Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 62: Ra giá đi

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi phát hiện sở trường của Lâm Dĩ Ninh, Triệu Hồng quên bẵng chuyện Lâm Xảo đến .

 

Còn về mối nhân duyên mà Lâm Xảo , Triệu Linh Tú thật sự ngu ngốc mà đồng ý. Triệu Hồng thậm chí định kéo nàng một phen, bởi nàng nhắc nhở , tinh lực để cứu vãn một khuê nữ hờ phú quý mờ mắt.

 

Thấy Lâm Dĩ Ninh lắc lư đầu học thuộc lòng, Triệu Hồng cầm mẫu hoa vẽ xong và chỉ thêu sang nhà bên cạnh tìm Chu Vượng. Thấy Chu Vượng hai mắt sáng rực, nàng tìm nhầm .

 

“Đường cô, thôn trưởng đến nhà chúng , kéo về nhiều gạch xanh đấy.” Triệu Hồng còn dặn dò xong chi tiết, liền tiếng Cẩu Thặng Nhi reo hò.

 

“Mau về xem , thôn chúng chỉ nhà ngươi là chịu chi như để xây nhà. Lát nữa khi bữa ăn, cũng theo cầm đũa cả, lấy may mắn tiết kiệm chút khẩu lương cho nhà đấy.” Chu Hạnh Hoa lập tức đặt việc kim chỉ sang một bên, nhanh nhẹn bước xuống giường sưởi.

 

Triệu Hồng vốn vội, thấy chỉ đành : “Được thôi, lát nữa ở trong sân dựng một cái lều, dựng hai cái nồi lớn. Việc nấu cơm nấu canh giao cho ngươi và đường tẩu. Nếu đủ thì các ngươi tìm thêm vài đến, một ngày trả mười lăm văn tiền công, cơm ăn no bụng.”

Mèo con Kute

 

“Cái , quy tắc như . Thôn chúng xây nhà bữa ăn, nấu cơm đều là đổi công. Tiền công của ngươi gần bằng mà tráng lao lực mới kiếm . Phá vỡ quy tắc thị trường thì cả thôn chúng đều oán trách ngươi đấy.” Chu Hạnh Hoa vội nhắc nhở.

 

Nghe , Triệu Hồng cau mày : “ cũng thời gian đổi công mà, là một ngày trả năm văn tiền công, bao cơm thì ?”

 

“Cũng , năm văn tiền cũng ít . Chuyện vội, lát nữa ngươi thương lượng với Thẩm thị một chút, để nàng cho ý kiến.” Chu Hạnh Hoa đầu .

 

Nhìn Chu Hạnh Hoa còn vội vàng hơn cả , Triệu Hồng khẽ , bạn kết giao uổng phí. Đây là nàng và Thẩm thị mối quan hệ , việc cũng thêm giúp đỡ.

 

Hai nhà chỉ cách một cánh cổng rào. Khi Triệu Hồng về nhà, thôn trưởng một bát nước còn uống xong.

 

Trong thôn chỉ nhà thôn trưởng xe bò, do đó những xe bò khác đều thuê từ bên lò gạch. Cho thức ăn gia súc một chuyến trả mười văn tiền công, cỏ khô thì trả mười hai văn tiền công. Triệu Hồng đương nhiên là chọn loại .

 

“Ngươi xem , những viên gạch xanh đều lắm. Ta nghĩ xây móng, bao quanh sân cho ngươi, cũng đỡ tốn công trông coi khi nhà xây một nửa.”

 

“Đợi tường rào xây xong, kéo những viên gạch và ngói, gỗ gì đó cũng thể kéo .”

 

Triệu Phú Quý trong lòng tính toán, đó cũng kỹ với Triệu Hồng, hôm nay coi như dặn dò nàng một tiếng.

 

“Ta cũng hiểu những thứ , đường cứ xem mà sắp xếp, chỉ cần con thể chuyển nhà mới mùa đông là . Chuyện thuê cũng hiểu, đường thấy tiền công trả thế nào là hợp lý? Trong nhà một ngày ăn ba bữa, ăn no bụng cũng sức mà việc. Lát nữa chuyện nấu cơm còn nhờ đường tẩu và Chu Hạnh Hoa giúp sắp xếp, đây e là thời gian.”

 

Triệu Hồng một chuyện, cũng đỡ lo lắng .

 

Thôn trưởng hài lòng với thái độ của Triệu Hồng. Điều sợ nhất chính là nhờ việc nhưng tin tưởng, ghê tởm như ăn con ruồi.

 

“Việc xây móng và xây tường rào, tráng lao lực trong thôn chúng thể . Việc nhà ngươi nhiều nam nhân để đổi công, một ngày trả mười lăm văn tiền là . Xây nhà thì tìm đội thợ trấn, giá cả thương lượng xong hết , tổng cộng trả mười hai lạng bạc, nhưng bên vài tiểu công khuân vác gạch, vẫn dùng trong thôn là .”

 

“Thôn chúng thợ mộc, việc đều giao cho . Mấy ngày nữa sẽ tính toán sơ qua, đến với ngươi chuyện tiền công và tiền vật liệu. Ngươi nếu thêm thắt gì đó, chỉ cần món quá lớn thì cũng thành vấn đề.”

 

Triệu Phú Quý chuyện với Triệu Hồng, việc đều sắp xếp xong, chỉ chờ chính thức động công.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-62-ra-gia-di.html.]

Triệu Hồng hài lòng, liền với Triệu Phú Quý: “Đường cứ xem mà chủ. Mai trấn sắm chút lương thực về. Chúng ngày nào động thổ? Có cần sắm sửa một chút ?”

