Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 221
Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:57:57
Lượt xem: 35
“Em đã từng chữa trị cho Thẩm Trình và ông nội Thẩm.” Giang Niệm Tư giải thích một cách ngắn gọn xúc tích.
Giang Bằng Vũ bỗng nhiên hiểu ra, thì ra trong khoảng thời gian đó người chữa bệnh cho Thẩm Trình chính là Tư Tư nhà bọn họ?
Đây là loại duyên phận kỳ diệu gì vậy nè.
Chỉ tiếc là...
Anh ta đã giới thiệu em gái mình cho Thiệu Dương rồi.
Hơn nữa trạng thái của Thiệu Dương rõ ràng là đã thích em gái mình rồi.
“Tư Tư, em đến vội vàng quá, thư của anh vừa mới gửi đi không lâu, chắc em vẫn chưa đọc được thư anh viết cho em đâu, có chuyện này anh muốn kể với em”
“Chuyện gì vậy?” Giang Niệm Tư hỏi.
Giang Bằng Vũ đáp: “Thiệu Dương nói với anh, anh ấy nói rất muốn đến nhà thăm hỏi, nhưng cuối cùng lại không đi được, chuyện đó là có lý do, bởi vì anh ấy...”
“Anh bớt nói chút đi.”
Giang Niệm Tư thở dài: “Em đã đoán được rồi, các anh đi Bắc Thành cứu viện đúng không?”
Em gái quá thông minh, khiến cho Giang Bằng Vũ có cảm giác thành tựu.
“Vậy, em có trách cậu ấy không?”
Giang Niệm Tư lắc đầu một cái: “Nếu là bởi vì nguyên nhân bất khả kháng, em làm sao có thể trách anh ấy?”
Nguyên nhân bất khả kháng, Giang Bằng Vũ cảm thấy em gái nói một từ vừa cao cấp vừa chính xác.
Anh hào hứng: “Vậy, em còn muốn cho cậu ấy một cơ hội không?”
“Có duyên thì nói sau, cũng không xem mắt tiếp nữa.”
Giang Niệm Tư không muốn xem mắt, nhưng ai có thể biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì chứ?
Cô không có ý định xem mắt, nhưng không phủ định cái gọi là cơ hội của Giang Bằng Vũ.
Có cho cơ hội hay không, đương nhiên là xem hai người có gọi điện tới hay không.
Hiện tại người cũng không gặp được nhau, đoán chừng người ta cũng không để ý.
Giang Niệm Tư cũng không yên tâm chuyện này.
Hiểu rõ tình huống của Giang Bằng Vũ xong, Giang Niệm Tư chuẩn bị đi tìm Thẩm Trình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-221.html.]
“Anh, phòng bệnh của Thẩm Trình ở đâu? Em đi xem tình hình của anh ấy một chút”
“Phòng kế bên anh, phòng thứ nhất bên trái”
Giang Niệm Tư đi tới phòng bệnh của Thẩm Trình, lễ phép đưa tay gõ cửa.
“Cốc cốc...”
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng nhưng mang theo tiết tấu vang lên, Thẩm Trình có trực giác, là Giang Niệm Tư tới.
Ngay cả gõ cửa cũng dịu dàng như vậy.
Thẩm Trình mím môi ngước mắt nhìn ra ngoài cửa, cửa không đóng kín, mở một nửa.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Đối diện với đôi mắt hạnh xinh đẹp kia của cô, đôi mắt đào hoa quyến rũ của Thẩm Trình trở nên thâm sâu.
Cô vừa đến, cả người anh đều trở nên bất thường.
DTV
“Có thể vào không?” Giang Niệm Tư nghiêng đầu, cong môi cười yếu ớt với anh.
Nụ cười rạng rỡ kia, giống như chiếu sáng trong lòng Thẩm Trình.
Hắn khẽ mím môi, đáp: “Có thể.
“) Thấy cô đi tới, Tiểu Hồ thông minh nép người sát vào tường, muốn đem thân thể to lớn của cậu ta giấu đi.
Giang Niệm Tư ngồi bên phải anh, nhìn đùi phải băng bó của anh: “Tôi muốn cho anh xem tình huống tổn thương cụ thể của anh, sẽ hơi đau, nhịn một chút”
Yết hầu Thẩm Trình lăn lộn, hai mắt không chớp nhìn cô: “Ừ.”
Động tác của Giang Niệm Tư nhẹ nhàng cởi băng vải quấn trên thanh gỗ cho anh, thanh gỗ cũng bị lấy xuống”
Chỗ bị thương lộ ra, trên bắp chân, có vết bầm tím lớn, rõ ràng là chân phải sưng tấy quá mức.
Bộ dáng kia nhìn có chút xấu xí, ngay cả Thẩm Trình nhìn thấy cũng ghét bỏ.
Tầm mắt anh dừng trên mặt cô, cô trắng như cục tuyết, xinh đẹp điềm tĩnh.
Tác động rõ ràng đánh thẳng thị giác, làm cho đáy lòng Thẩm Trình sinh ra một chút không tự nhiên, anh theo bản năng muốn che chân đi, luôn cảm thấy cái này sẽ làm bẩn mắt cô.
Anh phản ứng theo bản năng trong lòng, khiến cho anh hành động theo ý thức, chỉ là chân vừa xê dịch một chút, đã đau đến mức anh phải thở dốc một hơi.
“Đừng động”
Giang Niệm Tư ôn hoà dừng lại, khó hiểu nói: “Sao anh lại giống anh tôi vậy, thích nhích tới nhích lui như vậy? Bây giờ anh là người bị thương”