Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 46: Nữ nhân điên
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:42
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm đại thiếu gia bước nhanh đến bên cạnh Hương nương, ở bên nàng, trong mắt lộ vẻ lo lắng.
Mèo con Kute
“Thẩm thiếu gia hẳn rõ, là yêu tiền tài, nếu thể cứu bỏ qua bạc đến tay mà kiếm?” Triệu Hồng lắc đầu, nàng thật sự thể cứu nhất định chết.
Hương nương khẽ cúi đầu, ôn nhu : “Hương nương nhận mệnh, đại thiếu gia cần thêm nữa, là Hương nương phúc phận .”
“Triệu phu nhân chẳng thể cải mệnh ? Cần vay bao nhiêu thọ nguyên, còn thể rút máu, bao nhiêu cũng !” Thẩm đại thiếu gia vội vàng .
“Đại thiếu gia cẩn ngôn! Chớ quên lời hứa với !” Triệu Hồng lạnh giọng quát.
“Đại thiếu gia đừng nữa, Bình Nhi thể bình an là ân sủng của trời, là đại ân của Triệu phu nhân đối với Bình Nhi, xin đại thiếu gia đừng khó Triệu phu nhân nữa.” Hương nương dậy, cúi hành lễ với Triệu Hồng, khẽ : “Xin Triệu phu nhân chớ trách, đại thiếu gia cũng là đành lòng Bình Nhi còn nhỏ tuổi mất , Hương nương thì trong lòng rõ.”
“Mấy ngày nay hãy ở bên Bình Nhi nhiều hơn , đừng để hối tiếc.” Triệu Hồng thở dài .
Hương nương trúng độc quá sâu, bệnh tim bẩm sinh, Triệu Hồng cách nào phẫu thuật cấy ghép tim cho nàng, cũng hiểu đạo giải độc, tự nhiên cách nào cứu .
Hơn nữa vận thế của Hương nương chỉ còn một màu đen kịt, đây là dấu hiệu thể cứu vãn, dù nàng thử cũng thể đổi kết cục.
Kéo lấy tay áo Thẩm đại thiếu gia, Hương nương dẫn y khỏi phòng, để tránh Thẩm đại thiếu gia những lời nên .
Hiện giờ Bình Nhi thể sống sót, đối với Hương nương mà là đủ , nàng đắc tội Triệu Hồng đến nỗi ngay cả nhi tử cũng giữ .
“Nếu thể cảm nhận vận thế, lẽ cũng sẽ cố gắng thử một chăng?” Triệu Hồng thất thần sân viện trống rỗng, đột nhiên cảm thấy việc thể cảm nhận vận thế cũng chẳng là chuyện .
ngoài linh tuyền trong gian, Triệu Hồng căn bản còn cách nào khác để điều dưỡng thể cho Hương nương.
Việc tim đến điều kiện phần cứng cho phép, ngay cả nguồn tim cũng , hơn nữa Hương nương trúng độc quá sâu, xâm nhập ngũ tạng lục phủ, tổng thể hết nội tạng một lượt.
Từ khi trở thành lão thái bà ở cổ đại, Triệu Hồng đầu tiên cảm thấy mờ mịt, may mà nàng sẽ tự oán tự than, chỉ một chén công phu, liền nội thất miệt mài sách y.
Không thiết tiên tiến và điều kiện y tế hiện đại, thì hãy cố gắng phát triển theo hướng y học cổ truyền, Triệu Hồng tin chắc khó khăn nào mà con thể vượt qua, chỉ là vấn đề thời gian và cơ hội.
Lại ở Thẩm gia thêm mấy ngày, trong thời gian đó Hoa bà tử mang về tin tức về Lý Vân Quyển và Thẩm Văn, bọn chúng đuổi khỏi huyện thành thì bặt vô âm tín, mí mắt Triệu Hồng giật mấy cái, luôn cảm thấy nữ nhân tâm cơ Lý Vân Quyển sẽ tìm cặp long phượng thai.
khi Bình Nhi tháo chỉ, Triệu Hồng cũng thể về, bỏ dở nửa chừng từng là phong cách việc của nàng.
Cuối cùng cũng đến ngày thứ bảy, Triệu Hồng đuổi hết khỏi phòng, tạo bầu khí thần bí, khi tháo chỉ cho Bình Nhi và cho nó uống t.h.u.ố.c pha với linh tuyền, nàng mới tặng một hộp gỗ cho Bình Nhi.
“Bên trong đây là kẹo nãi nãi chuẩn cho ngươi, uống t.h.u.ố.c xong thì ăn một viên, khi nào tâm trạng tệ cũng thể ăn một viên. Bình Nhi là đứa trẻ dũng cảm, bất luận gặp chuyện gì cũng thể kiên cường, đúng ?”
Triệu Hồng ghế đẩu, ngang tầm mắt mà chuyện với Bình Nhi, nàng thật sự yên lòng đứa trẻ khổ mệnh .
Mệnh định thể cha cùng bầu bạn, còn lớn lên sẽ gặp nhiều trắc trở ngừng, nhưng may mà là mệnh thọ chung chính tẩm, chủ về phú quý.
“Dạ, Bình Nhi hứa với thần tiên nãi nãi, nhất định sẽ dũng cảm, cũng sẽ ăn vụng kẹo, trừ phi Bình Nhi quá khổ, quá buồn.” Bình Nhi khẽ gật đầu, ngoan ngoãn .
Triệu Hồng nhẹ nhàng xoa xoa gáy Bình Nhi, dặn dò y chú ý dưỡng thương các thứ, lúc mới khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-46-nu-nhan-dien.html.]
