Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:34:50
Lượt xem: 57
Hóa ra là nghiên cứu thuốc mới thật.
Đúng là Giang Niệm Tư đã sớm quên đi sự lúng túng ngày đó.
Ai có thể lúng túng vài ngày chứ?
DTV
Huống hồ chỉ cần cô không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là người khác.
Cho nên Giang Niệm Tư rất bình thường.
Ngón tay tinh tế nhẹ nhàng kéo vành quần lót của anh xuống một chút, cũng dùng thao tác này cho hai bên.
Động tác của cô rất quy củ, gần như không động đến làn da của Thẩm Trình.
Nhưng ở trong tầm mắt của Thẩm Trình, nhìn ngón tay trắng nõn của cô, anh phát hiện mình càng dễ bị tim đập rối loạn.
“Hôm nay trị liệu có thể sẽ hơi đau một chút, anh cố gắng nhẫn nhịn”
Không chỉ có ông cụ mà ngay cả phương án trị liệu cho Thẩm Trình cũng đã được cô điều chỉnh một chút, có thể giúp bọn họ khôi phục nhanh hơn.
“Không sao cả, tôi không sợ đau.
“} Thấy Thẩm Trình nói như vậy thì Giang Niệm Tư “ừ” một tiếng, ngân châm lập tức ghim vào.
Cặp mắt hoa đào đẹp đẽ của Thẩm Trình đột nhiên trợn to.
Đây chính là... Có đau một chút?
Dù là loại người suốt ngày nằm trong mưa b.o.m bão đạn như Thẩm Trình mà còn phải thay đổi sắc mặt.
Loại đau đớn rất kì lạ.
Hoàn toàn không liên quan đến sự đau đớn trên da thịt mà là loại đau từ bên trong, cảm giác căng đau kích động mà mãnh liệt.
Thẩm Trình đau đến mức nắm chặt hai tay vào hai bên tay vịn trên ghế, hít một hơi thật sâu.
Giang Niệm Tư sửa lại phương án, cũng vì cân nhắc đến thân phận quân nhân của Thẩm Trình, anh có thể chịu đau cho nên cô mới chuyển sang phương án này giúp anh nhanh chóng hồi phục hơn.
Nếu như đau đớn chia làm 10 cấp, phụ nữ sinh con ở cấp mười thì loại đau đớn này phải ở cấp tám.
Giang Niệm Tư nhìn mu bàn tay đang giữ c.h.ặ.t t.a.y vịn nổi gân xanh của anh thì ấm giọng an ủi nói: “Kiên trì một chút, sẽ rất nhanh Miệng bên trên nói lời nhẹ nhàng an ủi nhưng tay phía dưới lại hoàn toàn không mềm lòng, ngân châm được đ.â.m chính xác, cảm giác đau đớn lại truyền đến một lần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-139.html.]
Vẫn còn phải đ.â.m thêm mấy kim châm, nhưng bởi vì đau đớn mà anh quá lo lắng. Giang Niệm Tư không thể không nói vài lời để dời đi sự chú ý của anh.
“Năm nay Thẩm tiên sinh bao nhiêu?”
Thẩm Trình: “Hai mươi sáu”
“A, vậy thì cũng đến tuổi kết hôn rồi, Thẩm tiên sinh có đối tượng chưa?”
Đối tượng?
Thẩm Trình nghĩ đến cái gì đó, anh nhắm mắt lại, không nhìn cô: “Không có... ôi”
Giang Niệm Tư lại đ.â.m một châm.
Thẩm Trình tự nhận khả năng chịu đau của mình vô cùng tốt, nhưng anh cũng bị giày vò đến không nhẹ, đầu đầy đổ mồ hôi, lồng n.g.ự.c cũng liên tục chập trùng vì thở gấp.
Giang Niệm Tư “A” một tiếng: “Vẫn còn chưa tìm đối tượng là bởi vì vấn đề s.i.n.h d.ụ.c sao?”
Xem như, cũng không phải...
Bởi vì nguyên nhân này nên anh không có ý định kết hôn, có thể cho dù không có nguyên nhân này thì bây giờ anh cũng chưa kết hôn.
Bởi vì cho đến bây giờ anh vẫn chưa gặp được người phụ nữ khiến anh động lòng.
Không, không nên nói cho đến tận bây giờ...
Anh vô ý thức mở mi mắt nhìn về phía cô.
Sau đó tiếp tục nói sang chuyện khác: “Có lẽ không bao lâu nữa là tôi có thể chữa khỏi chứng bệnh này cho anh, đến lúc đó, anh có thể thử một chút.”
Cô cũng thuận miệng nói như vậy để tìm chủ đề hay đổi lực chú ý của anh, tránh để anh chú ý đến cây kim tiếp theo cô đ.â.m vào.
Nhưng khi Thẩm Trình nghe thấy lời này thì anh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. “Thử một chút?”
Cái này thì thử như thế nào?
Anh không thể sinh con, chẳng lẽ nếu muốn nghiệm chứng bệnh của anh khỏi chưa thì anh nên đi tìm phụ nữ thử xem người ta có mang thai được hay không sao?
Gặp quỷ, cô mới mười tám tuổi, sinh con cái gì chứ, cô còn chưa đủ tuổi kết hôn theo luật pháp.
Dừng lại!