Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 71: Gieo rắc hận thù
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:06:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Phú Quý tìm tộc trưởng gì? Triệu Hồng tự nhiên rõ, cũng dò la, nhưng nàng chắc chắn rằng nhà họ Trương sẽ đến cửa.
Công nhân xây nhà nghỉ ngơi, Triệu Hồng vốn định gọi mấy đứa nhỏ rửa mặt ngủ, lúc mới phát hiện ba đứa nhỏ .
Mèo con Kute
“Mẹ ơi, mụ Trương bà dụ dỗ bọn chúng chứ?” Triệu Linh Tú lo lắng hỏi.
Triệu Hồng suy nghĩ một chút, lắc đầu : “Không , nhà chúng lúc nào cũng , nếu mụ Trương bà tay, ba đứa chúng nó ít nhất cũng kêu một tiếng, thể nào ai thấy.”
Triệu Hồng rằng ba đứa nhỏ vận rủi, vả đều là thể chất cá chép hóa rồng, sẽ dễ dàng gặp đại họa.
“Vậy bây giờ? Đã muộn thế mà vẫn về, ba đứa chúng nó cũng là đứa trẻ hiểu chuyện, sẽ tự ý bỏ mà với gia đình.” Triệu Linh Tú vẫn yên tâm.
“Con ở nhà đợi, khóa kỹ cửa , trừ khi là trở về, nếu đừng mở cửa.” Triệu Hồng dặn dò một câu ngoài, định tìm giúp cùng tìm.
Người nhà họ Chu thì khỏi , nếu Triệu Hồng ngăn , mấy cô gái nhà họ Chu định theo tìm .
Bà con lối xóm trong làng chào hỏi một tiếng cũng cùng tìm , đây là điều nhất khi sống ở thôn quê, dù ngày thường xích mích gì nữa, khi gặp chuyện vẫn luôn thể đoàn kết .
Không hề cả làng đang tìm kiếm , ba đứa nhỏ lúc đang ở trong rừng chân núi, cảnh giác Lý Vân Quyển.
“Ta đang chuyện với các ngươi, các ngươi thấy ? Là lão tiện bà Triệu Hồng , hại mẫu tử chúng ly biệt, nàng là kẻ thù của mấy con !”
“Nương , lẽ sẽ thể sống sót trở về gặp các ngươi, nhưng nương các ngươi ghi nhớ, các ngươi nương là do Triệu Hồng hại!”
Lý Vân Quyển để ý Cẩu Thặng Nhi cũng ở đây, điên cuồng la hét, gieo rắc lòng chúng sự căm ghét Triệu Hồng.
“Không , là sai, liên quan đến nãi nãi, nãi nãi đối xử với chúng con , nếu nãi nãi, chúng con sớm Lý Tú Quyên bán , nhà họ Lý bán chúng con mà ?” Lâm Dĩ Ninh, ca ca che chở phía , lớn tiếng phản bác.
Không, cặp song sinh nhập gia phả Triệu gia, gọi là Triệu Dĩ Ninh, Triệu Dĩ Thanh, Cẩu Thặng Nhi cũng nên gọi là Triệu Vân Phàm .
“Ngươi gì? Ngươi là do nương sinh , mới thể đỡ cho lão tiện bà đó , ngươi đây nàng đối xử với nương thế nào ?” Lý Vân Quyển xông đến Triệu Dĩ Ninh, nhưng Triệu Dĩ Thanh quát dừng.
“Không ngươi gần , ngươi mà dám hại nữa, cả đời cũng gặp ngươi.” Triệu Dĩ Thanh lớn tiếng hét, ánh mắt lạnh lùng b.ắ.n về phía Lý Vân Quyển, “Chúng con còn nhỏ, hiểu ân oán giữa lớn các ngươi, chỉ ai đối xử với chúng con thì chúng con đối xử với đó, nếu ngươi vẫn coi là nương của chúng con, thì nên chuyện hại chúng con.”
Triệu Dĩ Thanh tuy bình tĩnh nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là một đứa trẻ, bàn tay nắm tay vẫn run rẩy, sợ Lý Vân Quyển phát điên, chúng còn nhỏ thể chống cự Lý Vân Quyển.
Cẩu Thặng Nhi cạnh hai em, cất tiếng : “Ngươi mà , nếu trong làng phát hiện, lẽ sẽ đ.á.n.h khỏi làng, chúng con đưa hết tiền tiêu vặt cho , nếu phát hiện thì sẽ mang một văn nào .”
Lý Vân Quyển hằn học Cẩu Thặng Nhi, nghĩ đến Triệu Hồng thà nuôi một đứa nghiệt chủng cha , cũng nỡ đưa bạc cho nàng tiêu, mới khiến nàng từng bước lầm lỡ, nhất thời nảy sinh ý định bóp c.h.ế.t Cẩu Thặng Nhi, để Triệu Hồng đau khổ.
Phải, tất cả là do Triệu Hồng hại nàng nông nỗi , là của Triệu Hồng, nàng Lý Vân Quyển trời sinh phú quý mệnh, thầy bói sẽ lừa nàng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-71-gieo-rac-han-thu.html.]
Nhận thấy ánh mắt của Lý Vân Quyển đúng, Triệu Dĩ Thanh vội vàng kêu lên: “Đừng hận ngươi, mau , !”
