Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 35: Triệu Hồng Hai Trăm Rưỡi
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:05:20
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được, vì Vân Nương, tất cả đều theo lời Triệu phu nhân. Cần chuẩn thứ gì, cứ việc liệt kê một danh sách, tự khắc sẽ hạ nhân sắp xếp.” Thẩm lão chút do dự .
“Căn nhà tranh Triệu Hồng ngươi từng ở đây, hiện giờ là bỏ ?” Thẩm lão gia tử ở một bên vuốt chòm râu : “Sư , tiến cử cho ngài một nơi tuyệt hảo. Triệu Hồng từng ở đó một thời gian, chắc chắn sẽ xua đuổi tà ma!”
“…” Đa tạ ngài quá đề cao !
Triệu Hồng trợn trắng mắt, thậm chí nghi ngờ Thẩm lão gia tử cố ý chỉnh đốn Thẩm lão , bằng ngày mưa lớn thế , chọn một nơi bốn bề dột nát, gió lùa như ?
Mèo con Kute
Chẳng lẽ sợ Thẩm lão thể chịu nổi ?
Bất quá Triệu Hồng đối với sự sắp xếp thấy hài lòng, tiện cho nàng tiếp tục dùng t.h.u.ố.c cho Thẩm lão mà.
“Thẩm lão gia tử cảm thấy thích hợp, dị nghị gì.” Triệu Hồng thuận theo tự nhiên, : “Ta giỏi khai đàn phép, vả hiện giờ mưa lớn liên miên, Thẩm lão gia chỉ cần sắp xếp hạ nhân ở gian bếp nhỏ bên đốt thêm hương nến vàng mã là .”
Kiếm tiền là việc quan trọng hàng đầu, nhưng cũng chú ý bảo vệ môi trường, đây là thói quen khắc sâu xương tủy.
“Vậy vẽ bùa gì đó ?” Thẩm lão gia tử thấy Triệu Hồng im lặng, chủ động nhắc nhở.
Triệu Hồng chớp chớp mắt, lặng lẽ gật đầu.
Nàng giờ phút là thần bà, vẽ bùa là thao tác cần thiết, vẽ đều là bạc trắng cả!
Rất nhanh hạ nhân liền bưng đến văn phòng tứ bảo đặc biệt, giấy vàng thêm chu sa, Thẩm lão gia tử chuẩn thật sự chu đáo.
Triệu Hồng nhấc bút, do dự một chút liền vung bút vẽ một ngôi năm cánh thật lớn giấy vàng, đó dùng kim sa rồng bay phượng múa phiên âm ‘chúc ngươi bình an yo’ lên năm góc!
Sau khi đôi tay khéo léo của Triệu Hồng thao tác một hồi, phù chú gấp thành hình ‘bánh ú’.
Để lộ sự chột , Triệu Hồng cực kỳ bình tĩnh : “Cái là dùng để đè hòm, đặt trong chiếc hòm thường ngày dùng tới. Ba ngày , sẽ vẽ cho Thẩm lão một lá bùa bình an mang theo bên .”
Thấy Triệu Hồng lộ vẻ mệt mỏi, Thẩm lão gia tử vội vàng nhận lấy chiếc bánh ú, sai sắp xếp khách phòng.
Sáng sớm hôm , Triệu Hồng ăn sáng xong, Thẩm lão bên lên xe ngựa, Triệu Hồng thậm chí còn cơ hội dạo phố lên chiếc xe ngựa chuẩn riêng cho nàng, một mạch tiến về phía Đào Nguyên Thôn.
Thẩm lão gia tử riêng biệt chuẩn cho Triệu Hồng một cỗ xe ngựa, bên trong đặt một chiếc rương lớn và một cái hộp gấm.
“Triệu phu nhân, hộp gấm là lễ tạ ơn Thẩm lão chuẩn cho ngài, còn chiếc rương là một chút tâm ý của lão thái gia chúng . Lão thái gia căn dặn, khi sự việc thành công nhất định sẽ trọng tạ.” Trên đường, tiểu đồng mới lời dặn dò của chủ tử.
