Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 58: Người Thú Vị

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diễm phụ Triệu Hồng, hồi lâu mới : “Đây là kế hoãn binh ?”

 

“Ta một lão thái thái thôn quê, trong ba ngày thể mà dời cứu binh? Kế hoãn binh, phu nhân dùng , dùng chẳng là trò ?” Triệu Hồng phủi phủi vạt áo, bày dáng vẻ tiễn khách, : “Cùng lắm là ba ngày thôi, phu nhân sợ bỏ gia nghiệp mà trốn ?”

 

Diễm phụ sững sờ một lúc, đột nhiên sảng khoái : “Được, sẽ đợi ngươi ba ngày. Nếu ba ngày ngươi đúng, đừng trách động thủ.”

 

Triệu Hồng gật đầu hiệu mời, chút chuyện nhỏ mà nàng còn , cũng chẳng cần thần bà nữa.

 

Diễm phụ dẫn rời , khi đến cổng lớn, nàng đột nhiên Triệu Hồng hỏi: “Cái thứ t.h.u.ố.c hôi thối của ngươi còn ?”

 

Mèo con Kute

Triệu Hồng ngẩn một chút, hỏi ngược : “Không phu nhân định dùng việc gì? Dùng cho ai?”

 

Diễm phụ tươi rạng rỡ, điều cho thấy nàng hiểu Triệu Hồng vẫn còn, nhưng sẽ dễ dàng đưa cho.

 

“Ba ngày gặp.” Diễm phụ phất phất khăn, nha đỡ lên xe ngựa.

 

Triệu Hồng chiếc xe ngựa rời , khóe môi nhếch lên một nụ , Diễm phụ thật thú vị, rõ ràng cái nghề bức lương vi xướng, hề dính chút xui xẻo nào trong vận thế, hơn nữa còn chút công đức yếu ớt tồn tại.

 

chuyện của Triệu Linh Tú đó, nếu Diễm phụ thì cũng đúng, tay nàng chắc chắn dính dáng đến những chuyện sạch sẽ.

 

Tạm thời thể nắm bắt , Triệu Hồng cũng bận tâm nữa, mà xoay chuẩn về nhà, vặn gặp Triệu Linh Tú đang rúc khe cửa ngoài.

 

“Không chuyện trái lương tâm thì sợ gì? Nàng thật sự bắt cóc con, ngươi nghĩ một thể ngăn cản ?” Triệu Hồng hỏi một câu, phủi phủi lớp bụi tồn tại , hướng về ba tiểu bối trong gian đông mà gọi: “Mấy đứa khiêng ghế nhà, mau y phục mới, chúng huyện thành.”

 

“Là huyện thành huyện thái gia ạ?” Lâm Dĩ Ninh nũng nịu hỏi.

 

, là huyện thành huyện thái gia.” Triệu Hồng : “Ta sang nhà họ Chu một chuyến, lát nữa về chúng sẽ .”

 

“Nương, con thì ?” Triệu Linh Tú hỏi.

 

“Ngươi lớn thế , chân dài ngươi, còn hỏi ?” Triệu Hồng hài lòng với thái độ trốn tránh của Triệu Linh Tú, lời cũng lạnh nhạt, sải bước về phía nhà họ Chu.

 

Lần rời mấy ngày, Triệu Hồng đương nhiên bắt mạch cho hai con họ Chu, xác định cần đổi phương thuốc, mới rõ ý định với Chu Hạnh Hoa.

 

“Ta dám để mấy đứa nhỏ ở nhà nữa, e là chúng bắt nạt. Mấy ngày nhà cửa đành phiền các ngươi trông coi, nếu bận rộn xuể thì cứ thuê hai phụ nhân giỏi giang trong thôn đến giúp. Gian đông của bọn trẻ thể ở , còn gian chính sẽ khóa .” Triệu Hồng .

 

“Sao xuể? Hai ngày nay lên núi là , coi như nghỉ ngơi mấy ngày, tiện thể cũng thể sắp xếp d.ư.ợ.c liệu, đừng để chúng mốc meo, đó đều là bạc cả đấy.” Chu Hạnh Hoa sảng khoái : “Ngươi cứ yên tâm ngoài, nhà cửa bên lo liệu. Chỉ là chuyện xây nhà, ngươi gì cần dặn dò trưởng thôn ?”

 

Xây nhà là chuyện lớn nhất của nhà quê, Chu Hạnh Hoa dám tự quyết, nhất là ngôi nhà Triệu Hồng dùng gần trăm lượng bạc mới xây, đó là căn nhà đầu tiên trong thôn.

 

Triệu Hồng nghĩ tới chuyện , liền : “Vừa mượn xe bò, sẽ dặn dò đường ca vài câu. Đợi trở về, sẽ mang điểm tâm ở huyện thành về cho các ngươi, nếm thử cho .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-58-nguoi-thu-vi.html.]

“Điểm tâm thì cần , ở huyện thành mấy loại vải vóc chuột gặm hoặc nhuộm màu mà giá rẻ, nếu ngươi gặp thì mua hộ hai cuộn, loại màu sẫm, bền một chút là . Nhà năm nay thêm thu nhập, Chu Dương và Chu Hỏa sẽ phố bày hàng, cũng cần thêm một bộ y phục để giặt.” Chu Hạnh Hoa định lấy bạc.

