Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 181: Đại Kết Cục

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:08:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vệ Quận Vương rời thu hút quá nhiều sự chú ý của , ngoại trừ các quan triều đình, những kẻ với vị quý nhân thì , nhưng những e ngại càng nhiều hơn.

 

Bất kể ngoài nghĩ gì, nhà họ Chu cuối cùng cũng trút gánh nặng trong lòng, họ thể tiếp tục cuộc sống bình thường.

 

Và Triệu Hồng cũng cuối cùng thể chuyên tâm chế thuốc, việc kinh doanh phát đạt đến mức gần như tất cả những đứa trẻ lớn trong làng đều cô chiêu mộ đến công.

 

Đừng Triệu Hồng dùng lao động trẻ em, trẻ con ở thời đại phần lớn đều học, chỉ cần vững là những việc trong khả năng của , gia đình nào nuôi những đứa trẻ ăn .

 

Con nhà nghèo sớm tự lập, chính là về đạo lý .

 

Nói tiếp, giữa mùa hè, phía núi Đào Nguyên Thôn bắt đầu khởi công xây dựng Quận Chúa Phủ. Khi chủ nhân là Chu Hạnh Hoa, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.

 

Khắp nơi đến tặng quà, tìm cách giao hảo nườm nượp, suýt nữa dẫm nát ngưỡng cửa nhà họ Chu. May mắn , Triệu Hồng kịp thời cử hộ vệ và bà tử của sang giúp đỡ, cuối cùng cũng giúp Chu Hạnh Hoa thể thở phào nhẹ nhõm.

 

Và Triệu Hồng cũng thực hiện lời hứa, chữa trị chân cho Chu Đại Sinh. Đây là một sự kiện chấn động, đây là một cuộc đại phẫu thuật mở tiền lệ, ngay cả những vị quý nhân cũng quan tâm.

 

, đời luôn những bất trắc và toan tính, một gia đình lớn hao tốn tiền của để bồi dưỡng thừa kế, thường vì nhiều 'tai nạn' khác thể kế thừa gia nghiệp, hậu quả vô cùng t.h.ả.m khốc.

 

“Triệu Hồng, thời vận của cô tới !”

 

Sau khi thấy chân Chu Đại Sinh cảm giác, Hàn vô cùng kích động, quên cả phép tắc mà kéo Triệu Hồng , vô cùng phấn khích .

 

Mèo con Kute

“Ý ngài là ?” Triệu Hồng hiểu.

 

“Đương kim Thánh thượng chỉ một nhi tử duy nhất, nhưng cách đây một năm, trong lúc săn b.ắ.n gãy chân. Các Ngự y thể chữa khỏi, nhưng nếu bất tiện thì sẽ duyên với ngôi vị Hoàng đế, nếu cô thể chữa khỏi Hoàng tử, thì...” Hàn vẫn vô cùng kích động, thậm chí những lời cũng hề vòng vo, chỉ sợ Triệu Hồng hiểu.

 

Triệu Hồng vô cùng cạn lời, nhưng vẫn hỏi: “Ngài chắc chắn rằng nếu chữa khỏi, vẫn thể sống sót ?”

 

“Cái ...” Sắc mặt Hàn đại biến, rõ ràng chỉ mải mê kích động mà nghĩ đến vấn đề , nhưng đó bất lực : “Có lẽ, trong cung tin , cô thể còn lựa chọn nào khác.”

 

Triệu Hồng mắng một câu, tức tối bỏ .

 

Cho dù sống , cũng ăn vài bữa thật ngon , ít nhất cũng ma no bụng.

 

như lời Hàn , Triệu Hồng quả nhiên còn lựa chọn. Sau khi Chu Đại Sinh thể , Triệu Hồng liền triệu hoàng cung.

 

Từ ca khai đao trị bệnh, cho đến việc đến Hoàng Gia Biệt Viện ở ngoại ô Kinh thành để cùng Hoàng tử hồi phục, kéo dài trọn vẹn nửa năm.