Người nhà họ Thẩm đều đợi ngoài cửa, nhưng vẫn thấy Thẩm Tứ Thiếu Gia, Triệu Hồng cũng thắc mắc hỏi han.
“Bình nhi vô ngại, mỗi ngày thể mang y phơi nắng, ích cho việc củng cố dương khí, nhưng nhiễm lạnh, nhiễm gió. Ba tháng mang y tới gặp , xem cần tiếp tục củng cố hồn phách .” Triệu Hồng quen với cách chuyện , bà đồng dễ hơn đại phu nhiều.
Có thể khiến bệnh nhân và nhà phối hợp là , những thứ khác quan trọng.
“Đây là khế ước thư của Thẩm Ký, ngoài còn một vạn lượng ngân phiếu, xin Triệu phu nhân xem qua.” Thẩm Đại Thiếu Gia cung kính đưa một chiếc hộp gấm cho Triệu Hồng.
Triệu Hồng cũng khách khí, thực sự cầm lên xem một lượt, đợi đến khi thấy còn một tấm địa khế trang viên, nàng : “Vậy sẽ khách khí nữa, tiền trao cháo múc, Thẩm gia còn nợ bất kỳ ân tình nào.”
Triệu Hồng tuy yêu tiền, nhưng cũng lấy tiền đạo, nhận thù lao vàng bạc nặng nề của Thẩm gia, tự nhiên sẽ đòi hỏi ân tình nữa.
“Ân tình của Triệu phu nhân đối với Thẩm gia, vật vàng bạc thể bày tỏ lòng ơn. Sau nếu việc cần đến Thẩm gia, chỉ cần trong khả năng của Thẩm gia, Triệu phu nhân đừng khách khí.” Thẩm lão mở miệng hứa hẹn.
Triệu Hồng gật đầu bày tỏ chấp nhận thiện ý của Thẩm lão, nhưng dùng thì mới .
Vả Triệu Hồng cũng là thụ hưởng của Thẩm Ký, khó tránh khỏi qua nhiều.
Lúc đến thì cùng với Thẩm lão, lúc về thì tự nhiên là xe ngựa của Thẩm gia chuẩn , ngoài còn một cỗ xe chở theo lễ tạ ơn của Thẩm gia tặng Triệu Hồng, đồ ăn thức uống và vật dụng mặc đều đầy đủ, quả là lòng.
Mặc dù Triệu Hồng thúc giục phu xe cố gắng nhanh, nhưng khi trở về nhà thì vẫn chậm một bước, chính xác mà là chậm mấy ngày.
“Triệu Hồng, bà về ! Mau về nhà . Những kẻ nhà họ Lý đó , ngày nào cũng đến tìm Dĩ Ninh, ồn đến mức thôn trưởng dẫn đ.á.n.h đuổi bọn họ khỏi thôn . Mấy ngày nay phiên đến nhà bà trông coi, chỉ sợ lúc bà về thì nhà dọn sạch, lũ trẻ cũng bán !”
Triệu Hồng đầu thôn, liền thôn dân nhanh miệng với nàng những lời .
“Đa tạ.” Triệu Hồng thu nụ , bảo phu xe nhanh chóng đ.á.n.h xe.
Vừa đến cửa nhà, Triệu Hồng liền thấy tiếng hét chói tai của Lý Vân Quyển, khác xa với sự dịu dàng đây.
Tiếng của Dĩ Thanh truyền tai, lòng Triệu Hồng đau nhói.
Cô bé nhỏ luôn yêu thích đó, t.h.ả.m thiết đến , Lý Vân Quyển mảy may bận tâm ?
“Khóc cái gì mà ? Ta còn c.h.ế.t !”
“Mau đưa bạc cho , các ngươi nương c.h.ế.t ?”
“Hai đứa các ngươi chính là sói mắt trắng, nương mà c.h.ế.t ở đây, các ngươi sẽ mang tiếng bất hiếu, xem các ngươi còn mặt mũi nào mà sống!”
Lý Vân Quyển túm lấy Lâm Dĩ Thanh, sức mạnh lớn đến nỗi suýt giật đứt cánh tay nữ nhi, uy h.i.ế.p Lâm Dĩ Ninh, “Ngươi là cháu ruột của nãi nãi ngươi, ngươi nhất định bạc ở ! Mau tìm bạc đưa cho , bạc sẽ bán các ngươi , sống nổi thì ai cũng đừng hòng sống yên !”
“Lý Vân Quyển ngươi còn là đấy? Bọn chúng là cốt nhục ruột thịt của ngươi đấy, ngươi mà chút lòng với bọn chúng thì sẽ chuyện vô liêm sỉ đó! Muốn bạc thì đến nhà họ Lý mà đòi, mấy năm nay ngươi lấy ít về ngoại gia , bọn họ nuôi ngươi cũng là lẽ đương nhiên!” Chu Hạnh Hoa đau lòng cho Dĩ Thanh, nhưng dám khinh cử vọng động, chỉ sợ con d.a.o thái rau trong tay Lý Vân Quyển sẽ Dĩ Thanh thương.
“Cút ngay! Lão bà tử lắm chuyện, mà sống nổi thì cũng g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà các ngươi, ch.ó săn của lão tiện bà, các ngươi đều là hạng như ! Đều đáng chết!” Lý Vân Quyển điên cuồng hét lớn, con d.a.o thái rau trong tay ép chặt hơn, cứa rách cổ họng trắng nõn của Dĩ Thanh.