Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 94: Bị Nhồi Một Miệng Cẩu Lương
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:06:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hồng hiểu Triệu tộc trưởng đang gì, ký ức của nguyên chủ cũng thông tin , nàng khỏi về phía Triệu Phú Quý, chỉ thấy y gật đầu.
Chỉ thấy Triệu tộc trưởng dậy mở tủ sập sưởi, tìm lâu mới lấy một hộp gỗ từ cùng. Đó là hộp từ gỗ hoàng dương, tuy quý giá nhưng bền chắc.
Triệu tộc trưởng đẩy hộp gỗ về phía Triệu Hồng, thở dài : “Đây là của cha con để chỗ khi con qua đời. Thuở , cha con dặn rằng, nếu một ngày con thể tự lập, chủ kiến của , thì hãy giao nó cho con. Cha con sớm Lâm Đức đáng tin cậy, nhưng con một lòng hướng về phu quân , y cũng tiện gì. Cha con đều yên lòng về con, chỉ sợ ngày Lâm Đức tên súc sinh phụ bạc con, phỏng chừng trong là đường lui mà họ để cho con.”
Triệu Hồng thấy ổ khóa hộp, lòng bỗng nhiên quặn thắt, vành mắt kìm mà đỏ hoe.
Không cảm xúc của nguyên chủ tác quái, mà là Triệu Hồng nhớ đến cha ở kiếp , những hận thể trao cho nàng điều nhất đời, năm đó khi t.a.i n.ạ.n xảy , họ càng giành sự sống duy nhất cho nàng.
Mèo con Kute
Trên đời , điều tương tự nhất lẽ chính là tình yêu của cha dành cho con cái, nặng trĩu, cả đời cũng trả hết.
“Chìa khóa ở chỗ , về lấy cho ngươi đây.” Triệu Phú Quý vội vàng dậy .
Triệu Hồng vuốt ve chiếc hộp, tuy bên trong chứa gì, nhưng nàng sẽ nguyên chủ, bảo vệ tình yêu của cha .
Thấy Triệu Hồng tuổi mà còn , Triệu tộc trưởng vui : “Mau nín , cha con nào thiết tha con . Điều họ mong mỏi nhất chính là con sống , như ở bên cũng thể nhắm mắt yên lòng.”
Triệu Hồng lau vội đôi mắt, gật đầu : “Thúc cứ yên tâm, tỉnh ngộ , sẽ bao giờ hồ đồ nữa.”
Về điều , Triệu tộc trưởng gì, dù , Triệu Hồng đây là tỉnh ngộ nhất thời, là thấu hiểu, ai thể .
“Con lớn tuổi như , việc gì cũng nghĩ đến con cháu. Nhà Lão Dương chẳng thứ gì, trách con tay nặng thế, nhưng nếu chuyện truyền ngoài, e rằng sẽ con tâm ngoan thủ lạt. Nha đầu nhà con về còn chuyện hôn sự nữa ? Đưa t.h.u.ố.c giải cho bọn họ , họ cũng nên nhận lấy bài học . Sau họ cũng ở trong thôn nữa, chắc cũng gan báo thù con .” Triệu tộc trưởng khuyên nhủ.
Triệu Hồng thản nhiên : “Đó chỉ là một chút phấn gây ngứa, tính là t.h.u.ố.c độc, đương nhiên cũng chẳng t.h.u.ố.c giải. Họ ngứa hai ba ngày là khỏi. Nếu nhất định hết ngứa sớm, thì cứ ngâm trong nước lạnh một hai canh giờ.”
Triệu tộc trưởng Triệu Hồng thật giả, nhưng thấy nàng thật sự định quản chuyện nhà họ Dương, liền khuyên nữa.
Dù Triệu Hồng cũng tiểu bối, việc trong lòng nên một chừng mực.
Đợi Triệu Phú Quý trở về, Triệu Hồng đưa cho y một lượng bạc, nhờ y sang tên địa khế, ôm hộp cùng chìa khóa về nhà.
Chiếc hộp nặng mười mấy cân, Triệu Hồng mỏi nhừ cả cánh tay, nhưng khi mở hộp , điều khiến nàng quặn thắt chính là đôi mắt.
Chỉ thấy bên trong hộp vàng óng ánh, hai thỏi vàng, năm tiểu kim nguyên bảo, cùng ngọc bội, vòng ngọc và kim ngân trang sức. Dưới cùng là hai tấm địa khế, hai ngàn lượng ngân phiếu, cùng mấy tờ mại khế và một phong thư.
“Cha nguyên chủ, chẳng lẽ còn phận ẩn giấu nào ?” Triệu Hồng cau mày, nàng nào thích phiền phức.
Mở thư , Triệu Hồng xong, giãn mày, nặng nề thở phào một .
May quá, may quá, những địa khế và mại khế đó là của hồi môn mà cha nguyên chủ sắm sửa cho nguyên chủ. Vợ chồng họ chỉ một mụn nữ nhi duy nhất, tự nhiên cũng là để cho nguyên chủ một con đường lui.
Bị cha nguyên chủ, những từng gặp mặt, nhồi một miệng cẩu lương, Triệu Hồng kìm . Cha tầm như , nuôi một đứa nữ nhi ngu xuẩn như nguyên chủ chứ.
