Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 57: Sự Thật
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:53
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Vân Quyển hung hăng lao về phía Triệu Hồng, nhưng thấy Triệu Hồng trực tiếp vươn cánh tay , mũi kéo chĩa thẳng Lý Vân Quyển, chỉ cần ả dám lao tới, tuyệt đối khác gì tự sát.
Dù cũng là kẻ tiếc mạng, Lý Vân Quyển thà ngã vật xuống đất chứ dám xông lên.
“Có hận đến mức g.i.ế.c ? Đáng tiếc, ngươi Lý Vân Quyển quá tiếc mạng, một mạng đổi một mạng ngươi cũng dám.”
“Lần là cho ngươi một bài học, ngươi còn dám đến chướng mắt, thứ cho ngươi ăn sẽ là loại t.h.u.ố.c nữa . Làm nghề của ngươi, một khi mắc cái bệnh đó, thì đừng hòng kiếm bạc nữa, chữa bệnh cũng chữa nổi, đến lúc đó cái tên tình lang của ngươi còn cần ngươi nữa ?”
Triệu Hồng xổm xuống, dùng khăn tay bịt miệng, cố ý lớn tiếng hỏi: “Hồi ở huyện thành , cái tên Thẩm Văn da thịt trắng nõn mềm mại, chính là dựa cái tướng mạo đó mà kiếm ít bạc cho mấy tên ngục đấy, bây giờ là cong thẳng hả?”
Lý Vân Quyển c.h.ế.t chóc chằm chằm Triệu Hồng, sợ cẩn thận rách mặt, dám cử động, nếu ánh mắt thể hóa thành mũi kiếm, Triệu Hồng chắc chắn xuyên tim.
“Chậc chậc, các ngươi ngoài lâu như , Thẩm Văn chắc là từng chạm ngươi nhỉ? Ngươi một đàn ông thấy phụ nhân của ngoài kiếm tiền bẩn, liệu cảm thấy phụ nhân ghê tởm ? Hay là, cái tên Thẩm Văn mặt trắng đó quen với đàn ông chiều chuộng, nên còn hứng thú với ngươi nữa ?”
Triệu Hồng mỗi một câu, sắc mặt Lý Vân Quyển trắng thêm một phần, môi cũng run rẩy, ngay cả chuyện đang bốc mùi hôi thối khắp cũng quên mất.
Nói đến đây, Triệu Hồng cũng khó nữa, bịt mũi lâu quá thật sự khó chịu.
Nàng dậy lùi mấy bước, Triệu Hồng lớn tiếng gọi: “Bà con lối xóm nếu rảnh rỗi trấn , đừng quên hỏi thăm chuyện về tên mặt trắng đó nhé, cũng là để chúng thêm chút vui vẻ mà thôi.
Ta hỏi thăm , nhà họ Thẩm gia đạo sa sút, chính là dựa Thẩm Văn lừa bạc phụ nhân mới nuôi sống xuất tiện tỳ của , cần sợ đắc tội nhà họ Thẩm nữa .”
Lý Vân Quyển hiển nhiên là chuyện nhà họ Thẩm gia đạo sa sút, ả la lớn: “Không thể nào! Ngươi lừa ! Nhà họ Thẩm gia lớn nghiệp lớn, thể gia đạo sa sút ?”
Lý Vân Quyển một lòng thiếu phu nhân, từng nghi ngờ rằng một xuất như Thẩm Văn cũng thể trở thành nghèo, thì ả giày vò bao lâu nay là vì cái gì?
“Sao hả? Thẩm Văn thật với ngươi ? Thế thì thú vị , ngươi Lý Vân Quyển tự nhận thông minh, lừa khác kẻ ngốc, ngờ chính mới là kẻ ngốc lợi dụng, đúng là báo ứng nhãn tiền mà!”
Triệu Hồng lớn: “Nếu ngươi tin, thì cứ đến hẻm Tây Bắc ở trấn mà hỏi thăm, đang ở đó giặt bô đêm cho đấy, ngươi bây giờ một hôi thối thì khỏi cần chê mùi nữa , đúng là một nhà thì một cửa mà!”
Không Triệu Hồng tấn công về mặt nghề nghiệp, mà là con Thẩm Văn vốn dĩ cũng chẳng thứ lành gì, nếu thì với giới hạn của Triệu Hồng, nàng sẽ kéo một bà lão cực khổ việc xuống nước.
Lý Vân Quyển vẫn tin lời Triệu Hồng, đúng hơn là dám tin, tin.
Vấp té lảo đảo rời khỏi sân nhà họ Triệu, Lý Vân Quyển thất thần đến mức ngay cả dung nhan của cũng còn bận tâm, ai dám gần ả nữa.
Mùi hôi thối nhất thời thể tan hết, thôn dân sợ ám mùi hôi thối, còn chuyện gì để xem náo nhiệt nữa nên ai nấy đều rời , thậm chí hiếu chuyện còn lén lút theo Lý Vân Quyển, xem thêm chuyện vui, nhưng cũng loại trừ những ý nghĩ khác.
“Thuốc của ngươi thật sự hết ?” Chu Hạnh Hoa nhỏ giọng hỏi.