Triệu Hồng nóng lòng mở , chỉ thấy trong hộp gấm một tờ ngân phiếu mệnh giá hai trăm lượng, bên ngân phiếu là hai hàng thỏi bạc xếp ngay ngắn, tổng cộng mười cái, ước chừng là năm mươi lượng tiền mặt.
“Ờ!”
Con may mắn , khiến Triệu Hồng vô cùng cạn lời, nàng giống hai trăm rưỡi chứ?
Ném hộp gấm gian, bởi tổng bạc khiến Triệu Hồng mất hứng thú hiếu kỳ, dứt khoát mở chiếc rương lớn .
Chỉ thấy trong rương đủ loại giấy vàng, bút chu sa, chu sa và lá vàng dùng để bùa, khóe miệng Triệu Hồng giật giật liên hồi, hận thể g.i.ế.c ngược trở để cảm ơn sự tỉ mỉ của Thẩm lão gia tử!
“Ta thần bà!” Triệu Hồng đóng sập chiếc rương , dựa vách xe giả vờ ngủ, để mắt thấy tâm phiền.
Quả nhiên là sư , hơn thực tế, hơn càng hiểu cách chọc tức khác!
Đào Nguyên Thôn hai cỗ xe ngựa vốn hiếm lạ gì, nhưng đại lão gia của huyện thành ở nhà tranh ba ngày, còn chủ động cho làng mười lượng bạc tiền thuê nhà, lập tức chấn động thôn.
Triệu Phú Quý càng thêm bất chấp mưa lớn đến tìm Triệu Hồng, sợ cẩn thận đắc tội quý nhân.
“Đường ca cứ xem như lão nhân gia đó tồn tại, căn nhà tranh một năm cho thuê mấy , tiền đó đủ để xây một từ đường mới . Hơn nữa, đường ca chẳng xây trường làng ? Số bạc ngươi cứ yên tâm cầm lấy, cứ việc việc là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-35-trieu-hong-hai-tram-ruoi.html.]
Triệu Hồng nguyên tắc chịu tiết lộ nguyên do, khi an ủi Triệu Phú Quý đang lo lắng, dặn dò: “Muốn làng chúng giữ bạc , đường ca quản lý dân làng, đừng gây chuyện.”
“Ngươi đúng, canh chừng lũ khốn kiếp đó cho kỹ, kẻo ô danh Đào Nguyên Thôn chúng , đó chính là tài thần gia đó!” Triệu Phú Quý vội vàng rời , sợ rằng chậm một bước gây họa .
Triệu Hồng liếc chiếc rương, buồn bực đẩy nó trong phòng, ba ngày quả nhiên sẽ dùng đến, cứ để đó mà quản lý .
“Cha, là cha trở về .” Lâm Dĩ Ninh đang bò khung cửa sổ hứng nước mưa chơi, thấy Lâm Nguyên ở cổng lớn, lập tức nhảy nhót chạy , nhưng Lâm Dĩ Thanh kéo .
“Vẫn còn mưa mà, nếu ngươi ướt mà sinh bệnh, thì sẽ cùng uống t.h.u.ố.c đắng.” Lâm Dĩ Thanh hiểu chuyện hơn Lâm Dĩ Ninh, đầu về phía Triệu Hồng.
là, nuôi hai tiểu gia hỏa , quả nhiên là sẽ dính lấy phiền phức.
“Cẩu Thặng nhi, đưa hai đứa chúng nó trong phòng chữ .” Triệu Hồng từ trong phòng , vỗ vỗ vai Cẩu Thặng dặn dò.
Có vài chuyện thể , nhưng vài lời để trẻ con khó tránh khỏi buồn tủi, Triệu Hồng lo rằng Lâm Dĩ Thanh cứ giữ mãi tâm sự trong lòng sẽ tự suy sụp.
Một đứa trẻ mới mấy tuổi, thể suy tư mà sinh bệnh, thật nguyên chủ bọn họ những gì, mà bí mật Lâm Dĩ Thanh đang bảo vệ là gì.
