấm sâu vào lòng Phùng Tiểu Lệ.

Cô, cô là được nhặt về nuôi?

Cô không phải là con ruột của mẹ cô sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-274.html.]

Nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của chị Phùng, Phùng Tiểu Lệ hoảng sợ trong giây lát.

Cô không phải con ruột, vấn đề này, trong lòng cô đã nghĩ đến vô số lần.

Bởi vì những bức ảnh lúc còn trẻ của ba mẹ cô ấy rất đẹp.

Ngoại hình của anh trai cô cũng như long phượng giữa rừng người.

Chỉ có mình cô lớn lên không giống ba cũng không giống mẹ.

Nhưng ba mẹ cô luôn luôn chiều chuộng cô, làm cô nhiều lần gạt bỏ đi sự nghi ngờ này.

Vừa rồi cô có thể tự tin hét lên rằng cô không cần bọn họ, cũng chỉ là nghĩ rằng ba mẹ nhất định sẽ nhượng bộ, nhất định sẽ đau lòng vì cô.

Nhưng bây giờ, không ngờ lại nói với cô rằng cô không phải là con ruột của họ?

Cô còn có thể cậy thế bướng bỉnh gì chứ?

Phùng Tiểu Lệ đột nhiên hối hận, hối hận đến mức ruột gan xanh mét, nếu biết sớm như vậy thì cô đã không cạch mặt họ. Cô ấy khóc lóc thảm thiết và cầu xin sự tha thứ, nhưng chị Phùng đã quay người bước vào phía trong và khóa cửa lại.

Phùng Văn là người phản ứng đầu tiên: “Bác sĩ Giang, để tôi đưa cô về trước”

Giang Niệm Tư gật đầu: “Cám ơn, không cần đâu, tôi tự đi về cũng được. Ngày mai nếu có thời gian, anh có thể dẫn vợ anh đến bệnh viện Đức Nguyên trấn Kỳ Thạch tìm tôi.”

Ở bên kia, Giang Bằng Vũ sống c.h.ế.t bị ép buộc đi xem mắt Đối tượng là một cô gái rất xinh đẹp và nhút nhát, tốt thì tốt đó, nhưng Giang Bằng Vũ lại không có cảm giác.

Loading...