 

May mắn , Hoàng đế hợp tác, các loại d.ư.ợ.c liệu trân quý của hoàng gia, Triệu Hồng một tiếng kinh động thiên hạ.

 

Chữa khỏi vết thương mà Ngự y viện thể chữa , vì Triệu Hồng vô tư thảo luận các loại bệnh tình với các Ngự y, Triệu Hồng kết giao với một loạt các Ngự y, ngay cả các nương nương trong cung cũng ít lén lút xin phương t.h.u.ố.c từ Triệu Hồng.

 

Các phương t.h.u.ố.c dưỡng sinh cực kỳ săn đón, Triệu Hồng cũng kiếm ít, càng thể thiếu những phần ban thưởng từ Đế Hậu.

 

“Cô chỉ chữa khỏi chân của cô, mà còn cứu cả mạng của cô, ban thưởng gì, cô đều sẽ ban cho cô.” Hoàng tử chính thức sắc phong Thái tử, khi Triệu Hồng rời , hứa với nàng.

 

“Theo quy tắc, dân nữ ơn khi thể chữa trị cho Thái tử điện hạ, và lấy đó vinh dự. là y giả, bất kể ngài là Thái tử điện hạ tôn quý, là bách tính bình thường, đều sẽ dốc hết sức để cứu chữa, như mới uổng phí tâm nguyện ban đầu khi học y.”

 

“Dân nữ mạo , xin Thái tử điện hạ ban cho dân nữ một chiếc phù bảo mệnh, ít nhất sẽ kẻ ác nào dám ức h.i.ế.p dân nữ, thế thì dân nữ vô cùng cảm kích.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-181-dai-ket-cuc.html.]

Triệu Hồng hành đại lễ, ân điển nàng mong mỏi bấy lâu, giờ đây cuối cùng cũng cơ hội thực hiện.

 

Nhập gia tùy tục, Triệu Hồng sẽ nghĩ đến việc lật đổ thế giới quá nhiều, đặc biệt là ý định đổi quyền thế.

 

mong sống sót là mục đích đổi, Triệu Hồng thể lãng phí cơ hội khó khăn lắm mới .

 

Thái tử im lặng một lát đưa ngọc bội của cho Triệu Hồng, : “Vật tùy của cô, dù trong nha môn cũng sẽ lễ độ đối đãi. Cô cho phép cô dùng ba , do cô tự quyết định lúc nào dùng.”

 

“Dân nữ tạ ơn Điện hạ.” Triệu Hồng hai tay tiếp nhận, trong lòng thầm nghĩ: chuyện trong sách vở đều là lừa dối cả, nàng vẫn chỉ là một lão thái thái thôn quê nhỏ bé.

 

Ai ngờ Thái tử : “Y thư mà cô biên soạn, mang lợi ích rộng khắp cho dân chúng, việc trồng d.ư.ợ.c liệu nếu thể kịp thời phổ biến, càng lợi nước lợi dân. Cô sẽ dâng tấu thỉnh cầu Phụ Hoàng, sắc phong cô Đào Nguyên Hương Quân. Tuy thực ấp, nhưng phận , bình thường dám ức h.i.ế.p cô, ngay cả phận quan chức cũng sẽ dành cho cô vài phần nể nang.”

 

“Tạ ơn Thái tử điện hạ ân điển, quãng đời còn của dân nữ, nhất định sẽ quên ơn đức của Điện hạ, dốc hết sức lực tạo phúc cho xã tắc, như mới phụ tấm lòng ưu ái của Điện hạ!” Lần Triệu Hồng thật sự tạ ơn.

 

Vào cung hơn nửa năm, Triệu Hồng hề một lời nhắn nào gửi về, nếu tin nhắn của Hàn , nhà đều tưởng nàng gặp chuyện.

 

Vệ Quận Vương ở biên quan, vì thế ai thể chiếu cố Triệu Hồng, khiến ít lo lắng cho nàng.

