Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 47: Báo ứng
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hồng trong xe ngựa cảnh , tức giận xé nát Lý Vân Quyển, nhưng dám mạo hiểm tiến lên, để tránh chọc giận Lý Vân Quyển mà hại Dĩ Thanh.
Người trong sân đều sốt ruột, nhưng đều cùng suy nghĩ với Triệu Hồng, sợ Lý Vân Quyển tay sát hại Dĩ Thanh, ngay cả lời mắng c.h.ử.i cũng kìm .
“Mạng của chúng con là do nương ban cho, nương lấy thì chúng con cũng cam lòng. nương thật sự g.i.ế.c chúng con ?”
“Vì bạc mà g.i.ế.c cốt nhục ruột thịt của , nương thật sự nhẫn tâm ?”
Dĩ Ninh nhàn nhạt hỏi, lắng kỹ thì thể nhận giọng của y run rẩy, đôi bàn tay nhỏ bé buông thõng bên hông, nắm chặt thành quyền, trong đáy mắt tràn ngập bi thương.
Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ, nhưng trải qua nhiều biến cố đến , sự bình tĩnh của Lâm Dĩ Ninh chỉ khiến thêm đau lòng.
Lý Vân Quyển sững sờ một chút, đột nhiên vươn một tay về phía Dĩ Ninh, lắc đầu : “Dĩ Ninh, nương hề hại các con, thật đấy! Các con tin nương, nương cũng là ép buộc đến đường cùng , là Triệu Hồng cái lão thái bà đáng c.h.ế.t hại nương, nương ép buộc thôi!”
Dĩ Ninh bước tới , hỏi: “Trong lòng nương yêu thương con và đúng ? Dĩ Ninh còn nhớ khúc hát nhỏ nương từng hát ru chúng con, nương còn may quần áo mới cho chúng con, nương bỏ rơi chúng con đúng ?”
Tiểu nhân nhi đó giọng nghẹn ngào, bước nhỏ, nhưng vô cùng nặng nề.
“ đúng đúng! Nương yêu các con, các con là cốt nhục do nương liều mạng sinh , nương chỉ các con thôi!” Lý Vân Quyển nắm lấy tay Lâm Dĩ Ninh, kéo lòng, tự nhiên sẽ buông d.a.o thái rau.
Khi đều nín thở, Lâm Dĩ Ninh đột nhiên đẩy Lý Vân Quyển ngã xuống đất, kéo chạy về phía Chu Hạnh Hoa.
Chu Hỏa nhân lúc Lý Vân Quyển ngây , vội vàng lao tới đè con d.a.o thái rau , cho Lý Vân Quyển cơ hội nhặt lên nữa.
Triệu Hồng âm thầm xuống xe ngựa, âm thầm thở phào một , may mà tôn nhi tuổi còn nhỏ nhưng đủ trầm , thể hiểu thủ thế của nàng, nếu cứu Dĩ Thanh thì dễ dàng .
Triệu Hồng ngại dùng bạc chuộc , nhưng chỉ sợ Lý Vân Quyển nhận bạc cũng thả , Triệu Hồng thể mặt bọn trẻ mà tay sát hại Lý Vân Quyển, đây mới là điều khó khăn nhất.
“Tiện nhân!”
Thấy long phượng thai nhà họ Chu bảo vệ, Triệu Hồng vén váy, hung hăng đá ngã Lý Vân Quyển đang định dậy nữa.
Trước cứ nghĩ mối thù oán giữa hai hóa giải hết , nhưng Lý Vân Quyển tự rước họa , Triệu Hồng tự nhiên sẽ bỏ qua cho nàng .
“Á!”
Lý Vân Quyển đá ngã, ôm lấy vai, hung hăng trừng mắt Triệu Hồng, độc ác nguyền rủa: “Lão thái bà c.h.ế.t tiệt ngươi sẽ c.h.ế.t tử tế !”
“Ngươi hại mất tất cả, thể sinh nở nữa, chỉ cần Lý Vân Quyển còn một thở, ngươi đừng hòng ngày tháng , dù c.h.ế.t cũng kéo ngươi theo vật lót đường, để ngươi c.h.ế.t !”
Triệu Hồng vén gọn mái tóc lòa xòa, Lý Vân Quyển từ cao xuống.
Xảy nhiều chuyện như , vận thế của Lý Vân Quyển thế mà vẫn là vận rủi và tài vận quấn lấy , chính là tử khí!
Triệu Hồng vung cổ tay để bản bình tĩnh , đè nén ý nghĩ đ.á.n.h c.h.ế.t Lý Vân Quyển cho xong chuyện, nàng cảnh cáo: “Lần , cứ coi như Dĩ Ninh và Dĩ Thanh trả hết ân nuôi dưỡng của ngươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-47-bao-ung.html.]
Ta lấy văn thư ở nha môn, từ hôm nay trở hai đứa trẻ sẽ mang họ Triệu theo , đừng là một nữ nhân tiếng tăm bại hoại như ngươi, ngay cả Lâm Nguyên cũng tư cách đến cướp chúng !
Cút cho , dám nữa đến hại con cháu Triệu gia , tuyệt đối sẽ để ngươi bước khỏi Đào Nguyên thôn!”