“Dĩ Thanh…” Lý Vân Quyển tức thì tỉnh , nàng thể g.i.ế.c mặt nhi tử, nếu nhi tử sẽ nhận nàng nữa.
“Mau , gặp ngươi, khi nhà họ Lý hãm hại em chúng , thấy ngươi bảo vệ chúng , giờ ngươi là nương của chúng , ý nghĩa gì?” Triệu Dĩ Thanh tức giận hét lên, thu hút sự chú ý của Lý Vân Quyển về phía , cũng là mong dân làng thấy tiếng hét của .
Quả nhiên, lời Triệu Dĩ Thanh dứt, liền thấy lớn tiếng gọi, gọi tên ba đứa nhỏ.
Lý Vân Quyển theo bản năng sờ sờ túi tiền đeo ở thắt lưng, tuy chỉ mấy chục đồng tiền đồng, nhưng đó là tài sản duy nhất của nàng .
Không đánh, càng sợ tiền bạc cướp mất, Lý Vân Quyển hoảng hốt : “Đợi nương định , nhất định sẽ đến đón các con , các con nhớ lời nương , đừng giao tâm với lão tiện bà đó, nàng đang ôm ý đấy, lão tiện bà căm ghét nương như , thể thực sự thích các con?”
“Nương đây, các con đợi nương về đón, nhất định nhớ lời nương , quên nương, ?”
Khi tiếng gọi của dân làng ngày càng gần, Lý Vân Quyển dám trì hoãn nữa, lời còn hết vội vã chạy về phía nam thôn, tránh mặt dân làng.
Cẩu Thặng Nhi và Triệu Dĩ Thanh hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, vội kéo tay Triệu Dĩ Ninh, chạy về phía tiếng gọi tìm chúng.
Dân làng chỉ cho rằng ba đứa nhỏ nghịch ngợm nên mới rừng chơi, vì thế khi đưa chúng về nhà, đều dặn dò về nhà khi trời tối, ba đứa nhỏ đều im lặng gì, kể chuyện Lý Vân Quyển.
về nhà, Triệu Dĩ Ninh liền lao lòng Triệu Hồng, lóc kể chuyện Lý Vân Quyển bịt miệng bế rừng, và dẫn Cẩu Thặng Nhi cùng Triệu Dĩ Thanh rừng.
Cô bé đó vẫn cố nín , giờ thì ngừng, miệng lẩm bẩm: nãi nãi, con thật sợ bao giờ gặp nữa, con cứ nghĩ nàng kề d.a.o cổ Dĩ Ninh, con sợ lắm giết, Dĩ Ninh còn nhỏ kịp hiếu thảo với nãi nãi . Hức hức hức…”
Triệu Dĩ Thanh đỏ mắt nắm chặt nắm tay : nãi nãi, chúng sẽ tin lời nàng , chúng phân biệt , bà yên tâm, sẽ xảy chuyện như nữa. Nếu nàng dám trở về chuyện gì nên, con và nhất định sẽ về phía bà.”
“Đường cô, là con bảo vệ các cháu, cứ trách con .” Cẩu Thặng Nhi cúi đầu nhận .
Triệu Linh Tú tức đến c.h.ử.i , nếu Lý Vân Quyển xa , nàng đuổi theo đ.á.n.h Lý Vân Quyển một trận.
mặt bọn trẻ, Triệu Linh Tú hề mở lời, mà đ.á.n.h giá sắc mặt Triệu Hồng, sợ bà vì chán ghét Lý Vân Quyển mà nuôi ba đứa nhỏ nữa.
Mặc dù Triệu Linh Tú là ích kỷ, nhưng nàng thật lòng yêu thương cặp song sinh, hơn nữa chuyện ở tiểu viện, Triệu Linh Tú cũng sâu sắc hiểu rằng chỉ tình huyết thống mới đáng tin cậy.
Không đoán tâm tư của Triệu Hồng, Triệu Linh Tú dám dỗ dành cặp song sinh, liền giả bộ mất kiên nhẫn : “Thôi , đừng nữa, mau rửa mặt, quần áo sạch sẽ ngủ , nãi nãi các con vì tìm các con mà mỏi cả chân .”
“Được , đều là những đứa trẻ ngoan, nãi nãi tin các con, đừng nghĩ ngợi gì cả, chúng cứ sống cuộc sống bình thường, những gì cần học cũng nhanh chóng học , sang năm là đến trường học .” Triệu Hồng trong lòng thở dài một tiếng, cảm thấy đau lòng cho mấy đứa trẻ từ nhỏ thiếu thốn tình yêu thương chân thành, vỗ vai Triệu Dĩ Ninh an ủi, : “Nàng cũng , đổi một nơi lẽ nàng cũng thể bắt đầu , đôi bên tìm phiền phức, dù cũng còn một chút hy vọng.”
Câu , Triệu Hồng thuần túy là để an ủi mấy đứa nhỏ, vận may của Lý Vân Quyển chỉ kéo dài, mà còn nhiều trắc trở, tuyệt đối thể cứ thế mà biến mất .
Vốn tưởng rằng Lý Vân Quyển rời , trong thời gian ngắn sẽ nhà họ Lý nào đến gây phiền phức nữa, nhưng ngờ Lý Tú Quyên đến gây rối.