Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:45
Lượt xem: 74

Khóe miệng Giang Niệm Tư co giật, đây là miêu tả nghiêm túc sao?

Giang Tuyết nhớ lại người khẩu phật tâm xà mình gặp lúc ban ngày thì không khỏi cảm thấy lời của anh trai rất đúng.

“Tóm lại, thím để Tư Tư đi gặp mặt cậu ấy, nếu có thể thì cứ chọn cậu ấy, nếu không thì cháu thực sự không thể tìm được người mà mình có thể tin.”

Đọc xong một chữ cuối cùng, Giang Niệm Tư cất bức thư lại.

Cô sợ ứng phó với loại người khẩu phật tâm xà nhất.

Nghe Giang Bằng Vũ nói như vậy, vậy người này chính xác là loại người khẩu phật tâm xà.

Đinh Hồng Mai nghe xong, cửa ải thứ nhất chính là tướng mạo.

“Tuyết à, con thấy dáng dấp người kia có đẹp không?”

DTV

Giang Tuyết bất đắc dĩ: “Mẹ, tại sao lại tìm đối tượng dựa vào tướng mạo?”

Đinh Hồng Mai nói như chuyện đương nhiên: “Vậy chắc chắn là không chỉ xem tướng mạo, phải xem tất cả. Vẻ ngoài đẹp, có năng lực, tính tính tốt, có thể che chở cho Tư Tư của chúng ta, không thể thiếu bất cứ điều gì”

Giang Niệm Tư bị Đinh Hồng Mai chọc cười, sau khi gỡ mặt nạ dưỡng da, làn da có một lớp bóng.

Sờ gương mặt vừa mềm lại vừa non, Giang Niệm Tư nhìn về phía tấm gương nói: “Mẹ, mẹ nói không sai, con gái của mẹ đáng giá tìm được một người như vậy, nhưng 27 tuổi quá già rồi, không thích hợp”

Tuổi tác và tính cách đều không phải loại cô yêu thích.

Cô thích những người đơn giản hơn.

Dễ nắm bắt.

Hơn nữa đối phương 27 tuổi, cô không vội kết hôn, nếu cô cảm thấy vừa ý sau khi gặp mặt thì chắc chắn vẫn phải tìm hiểu thêm, đối phương già như vậy, không phải người ta đang vội kết hôn sao?

Đinh Hồng Mai có chút tiếc nuối: “Nhưng mà anh họ con cũng đã nói với mẹ, Tư Tư, hay là đi gặp mặt thử một chút thôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-156.html.]

Giang Tuyết quay đầu nói: “Mẹ, có thể gặp nhau, nhưng người kia cũng đã đến cửa nhà chúng ta, lại hết lòng vì việc chung, nếu thực sự gặp mặt thì cũng nên là anh ta đến bái phỏng chứ? Cũng không thể để Tư Tư của chúng ta đến đó gặp mặt anh ta, con cảm thấy, nếu mấy ngày sau anh ta không đến nhà chúng ta thì tức là anh ta chỉ muốn ứng đối với anh họ.”

“Đúng đúng đúng, chờ anh ta tới cửa. Giang Niệm Tư phụ họa nói: “Nếu như anh ta đến nhà thì chắc chắn con phải ra gặp, còn về tình huống sau này như thế nào thì cũng chỉ có thể chờ xem, mẹ, mẹ đừng vội, cũng không phải là con không gả được.”

Thiếu chút nữa là cô muốn nói cô cũng không cần lấy chồng gấp.

Nếu nói loại quan điểm này ra ở niên đại này thì không phải mẹ cô sẽ sầu c.h.ế.t sao?

Thẩm Trình gọi điện cho Hứa Cường.

Vừa mở miệng liền hỏi: “Chỗ cậu có phiếu mua máy may không?”

Hứa Cường nhíu mày: “Thế nào, cậu muốn kết hôn, đã sắp xếp rồi sao?”

Thẩm Trình nhéo nhéo lông mày, cảm thấy không một người anh em tốt nào của mình không muốn chê cười mình.

“Không phải, cậu chỉ cần nói cho tôi biết cậu có thể lấy được không?”

Nếu như tại kinh đô thì Thẩm Trình chỉ cần tùy tiện tìm người quen biết là có thể lấy được phiếu mua máy may.

Hứa Cường hừ một tiếng: “Có thể, nhưng mà phải chờ tôi hỏi một chút, cũng không biết người ta có nguyện ý lấy món đồ như thế ra không”

“Được, tôi chờ tin tức của cậu. Thẩm Trình nói.

Cúp điện thoại, Thẩm Trình mới đến phòng khám.

Tưởng Tân Lệ đã đưa ông cụ đến phòng khám trước.

Giang Niệm Tư kiên nhẫn bôi thuốc cho ông cụ, nhẹ nhàng nói: “Ông nội Thẩm, ngày mai ông không cần qua đây nữa, sau khi dùng hết số thuốc còn lại thì cơ bản là chân của ông không còn vấn đề gì nữa, nhưng mà gần trong vòng một tháng, tốt nhất là ông không nên vận động mạnh.”

Ông cụ bị cái chân này giày vò đến không ít, cuối cùng thì bây giờ cũng thư thản, khỏi phải nói cũng biết vui đến mức nào.

Cũng bởi vậy, ông cụ vô cùng thích Giang Niệm Tư.

Tính cách nhẹ nhàng, tâm địa thiện lương, có kiên nhẫn đối với bệnh nhân, còn rất có năng lực, có ai mà không thích cô nhóc như thế này chứ?

Loading...