Triệu Hồng mắng c.h.ử.i khí thế hùng hồn, cướp lấy con d.a.o thái rau trong tay Chu Hỏa, hung hăng c.h.é.m về phía tai Lý Vân Quyển, chuẩn xác c.h.é.m đứt một lọn tóc của nàng , còn con d.a.o thái rau thì xoay vài vòng hung hăng cắm sâu mặt đất, ngoại trừ chuôi d.a.o thì hầu như thấy lưỡi dao.
Mọi sự tàn nhẫn của Triệu Hồng cho sợ hãi, Lý Vân Quyển càng sợ đến tè quần mà bỏ chạy, cả thôn đều tiếng hét chói tai của nàng cho hoảng sợ nhẹ.
Nhà Triệu Phú Quý nhận tin vội vàng đến, vặn thấy cảnh Triệu Hồng tay tàn nhẫn, mí mắt cũng nhịn mà giật mấy cái.
Sau chuyện , đoán chừng trong thôn sẽ còn ai dám đến chọc ghẹo Triệu Hồng nữa, dù cũng ai dám đảm bảo con d.a.o thái rau Triệu Hồng ném sẽ lúc sai lệch, vạn nhất c.h.é.m đầu thì đó là thần tiên cũng cứu nổi .
“Bà về là , chúng dù cũng là ngoài, Lý Vân Quyển ngày nào cũng đến tìm hai đứa trẻ , ngoài việc trông nom một chút cũng thể gì nàng .”
“Loại nữ nhân , nên dọa dẫm nàng một phen, để tránh dây dưa dứt.”
Triệu Phú Quý liếc mắt con d.a.o thái rau, chính y cũng tin Triệu Hồng chỉ là dọa .
“Đường ca, chuyến ngoài cứu một nhà phú quý ở huyện, kiếm một khoản thù lao, còn từ nha môn lấy văn thư, Dĩ Ninh và Dĩ Thanh sẽ theo họ Triệu của , nhập mạch của chúng . Chó Cụt cũng chính thức do nuôi dưỡng, nhưng y vẫn nhận tổ tông thuộc mạch cha y, chỉ là khi y lập gia đình thành công, chuyện của y do quyết định.”
Triệu Hồng rõ ràng chuyện, đồng thời đưa văn thư đóng quan ấn cho thôn trưởng xem, cái là ghi một nét tộc phả.
“Chuyện , nên như . Ngươi hãy nuôi dưỡng ba đứa trẻ thật , về già cũng chỗ nương tựa, sẽ tìm tộc trưởng và họ chuyện , tìm một ngày hoàng đạo lành để chuyện tộc phả , chuyện lớn thế tế bái từ đường mới .” Triệu Phú Quý hài lòng với sự quả quyết của Triệu Hồng.
Năm đó Triệu Hồng là chiêu tế, con cháu nàng vốn dĩ nên họ Triệu, mang họ Lâm chứ!
Vì chuyện , ít ngoài thôn chê, đều cho rằng Triệu Hồng mất mặt Triệu gia, khuỷu tay cong ngoài, hỏng quy củ chiêu tế.
“Vậy thì phiền đường ca , là một nữ nhân tiện từ đường, tất cả việc xin đường ca mặt lo liệu. Ngoài còn một chuyện phiền đường ca, sân nhà nhỏ, nhưng hàng rào tre thực sự an , một lão bà tử gần đất xa trời dẫn theo ba đứa trẻ, ban đêm gối gối con d.a.o thái rau mới ngủ yên .”
“Vậy nên, nhờ đường ca giúp tìm xây mấy gian nhà mới, dùng đá bao quanh sân , dù dã thú xuống núi cũng cần lo ăn đến còn mảnh xương.”
Triệu Hồng dứt khoát tiêu bạc công khai, ít nhất trong mắt ngoài nàng lợi hại đến mấy thì cũng chỉ kiếm tiền xây nhà, để tránh khác để ý.
Tục ngữ sợ kẻ trộm trộm, chỉ sợ kẻ trộm nhớ, Triệu Hồng thể cất những thứ giá trị gian, nhưng thỉnh thoảng tiểu tặc đến nhà cũng đủ khiến đau đầu .
“Đây là chuyện mà! Ngươi yên tâm, sẽ sắp xếp cho ngươi ngay, chỉ là bao quanh sân thế thể tốn ít bạc, nhà ngươi định xây thế nào?” Thôn trưởng hỏi rõ ràng mới dễ việc.
“Chuyến kiếm sáu mươi lượng, đường ca xem xét mà sắp xếp .” Triệu Hồng thấy tiếng nức nở xung quanh, thầm nghĩ may mà thật, nếu chẳng sợ đến ngất xỉu , ở nhà nông thì đây là con thiên văn , “Gian nhà cũ định phá, mai đường ca rảnh thì chúng bàn bạc, xem vết thương của Dĩ Thanh .”
“Được , mai đến, ngươi cứ chăm sóc bọn trẻ là quan trọng.” Triệu Phú Quý lúc mới phát hiện cổ Dĩ Thanh vết máu, trong lòng thầm nghĩ: Lý Vân Quyển dám thôn nữa, thì dám đ.á.n.h cho nàng bò ngoài, con cháu Triệu gia bọn họ tuyệt đối để ngoài ức hiếp!
Mèo con Kute
Triệu Hồng cúi ôm lấy Dĩ Thanh, định nhà, liền thấy lớn tiếng hét: “Báo ứng! Triệu Hồng, đây đều là báo ứng của ngươi đấy!”