 

Triệu Hồng vội vàng : “Đừng vội đưa tiền cho , đợi mua về ngươi hãy đưa. Yên tâm, tiền sẽ nhận.”

 

Liếc căn nhà của nhà họ Chu, Triệu Hồng mới phát hiện căn nhà rách nát của còn nhiều đồ hơn nhà họ Chu, thể thấy nhà họ Chu nghèo đến mức nào.

 

Triệu Hồng sẽ giúp nhà họ Chu sắm sửa đồ đạc sinh hoạt, nhưng hợp tác ăn với bọn trẻ nhà họ Chu, tiện thể trả công mua chút đồ thì vẫn thể.

 

Lại Triệu Hồng cùng ba đứa nhỏ đến nhà Triệu Phú Quý, đương nhiên thể dặn dò Triệu Phú Quý vài câu. Ngoài việc thiết kế sơ bộ sân viện, những thứ khác đều giao cho Triệu Phú Quý quyết định.

 

Trước đây đưa cho Triệu Phú Quý nhiều bạc như , khi Triệu Hồng trở về cũng sẽ chuyện đủ bạc, bởi Triệu Phú Quý đồng ý sảng khoái, còn đ.á.n.h xe bò đưa con Triệu Hồng đến trấn , đến đó mới thể thuê xe ngựa.

 

Lần đầu tiên huyện thành, Triệu Linh Tú và ba tiểu bối đều phấn khích, nếu sợ phiền Triệu Hồng đang nhắm mắt dưỡng thần, chắc chắn sẽ ngừng ríu rít, giờ đây chỉ thể nhỏ giọng trò chuyện, tất cả đều là sự khao khát đối với huyện thành.

 

“Chuyến đến thể đưa các ngươi chơi thỏa thích , cơ hội sẽ dẫn các ngươi dạo cho kỹ. Các ngươi hãy cố gắng học hành cho giỏi giang, chỉ thể đến huyện thành, mà còn thể đến phủ thành, kinh thành, nam hạ bắc thượng, thậm chí xem phong cảnh Tái ngoại, đó mới là niềm vui của cuộc đời.”

 

Triệu Hồng liếc mấy đứa nhỏ, đưa tay xoa xoa gáy Lâm Dĩ Ninh.

 

Kiếp qua nhiều quốc gia như , Triệu Hồng tĩnh tâm vẫn thể nhớ nhiều chuyện thú vị khi du lịch, nhưng đó đều là khi cùng cha mới chơi, từ khi cha qua đời nàng liền vùi đầu phòng nghiên cứu.

 

Ngoại trừ cổ đông và cấp nhất định gặp, Triệu Hồng chỉ liên lạc với một khuê mật, đoạn tuyệt tất cả các mối quan hệ xã giao vô ích.

 

nãi nãi qua nhiều nơi lắm ?” Lâm Dĩ Thanh hứng thú với chủ đề .

 

“Khi nãi nãi còn nhỏ, thái gia và thái nãi của các ngươi đưa chơi, nhưng lúc đó còn nhỏ nên nhớ nhiều. Sau lớn hơn, chỉ thể xem thế giới bên ngoài qua du ký thôi.” Triệu Hồng đáp.

 

“Vậy đợi Dĩ Thanh lớn lên, sẽ dẫn nãi nãi Tái ngoại cưỡi ngựa, Giang Nam thủy hương du ngoạn.” Lâm Dĩ Thanh .

 

“Được thôi, nãi nãi chờ các ngươi lớn lên.” Triệu Hồng lượt xoa đầu từng đứa, trong lòng nghĩ nhiều nhất là kiếm thêm vài năm bạc, đợi chuẩn xong sẽ ngoài thưởng ngoạn phong cảnh cổ đại.

 

Triệu Linh Tú dường như cô lập, chuyện mà lên tiếng, mấy mở miệng chen chuyện cuối cùng đều nuốt .

 

Bởi vì là xe ngựa thuê riêng, nên tốc độ đến huyện thành khá nhanh, Triệu Hồng càng trực tiếp dẫn mấy đứa nhỏ đến Thẩm Ký Đại Dược Phô.

 

“Mấy vị khách quan khám bệnh bốc t.h.u.ố.c ạ?” Hỏa kế thấy khách đến, liền lập tức tiến lên đón hỏi.

 

Triệu Hồng đầu đến Thẩm Ký Đại Dược Phô, : “Không khám bệnh cũng bốc thuốc, một loại t.h.u.ố.c cao quan trọng, chuyện với chưởng quầy xem thể hợp tác .”

 

“Cái …” Hỏa kế chút khó xử hỏi: “Phu nhân quy tắc của nghề t.h.u.ố.c ạ? Không quen bảo lãnh, dù là t.h.u.ố.c đến mấy chúng cũng dám nhận !”

 

“Đương nhiên bảo lãnh, nhưng nếu chuyện mua bán thành, cũng bảo lãnh là ai, kẻo tổn hại thể diện của y. Tiểu ca cứ việc một tiếng, thành cũng chỉ là một lời mà thôi.” Triệu Hồng .

 

 

 

Loading...