“Ngươi ? Ta vẫn còn giữ một nửa.” Triệu Hồng Chu Hạnh Hoa, ý rằng nếu nàng thì sẽ tặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-57-su-that.html.]
“Ta thứ đó gì? Ta chỉ với ngươi là cất kỹ , đừng để bọn trẻ con ăn , thì chịu khổ bao, ngay cả ăn cơm cũng nuốt nổi.” Chu Hạnh Hoa xoa xoa cánh tay, vội vàng đổi chủ đề, hỏi: “Ngươi chuyện nhà Thẩm Văn, đều là thật ?”
Bình thường chỉ cắm đầu việc, Chu Hạnh Hoa cũng khó tránh khỏi lòng hiếu kỳ.
Đặc biệt là chuyện của nhà đại gia, dân làng thể tiếp xúc , càng thích xem náo nhiệt của họ.
“Còn thật hơn vàng nữa!”
Triệu Hồng gật đầu, thấy Chu Hạnh Hoa lòng hiếu kỳ, liền : “Người ở huyện thành còn buôn chuyện hơn chúng nữa, chuyện của hai bọn họ ồn ào lớn, nên điều tra gốc gác. Chuyện là, con Thẩm Văn nhà họ Thẩm sa sút đó đuổi ngoài, còn cho mang theo một đồng tiền nào, Thẩm Văn vì sống nên qua với mấy phụ nhân ở trấn...”
Được sự đồng ý của Triệu Hồng, khi xong câu chuyện về Thẩm Văn, Chu Hạnh Hoa lập tức cầm kim chỉ đến nhà hai phụ nhân lắm lời để công việc may vá, khỏi đem những lời truyền ngoài, còn việc thêm mắm dặm muối , Chu Hạnh Hoa càng mong .
Thẩm Văn và Lý Vân Quyển đều chẳng hạng lành gì, lúc khi hãm hại Triệu Hồng, bọn họ đều phần cả, đợi tin tức truyền đến trấn, xem trấn còn dung thứ cho hai kẻ tiếp tục ở .
Không thể , Chu Hạnh Hoa đối với Triệu Hồng thật sự , một lòng giúp nàng đuổi hết phiền phức .
Ngược , Triệu Hồng bản vội vàng, thỉnh thoảng đến gây chuyện một chút, cuộc sống cũng thêm phần thú vị, dù thời cổ đại quá mức thuần túy , g.i.ế.c thời gian cũng cách nào, chẳng lẽ bắt nàng những cuốn thoại bản thời ?
Hơn nữa, Lý Vân Quyển càng gây chuyện, long phượng thai càng xa lánh ả, cũng bớt việc lấy bạc kiếm để trợ giúp Lý Vân Quyển, như Triệu Hồng sẽ đau lòng đó.
Mèo con Kute
Cứ thế trải qua mấy ngày, Khứ Ba Cao của Triệu Hồng vẫn đạt đến hiệu quả kiếp , nhưng cũng thể đ.á.n.h bại chín mươi phần trăm t.h.u.ố.c trị sẹo trong thời .
Tiền đề là, mười phần trăm t.h.u.ố.c trị sẹo hiệu quả đó, dân gian căn bản mua , ngay cả trong hoàng cung cũng hạn chế lượng.
Không đợi Triệu Hồng huyện thành bàn bạc với Thẩm ký về cách bán Khứ Ba Cao, trong nhà một nữa khách đến, đối phương trang điểm đậm đà một hương khí nồng nặc đến mức ngạt thở, Triệu Hồng đại khái thể đoán phận của đối phương .
“Chủ của Lý Vân Quyển?” Triệu Hồng mời khách sân, gọi mấy đứa nhỏ lấy hai cái ghế , lúc mới : “Cửa nhà quả phụ nhiều thị phi, phu nhân đừng để ý.”
“Ngươi là quả phụ? Chẳng gã rể phụ của ngươi vẫn sống lành ?” Diễm phụ hài lòng với cách đối đãi , cố ý lời khiêu khích Triệu Hồng.
Triệu Hồng cũng tức giận, liếc qua vết sẹo mặt Diễm phụ, tiện thể cảm ứng vận thế của nàng , lúc mới : “Trong lòng c.h.ế.t , tự xưng là quả phụ gì sai? Phu nhân cũng tướng vong phu, nhưng đoạn tuyệt duyên phận vợ chồng, đáng lẽ hiểu lòng mới .”
“Ngươi xem tướng?” Diễm phụ ngạc nhiên Triệu Hồng thể quá khứ bí mật của nàng , ngay cả những bên cạnh nàng cũng ai sự thật.
“Hiểu sơ một hai.” Triệu Hồng khiêm tốn : “Đây là việc riêng của phu nhân, tiện nhiều, nhưng phu nhân gần đây vận thế hao tài, vẫn nên đề phòng tiểu nhân thì hơn.”
“Ha ha, ngoài tay sai theo, trong nhà cũng nha bà tử canh giữ, ai dám trộm bạc của ?” Diễm phụ khinh thường khẩy, chỉ coi Triệu Hồng là đang lừa .
“Nếu phu nhân tin, cứ ba ngày đến tìm tính sổ. Nếu xem đúng , phu nhân cũng nên trả công đạo cho nữ nhi , và trả tiền xem tướng ?”