 

Thế nhưng Triệu Hồng áo gấm về làng, trở thành phụ nhân thứ hai phẩm cấp ở Đào Nguyên Thôn, điều thực sự khiến vô cùng phấn khích.

 

Chu Hạnh Hoa xuất cao quý nhưng vận mệnh trắc trở, nhưng nàng Đào Nguyên Thôn nuôi lớn, thuộc dạng Tức phụ gả đến.

 

Triệu Hồng thì khác, nàng là Đào Nguyên Thôn chính gốc, là nữ nhi Triệu gia. Vinh quang của Triệu Hồng là do chính nàng tự giành lấy, đây mới thực sự là điều đáng để tự hào.

 

Đào Nguyên Thôn nhất thời tiếng tăm lừng lẫy, tất cả đều cho rằng đây là vùng đất phong thủy lành, ít dọn đến ở, nhưng huyện lệnh dám đắc tội với cấp , ngay cả khi mua núi hoang, cũng sự đồng ý của hai vị quý nhân mang cáo mệnh mới .

 

Thoáng chốc hơn hai mươi năm trôi qua, Triệu Hồng từ bậc lão nãi nãi, cháu chắt cũng đến tuổi ông bà, nhờ sự tồn tại của các sản phẩm dưỡng sinh của , nàng càng sống thọ hơn.

 

 

Dù những quen bên cạnh nàng đều trường thọ, nhưng đa đều qua đời. Triệu Hồng cũng ngày càng hiểu hơn vì những già thích câu cá vườn, đơn thuần là vì bằng hữu tâm giao để trò chuyện, chỉ còn con cháu cố ý đến nịnh nọt, dù cũng chút vô vị.

 

Và Chu Hạnh Hoa, bạn sống thọ nhất của Triệu Hồng, giờ đây cũng đến cuối cuộc đời.

 

Hai lão thái thái đang chuyện trong phòng, ngay cả cũng Chu Hạnh Hoa đuổi ngoài.

 

“Bao nhiêu năm qua, vẫn luôn dám hỏi bà, bà... thật sự là Triệu Hồng đó ?” Chu Hạnh Hoa lúc vẻ tinh thần hơn, rõ ràng là hồi quang phản chiếu.

 

Triệu Hồng hề bất ngờ khi Chu Hạnh Hoa thể nhận sự khác biệt của , chỉ là vấn đề thời gian sớm muộn, dù sự đổi của nàng quá lớn.

 

“Nàng , còn nữa kể từ vỡ đầu đó .” Triệu Hồng thẳng thắn đáp.

 

Chu Hạnh Hoa gật đầu, kéo tay Triệu Hồng : “Thật vẫn luôn chút hoài nghi, nhưng dám xác định, cũng xác định. Nàng là nữ nhi ân nhân của , thể bảo vệ nàng , với ân nhân. sự tồn tại của bà cứu cả gia đình , cũng bảo vệ con cháu của nàng .”

 

“Ta cũng là mới nghĩ thông suốt, bà là nàng thì quan hệ gì chứ? Ta thích chính là con bà, kết giao cũng là con bà, con cháu Triệu gia công nhận cũng là cái vị tổ tông sống của bà. Không bà, nàng cũng sẽ qua đời thôi, đúng ?”

 

Trên thế giới , cuối cùng cũng nàng là chủ nhân ban đầu, nhưng vẫn yêu quý nàng.

 

Giây phút , Triệu Hồng chỉ còn sự xúc động và quyến luyến dâng trào, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Hạnh Hoa, Triệu Hồng trong nước mắt: “Có kiếp , chúng vẫn tỷ , tỷ ruột thịt.”

 

“Được, định , kiếp chúng cũng tỷ .” Đồng tử Chu Hạnh Hoa dần giãn , nhưng để một nụ .

 

Triệu Hồng dụi mắt, để nước mắt chảy xuống, nàng chờ đợi ngày tái ngộ tri kỷ.

Loading...