“Triệu gia thiếu môn thần, nếu ngươi việc gì thì cứ đến nha môn , Thẩm Văn và Lý Vân Quyển tố cáo ngươi gây thương tích, nha dịch đến làng bắt .” Triệu Hồng đội nón lá ở cổng lớn, ý cho Lâm Nguyên nhà.
Nếu trong nhà thêm mấy đứa nhỏ, Triệu Hồng nhất định sẽ học theo giọng điệu của nguyên chủ mà mắng cho cút .
“Là ngươi đưa Lý Vân Quyển đại lao ? Ngươi phụ nhân mà nơi đó, thanh bạch sẽ còn! Ngươi nhất định ép c.h.ế.t nàng ?” Lâm Nguyên giận dữ hỏi.
“Hóa là đến đây hưng sư vấn tội .” Triệu Hồng khẩy một tiếng, hỏi ngược : “Lý Vân Quyển bao giờ cái thứ gọi là thanh bạch đó ?”
“Ngươi!”
“A!”
Lâm Nguyên vươn tay chỉ về phía Triệu Hồng, nhưng Triệu Hồng nắm lấy bẻ quặt xuống, suýt nữa gãy xương, tiếng kêu t.h.ả.m thiết truyền trong nhà.
“Ta việc đường đường chính chính, đời ai đến chỉ trích cũng , chỉ mấy các ngươi xứng! Nhất là ngươi Lâm Nguyên, lão nương dùng hết cả gia tính mạng để yêu thương ngươi cái súc sinh !”
Triệu Hồng lạnh giọng : “Ngươi vì nhất định đưa chúng đại lao ?”
“Ngươi chính là ích kỷ! Lý Vân Quyển đại lao, Lâm Nguyên còn mặt mũi nào ngoài gặp ? Ngươi bảo hai đứa trẻ thế nào đây?” Lâm Nguyên gào lên.
“Ngươi đ.á.n.h Thẩm Văn hai bận nghĩ đến việc đòi con ? Lý Vân Quyển giương cờ vì cho bọn trẻ, lừa gạt cái tên đầu óc như ngươi vét sạch gia tài của lão nương, nhưng nàng vứt con ngoài chịu khổ, nếu Dĩ Thanh dẫn theo chạy thoát, thì giờ Lý Tú Quyên cả nhà bán !”
“Cái thể diện của ngươi đều là lão nương bỏ tiền nuôi dưỡng mà thành, ngươi thật sự nghĩ Lâm Nguyên ngươi là nhân vật gì ? Lão nương cho ngươi , hai đứa nhỏ nhận nuôi, là bởi vì chúng lớn lệch lạc mà còn nguyện ý theo lão nương đây, đầu sẽ cho chúng nhập Triệu thị tộc phổ!”
Triệu Hồng xong đẩy Lâm Nguyên , Lâm Nguyên râu ria lởm chởm, tặc lưỡi : “Đi tiểu tiện mà soi bộ dạng t.h.ả.m hại của ngươi xem, lớn tồng ngồng mà sống hồn , đồ vô dụng!”
Lời dứt, Triệu Hồng xoay nhà, lười biếng thèm để ý đến Lâm Nguyên nữa.
Sự trả thù đối với một tuyệt đối là g.i.ế.c c.h.ế.t , mà là khiến mất tất cả những gì quan tâm nhất.
Nay nữ nhân, tiền bạc, con cái, đều còn liên quan gì đến Lâm Nguyên, Triệu Hồng trong lòng khoan khoái cực kỳ, còn về tia bi thương nguyên chủ để , Triệu Hồng trực tiếp ngó lơ.
Có thể báo thù cho nguyên chủ, bảo vệ những và việc nàng quan tâm, nhưng Triệu Hồng nguyên tắc và giới hạn của riêng nàng, nàng tuyệt đối sẽ trạm thu gom rác rưởi.
“Ngươi nương của ! Nương của thể đối xử với như , Vân Quyển đúng, ngươi nhất định thứ quỷ quái nào đó nhập , trả nương của đây!”