Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 161
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:54
Lượt xem: 59
Giang Tuyết không để ý nói: “Mẹ nói trong nhà còn có chăn cũ ngày xưa, có thể lấy ra dùng”
“Không được, vậy càng không ấm, mọi người cầm về đi” Giang Niệm Tư không đồng ý.
Giang Tuyết kiên trì: “Nghe chị, Tư Tư, cơ thể của em là thứ quan trọng nhất, động một chút là lại sinh bệnh, vừa bị bệnh có thể mất đi nửa cái mạng, cơ thể của chị và mẹ khỏe mạnh, không giống em.
“Dù cơ thể có khỏe hơn thì cũng không thể kháng lại cái lạnh.” Giang Niệm Tư thở dài: “Được rồi, không cần tranh giành, lần trước em cứu một đồng chí quân giải phóng, em đã được đưa rất nhiều phiếu chứng nhận để em đi xem một chút xem ngày mai chúng ta có thể đi mua chăn đệm không”
Trước tiên là phải vượt qua mùa đông này rồi tính tiếp, còn về máy may, nếu không thì tạm thời thuê đã nhỉ?
Giang Niệm Tư nghĩ như vậy.
Hôm nay tuyết rơi, bên ngoài có tuyết tung bay như lông ngỗng, Giang Thành cùng Giang Đậu Đậu cũng không thể lên núi hái thuốc.
Người một nhà đều ở trong nhà.
Than đá quá đắt, người trong thôn cũng chỉ đốt củi lửa, lên núi nhặt củi.
Cũng may là bây giờ cả nhà đều mặc quần áo mới, không đến mức lạnh như trước.
Lúc trước Giang Niệm Tư cảm thấy mình đã cải thiện điều kiện trong nhà rất tốt.
Ít nhất thì bữa nào bọn họ cũng ăn cơm, không phải chịu đói.
Nhưng đến khi đến trời đông giá rét thì tất cả sự nghèo khổ trong nhà lại xuất hiện.
Nhớ lại kiến thức trong sách lúc trước, những người trùng sinh vào trong sách niên đại kia phất nhanh như thế nào vậy?
Quả nhiên là do cô quá nghèo.
Không được, cô còn muốn đi bệnh viện quân khu, điều kiện gia đình nhất định phải nhanh chóng được cải thiện, cô không thể lười biếng.
Giang Niệm Tư lập tức ngồi dậy từ trên giường: “Chị, chúng ta lên trấn đi?”
“Lên trấn làm gì?” Giang Tuyết hỏi.
Giang Niệm Tư nắm c.h.ặ.t t.a.y nói: “Mua đệm giường, mua than đá, còn mua đồ dùng trong mùa đông, phải đi mua tất cả.”
Giang Tuyết biết trong tay cô có chút tiền, do dự một lát: “Nhưng mà không phải em đã nói cần mua máy may sao? Còn muốn mở hiệu may “Cái đó thì đợi sau này nghĩ cách, xem có thể thuê một chiếc trước không đã.”
Giang Niệm Tư nói, lại nghĩ tới chuyện mà mình còn chưa làm xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-161.html.]
Cô nhanh chóng đứng lên, làm xong tất cả số kem dưỡng trắng mà các khách hàng tìm Triệu Phương Như mua.
Ròng rã sáu mươi lăm bình kem dưỡng trắng.
Không thể để người khác tiếp tục chờ.
Nếu còn tiếp tục chờ thì mạng của cô cũng không còn nữa.
Khổ cực cho tới trưa, cuối cùng cũng làm xong kem dưỡng trắng.
Giang Niệm Tư đang chuẩn bị lôi kéo Giang Tuyết cùng Giang Thành đi lên trấn thì nghe thấy có tiếng nói truyền vào trong nhà chính.
Là tiếng của Giang Hổ.
Nghe thấy có chút gấp gáp.
Giang Niệm Tư ra cửa phòng, đi tới nhà chính.
“Anh Hổ Tử, sao vậy?”
Trông thấy Giang Niệm Tư, Giang Hổ như tìm được người lãnh đạo.
“Tư Tư, Thiết Đản Nhi nhà anh bị sốt, em mau đến xem một chút.”
Thiết Đản Nhi chính là đứa nhỏ mà Trương Linh Linh sinh ra vào vài ngày trước, mọi người thường nói là tên xấu dễ nuôi.
Nhưng mà vẫn còn là đứa bé mà.
Đứa bé bị sốt, chắc chắn không được khinh thường.
DTV
Giang Niệm Tư “ôi” một tiếng, nói với anh ấy: “Vậy anh mau trở về, dùng khăn mặt nhúng vào nước ấm lau ót và sau lưng cho Thiết Đản đi, còn cả cổ... Bây giờ em đến nhà bà nội lấy chút dược liệu đã”
“Ôi, được” Giang Hổ nghe xong thì quay người chạy ra ngoài.
Giang Niệm Tư nhớ tới cái gì đó lại hô to với anh ấy: “Anh Hổ Tử, nhớ là không thể xoa bụng”
Xa xa, Giang Hổ lên tiếng, lúc này Giang Niệm Tư mới yên lòng lại.
Đón bông tuyết như lông ngỗng, Giang Niệm Tư cùng Giang Thành chậm rãi đi đến chỗ nhà bà cụ Lương.
Giang Tuyết vội vàng làm quần áo, muốn hoàn thành 12 đơn đặt hàng kia, còn Đinh Hồng Mai thì giúp đỡ cô ấy.