 

“Ngày là hoàng đạo cát nhật. Pháo hoa pháo trúc còn kẹo mừng, tiền đồng, bánh bao đỏ gì đó, là sắm sửa ít. Ngươi cho ba hài tử nhập tộc phả ? Ý của tộc trưởng cũng là ngày đó, tiên cho bọn trẻ nhập tộc phả mới động thổ. Đồ cúng tế cũng sắm sửa hết .” Triệu Phú Quý mấy đứa nhỏ đang đếm gạch .

 

“…” Triệu Hồng mà đau đầu. Nàng gán danh ‘thần bà’, nếu thật sự để nàng theo quy tắc cổ đại mà chuẩn đồ, e rằng tóc cũng cào trụi mất thôi, bởi nguyên chủ nào ký ức đó.

 

Thấy Triệu Hồng ngẩn , Triệu Phú Quý vui trừng mắt nàng một cái, : “Thôi , dỡ xong chuyến gạch , sẽ phái tiểu tử nhà trấn một chuyến, chuẩn thứ cho ngươi xong xuôi. Bánh bao thì để Thẩm thị ngươi hấp, nàng bột nở .”

 

“Vậy thì đa tạ đường .” Triệu Hồng chút khách khí đáp lời, đưa một túi tiền qua, : “Ba hài tử nhập tộc phả là chuyện lớn, đường cứ việc sắm sửa nhiều đồ. Chúng để lão tổ tông sự coi trọng của chúng đối với lũ trẻ, cũng để phụ mẫu và phụ mẫu Cẩu Thặng Nhi ở đó vui vẻ.”

 

Triệu Hồng chắc nên mua bao nhiêu đồ nên mới những lời . Dù , mua nhiều thì sai, nếu tiền bạc cho ít thì sẽ hổ.

 

Lần đến lượt Triệu Phú Quý ngẩn . Một túi bạc vụn chỉ để tế tổ, đại hộ nhân gia cũng chỉ thể chi như thôi chứ?

 

Triệu Phú Quý vui. Triệu Hồng càng coi trọng tổ tông, trong lòng càng Triệu thị tông tộc, đây là chuyện .

 

“Ngươi , phúc khí còn ở phía đó.” Triệu Phú Quý chỉ Triệu Hồng, chỉ mấy đứa nhỏ, lớn mấy tiếng, cả sân đều ngớ .

 

Dỡ xong gạch, Triệu Phú Quý dẫn lâu, Triệu Hồng và những khác còn quét sạch sân, thì cảnh tượng yên bình một giọng chói tai phá vỡ.

 

Người đến chính là Lý Tú Quyên, mà bên cạnh nàng còn một bà lão mập mạp, chính xác hơn là một nha bà nổi danh trong vùng .

 

“Chính là hai tên tiểu tử ranh ma , nương của chúng là tỷ tỷ ruột của , giao chúng cho , bây giờ bán chúng!”

 

“Ta cần bán chúng , chỉ cần bạc cho cao là . Ngươi mau đưa bạc cho đưa , thấy hai đứa chổi nữa!”

 

Lý Tú Quyên phớt lờ Triệu Hồng và những khác trong sân nhà họ Triệu, cửa liền chỉ song sinh long phụng mà la hét lớn.

 

Nha bà lẽ cũng nghề mua bán bất hợp pháp, thèm hỏi Triệu Hồng một tiếng, liền đ.á.n.h giá song sinh long phụng, còn bình phẩm: “Không tệ tệ, dáng vẻ lớn lên cũng đoan chính, đưa về phía nam dạy dỗ vài năm, lo thể đưa nhà phú quý.”

 

nãi nãi, con sợ.” Lâm Dĩ Ninh đặt chiếc chổi nhỏ của xuống, chạy đến lưng Triệu Hồng, túm lấy vạt áo nãi nãi, chỉ dám hé nửa cái đầu ngoài.

 

Cẩu Thặng Nhi theo bản năng chắn Lâm Dĩ Thanh, Chu Hạnh Hoa cùng mấy nữ nhi nàng cũng cầm đồ vật, bày tư thế phòng thủ, chỉ cần Triệu Hồng lệnh một tiếng là tuyệt đối sẽ đ.á.n.h Lý Tú Quyên và mụ mối ngoài.

 

“Đừng sợ, nãi nãi ở đây.” Triệu Hồng xoa đầu tôn nữ, lạnh lùng liếc Lý Tú Quyên một cái, với Chu Hạnh Hoa: “Trói tiện phụ độc ác , kẻ dám bắt cóc tôn nhi tôn nữ , đưa đến chỗ tộc trưởng! Con cháu Triệu thị , nào một kẻ họ Lý như nàng dám bán?”

 

“Đó là cháu ngoại của , bán thì bán, các ngươi mà dám đụng , sẽ kiện quan!” Lý Tú Quyên chạy la, ánh mắt độc địa chằm chằm đôi song sinh, ngừng tìm cơ hội tiếp cận.

 

“Đánh c.h.ế.t tiện nhân vô liêm sỉ nhà ngươi, con giữ , khác cũng cốt nhục chia lìa như ngươi, ngươi độc ác đến thế? Loại như ngươi, bắt thì c.h.é.m đầu!” Chu Hạnh Hoa mắng vung vẩy cây chổi, là cố ý vô tình, đ.á.n.h trúng mụ mối mấy phát.

 

Có lẽ vì quá ưng ý cặp song sinh, mụ mối mà né tránh cố xích gần Triệu Hồng, nở nụ tiền tài mà hỏi: “Đại tỷ , ngươi giá , bao nhiêu thì ngươi đồng ý bán mấy đứa nhỏ ?”

 

 

Loading...