mãn nguyện  ở mép giường, ánh mắt dõi theo .
 
Hắn cởi áo khoác,  đến mép giường,  định trèo lên thì chạm  ánh mắt của .
 
Hắn hạ giọng  lệnh: “Quay  chỗ khác.”
 
 ngẩn  một giây,  đó vùi đầu  chăn.
 
Trong phòng vang lên tiếng quần áo ma sát và  thở nặng nề.
 
Mười mấy phút , âm thanh dần biến mất.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Đến khi  ngẩng đầu lên  nữa, Bùi Chung Minh    giường.
 
Vẫn là dáng vẻ vô cảm , như thể chẳng quan tâm đến điều gì.
 
  trán đọng một giọt mồ hôi.
 
Không ai     vất vả thế nào để trèo lên giường với đôi chân .
 
Trong lòng  khẽ động, bò qua dựa cả   cánh tay .
 
Hắn bật .
 
“Trước đây  thấy mày bám  thế .”
 
 cọ đầu  lòng bàn tay .
 
Phải , cảm giác cũng khá dễ chịu.
 
4.
 
Những ngày  đó, cứ đến giờ ngủ là   chạy lên giường của Bùi Chung Minh.
 
Sau đó chờ  lên giường, tìm một chỗ thoải mái     cuộn tròn ngủ.
 
Lúc đầu,  còn  bộ  tịch đuổi  .
 
Sau đó thì mặc kệ luôn.
 
Dù khuôn mặt  vẫn như thể cả thế giới nợ tiền .
 
 ít nhất  còn suốt ngày đòi chếc nữa.
 
Chỉ  một điều duy nhất khiến   thể chịu nổi— dường như   một con mèo như  nên ăn bao nhiêu là đủ.
 
Lại một  nữa  đổ cho  cả một núi hạt.
 
 rốt cuộc  nhịn  nữa, phát  tiếng kêu đầy bất mãn.
 
Bùi Chung Minh vuốt vuốt , vô cùng thản nhiên : “Không cần cảm ơn , ăn .”
 
Ai cảm ơn chứ.
 
 chếc mất.
 
 gấp gáp kêu lên vài tiếng,  đầu tiên cảm thấy hối hận vì     chuyện.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-meo-con-cua-phan-dien-tan-tat/4.html.]
Bùi Chung Minh    hiểu  đang  gì.
 
“Tao bảo ,  cần cảm ơn, ăn .”
 
Thôi bỏ .
 
Nói chuyện với con  đúng là vô ích.
 
 chui đầu  “núi thức ăn”  mặt, miễn cưỡng ăn vài miếng.
 
Bùi Chung Minh  gần đó, thích thú quan sát  ăn.
 
Miệng vẫn  chịu im.
 
“Nhìn mày nhỏ nhỏ  mà cũng ăn khỏe phết.”
 
“Tao mới  kiểm tra phòng để đồ, chỉ còn  mấy bao hạt thôi.”
 
  thể tin nổi  đầu  .
 
Hắn    lời    đấy?
 
Núi thức ăn  chẳng lẽ là  chất lên chắc?
 
Sao  đổ lên đầu  ?
 
 càng nghĩ càng tức.
 
 ngoài “meo meo”,  chẳng   gì khác.
 
 thở dài, ăn thêm vài miếng  chui  ổ mèo  cả buổi chiều.
 
Đến tối,  giận dỗi  lên giường  nữa.
 
   mò tới tìm .
 
Bùi Chung Minh  bộ  tịch,   xe lăn rót cho  một cốc nước.
 
 ánh mắt cứ liếc trộm  liên tục.
 
Hắn cầm cốc nước, giả vờ hỏi: “Sao hôm nay  lên ngủ?”
 
 mặc kệ .
 
Hắn lăn xe tới, bế   khỏi ổ.
 
“Sao   gì?”
 
 mà   thì   ngã khỏi xe lăn mới lạ.
 
Hắn cũng chẳng mong  trả lời, cứ thế lẩm bẩm một .
 
“Hay là vì trưa nay tao bảo mày ăn nhiều quá nên giận ?”
 
Hắn thấp giọng .
 
“Cũng thù dai ghê nhỉ.”