“Rốt cuộc rẻ cho .” Triệu Hồng , thu thứ gian. Tài vật nàng tạm thời dùng đến, nhưng cũng cản trở việc giữ để dùng khi cấp bách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-94-bi-nhoi-mot-mieng-cau-luong.html.]
Còn về địa khế và mại khế, những thứ đó ở địa phương , Triệu Hồng bây giờ cũng thể xa, đợi khi tiền rảnh rỗi hãy xác nhận cũng muộn.
Đột nhiên thu một khoản tài sản như , tâm trạng Triệu Hồng vẫn , nàng ngân nga khúc hát nhỏ, chuẩn đến hiệu t.h.u.ố.c tiếp tục nghiên cứu t.h.u.ố.c mới.
Nào ngờ nhà họ Trương nữa tìm đến, hơn nữa còn khiêng theo thiếu niên .
“Triệu Hồng, ngươi cứu con , chỉ cần ngươi thể giúp con khỏi bệnh, dốc hết gia tài cũng cam.” Trương Đại Thụ “đông” một tiếng quỳ xuống mặt Triệu Hồng.
Triệu Hồng lướt mắt nhà họ Trương, lắc đầu : “Ta cứu , vận mệnh của nó là như . Tàn phế còn thể giữ mạng, nếu chân nó khỏi, đó chính là tử kỳ của nó.”
Triệu Hồng dối, chính xác hơn là, thiếu niên căn bản cơ hội dậy nữa, bởi vì cho phép.
Ánh mắt dừng Trương Nhị Thụ trong một giây, Triệu Hồng thêm lời nào.
Nhà nào cũng cuốn kinh khó , đặc biệt là khi liên quan đến lợi ích. Cho dù Triệu Hồng bây giờ gì, cũng sẽ ai tin. Đây đều là vận mệnh của nhà họ Trương, cũng là kết quả từ sự thiên vị của Trương tộc trưởng, họ chỉ thể tự gánh chịu.
“Ta mang địa khế đến , ngươi cứu con . Nếu như các ngươi còn nhớ mối thù năm xưa, sẽ dập đầu tạ tội với họ Triệu.” Trương Đại Thụ tin Triệu Hồng cứu , đinh ninh là Triệu Hồng khó dễ họ.
“Ta cứu là cứu , bạc đến tay còn thể đẩy ngoài ?” Ánh mắt lướt qua thiếu niên với ánh âm hiểm, Triệu Hồng cuối cùng cũng nhắc nhở: “Làm nhiều việc thiện, đừng quá tính toán lợi ích cá nhân, nếu vận rủi sẽ ở phía .”
Triệu Hồng ẩn ý. Hiện tại nhà họ Trương nảy sinh mâu thuẫn nội bộ. Nếu nàng quá thẳng thắn, sẽ chỉ khiến nghĩ nàng ly gián nhà họ Trương.
Thế nhưng lúc bất luận Triệu Hồng gì, e rằng ngoài Trương Nhị Thụ chút toan tính, cũng sẽ ai để tâm, thậm chí còn cho rằng nàng đang nhạo khác, cố ý vả mặt họ.
Thấy Triệu Hồng căn bản định chữa trị cho , thiếu niên giận dữ hét lên: “Cha, chúng thôi! Mau , con nhạo ở đây, đáng lẽ nên đến cầu xin bọn họ.”
Thiếu niên hậm hực Triệu Hồng, ánh mắt như rắn độc, cứ như thể đ.á.n.h gãy chân y chính là Triệu Hồng.
Biết vô cớ kết thêm một mối thù, Triệu Hồng trong lòng bất đắc dĩ, nhưng cũng chẳng cách nào. Ai bảo danh tiếng của nàng quá lớn, cứu liền là cứu, cứ như nàng thật sự là vạn năng .
Trước khi nhà họ Trương rời , ai nấy đều dùng ánh mắt thù địch chằm chằm Triệu Hồng. Chu Hưng và những khác vội vàng đến giúp đỡ Triệu Hồng khỏi lo lắng.
Thẩm, con thấy bọn họ hình như oán hận Thẩm , sẽ là lén lút gì đó chứ?” Chu Hưng hỏi.
“Cứ mặc kệ bọn họ , nếu bọn họ dám tay, cùng lắm là tống tất cả đại lao, dù cũng của thôn Đào Nguyên chúng , cũng chẳng hỏng danh tiếng của thôn .” Triệu Hồng thờ ơ .
Mai là ngày trọng đại của việc cất nóc, Chu Hưng và những khác còn bận rộn giúp đỡ bên nhà mới, liền gì thêm, nhưng trong lòng quyết định sẽ chú ý nhiều hơn đến bên nhà họ Triệu, tránh để lén lút tay.
Tâm trạng quấy rầy, Triệu Hồng hướng mặt trời, liền gác ý định đến hiệu thuốc. Giờ cũng kịp gì, chi bằng vài món ăn ngon.
Chẳng chuyện gì thể thật sự ảnh hưởng đến tâm trạng của Triệu Hồng, dù thì một bữa mỹ thực cũng đủ giải quyết phiền não .
Thế nhưng Triệu Hồng bước chân phòng bếp, Triệu Linh Tú liền theo , do dự một lát mới : “Nương, con quen họ Trương đó, y hình như với ca ca con, hai luôn thần thần bí bí, đang gì.”