"Giang tiểu thư,  nghĩ… cô nên  xử lý váy của  ."
 
Giang Miên cắn môi, đôi mắt long lanh nước, trông như sắp .
 
 Thẩm Dục  ôm ,  lưng bước  nhà.
 
Ngày thứ hai của Trái Tim Rung Động
 
Bầu trời trong xanh, gió biển nhè nhẹ thổi.
 
 vươn vai lười biếng, bò  khỏi chiếc chăn mềm mại của Thẩm Dục.
 
"Meo~"
 
 thoải mái kêu một tiếng,  nhảy xuống giường, chuẩn  bắt đầu một ngày "chiến đấu" mới.
 
Các khách mời  lượt thức dậy, tập trung tại phòng ăn.
 
Giang Miên cũng  mặt.
 
Hôm nay, cô  mặc một chiếc váy hoa nhí màu vàng nhạt, trông  tươi tắn  dịu dàng.
 
Hừ, phụ nữ, giả tạo.
 
  dài  ghế sô pha, lạnh lùng quan sát cô .
 
Cô    vui vẻ với những khách mời khác, dáng vẻ như   chuyện gì xảy .O mai d.a.o muoi
 
 với con mắt sắc bén của loài mèo,  dễ dàng nhận ..
 
Ánh mắt cô  thỉnh thoảng  lén lút liếc về phía .
 
Mang theo một tia… âm trầm.
 
[Đinh! Ký chủ chú ý, nhiệm vụ mới   phát động!]
 
Giọng  lạnh lùng của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu .
 
[Nhiệm vụ hôm nay: Trong hoạt động bóng chuyền bãi biển, ngăn cản  tiếp xúc cơ thể giữa Thẩm Dục và Giang Miên.]
 
[Hình phạt nếu thất bại: Bị điện giật trong 10 phút.]
 
Sau bữa sáng, các khách mời cùng   bãi biển.
 
Người dẫn chương trình công bố nội dung hoạt động ngày hôm nay.
 
"Trong trận bóng chuyền bãi biển hôm nay,    thể tự do lập đội, hai  một nhóm."
 
"Đội chiến thắng sẽ nhận  một phần thưởng vô cùng hấp dẫn!"
 
Nghe thấy hai chữ "tự do lập đội", đôi mắt của Giang Miên lập tức sáng rực.
 
Cô  "vô tình" bước đến bên cạnh Thẩm Dục, dùng giọng  ngọt lịm như mật ong:
 
"Thẩm , chúng  lập đội nhé?"
 
Ánh mắt cô  lấp lánh mong chờ, như thể  tưởng tượng  cảnh cô  và Thẩm Dục cùng  đánh bóng chuyền đầy ngọt ngào.O mai d.a.o muoi
 
Mơ  quá nhỉ!
 
Ngay lúc Thẩm Dục sắp mở miệng trả lời…
 
 đột nhiên nhảy phốc xuống khỏi ghế sô pha.
 
Sau đó, với tốc độ sét đánh  kịp bưng tai,  lao thẳng đến bên chân Thẩm Dục.
 
"Meo~ meo~"
 
 dụi   ống quần  , cất giọng nũng nịu mềm mại.
 
Còn  ngừng dùng đầu đẩy tay  .
 
Bộ dạng như đang năn nỉ đòi bế, đòi cưng nựng.
 
 thề, nội tâm  đang vô cùng nhục nhã, đến mức  độn thổ luôn , nhưng…
 
Thẩm Dục   hưởng thụ.
 
Anh  cúi xuống, bế  lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-meo-nho-cua-nam-chinh/3.html.]
 
"Hôm nay Anh Tử   bám  thế ?"
 
Anh  dịu dàng gãi cằm , giọng  mềm mại đến mức  thể chảy nước.O mai d.a.o muoi
 
 nheo mắt đầy thỏa mãn, phát  tiếng "grừ grừ" vui vẻ.
 
[Hahahaha, mèo con lấm la lấm lét kìa, đáng yêu quá  mất!]
 
[Anh Tử: Thề c.h.ế.t bảo vệ sự trong sạch của ba!]
 
[Tội nghiệp Giang Miên, ngoài mặt  , trong lòng chắc đang chửi thề dữ lắm.]
 
[Giang Miên: Con mèo  đúng là đồ khốn nạn!]
 
Bình luận  màn hình  bắt đầu sôi nổi.
 
Trong khi đó, sắc mặt Giang Miên hết xanh  trắng.
 
Cô   ngờ rằng kế hoạch "tình cờ gặp gỡ"  dày công sắp đặt   một con mèo phá hỏng.
 
Cô  trừng mắt   đầy căm tức.
 
Thẩm Dục ôm   lòng, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong gần như  thể nhận .
 
"Xin  Giang tiểu thư.
 
"Hình như Anh Tử   chơi cùng .
 
"Trùng hợp là chúng   năm ,   và Anh Tử sẽ lập một đội nhé."
 
Âm mưu  thành công,  đắc ý dụi đầu  n.g.ự.c Thẩm Dục.
 
Trận bóng chuyền bãi biển nhanh chóng bắt đầu.
 
 và Thẩm Dục một đội, đối đầu với Tiêu Nhiên và Lộc Manh Manh.
 
Mạnh Ngôn lập đội với Giang Miên.
 
Mặc dù  chỉ là một con mèo, nhưng   hệ thống hỗ trợ!
 
  thể giúp Thẩm Dục trong những khoảnh khắc quan trọng.
 
Ví dụ, khi   bật nhảy đập bóng,   thể nhảy lên vai  , giúp   tăng thêm chút chiều cao.
 
Hoặc khi đối phương phát bóng,   thể chạy đến chân họ,  họ mất tập trung.
 
Tóm ,   phát huy tối đa lợi thế mèo của .
 
Đương nhiên,  cũng  quên để ý Giang Miên.
 
Chỉ cần cô   ý định  gần Thẩm Dục,  sẽ ngay lập tức hành động.
 
Hoặc là nhảy ngay  lòng Thẩm Dục nũng nịu, hoặc là cố tình đánh bóng trúng  cô .O mai d.a.o muoi
 
[Anh Tử   cố ý đấy chứ, hahahahaha!]
 
[Đây là show hẹn hò á? Đây rõ ràng là chương trình hài kịch mà!  sắp  c.h.ế.t !]
 
[Thẩm Dục: Kiếp   đừng hòng thoát kiếp độc .]
 
  bình luận  màn hình, trong lòng thoáng chút chột .
 
Thẩm Dục  phát hiện   cố ý  nhỉ?
 
Giây tiếp theo,   dịu dàng vuốt ve bộ lông mềm mại của , ánh mắt sâu thẳm.
 
Khóe môi khẽ nhếch lên một nụ  mơ hồ.
 
"Anh Tử hôm nay   ,  ngoan."
 
Lời khen của   dường như  chỉ đơn thuần dành cho hành vi của một con thú cưng.
 
Mà còn giống như... một sự tán thưởng dành cho việc   thành nhiệm vụ.
 
Khoan ... chẳng lẽ    hiểu suy nghĩ của ?
 
Không thể nào...