Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 159: Bị Giám Sát
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sư gia hỏi han, Triệu Hồng cũng bất ngờ, Thẩm lão sớm truyền tin đến .
Còn việc lạ hỏi thăm , ngoài mục đích chỗ cần hoặc lòng tham, sớm muộn gì cũng sẽ lộ diện, cũng cần lãng phí óc suy nghĩ để đoán mò.
“Không cần bận tâm những chuyện , việc quan trọng mắt là một chuyến đến nữ lao, chuyện xong xuôi nàng tiện về nhà sớm, bằng mẫu chồng và phu quân nàng sẽ lo lắng. Chu Dương hồi phục , gần đây cũng là kỳ mấu chốt, nàng về cùng chăm sóc, cũng yên tâm hơn.” Triệu Hồng .
“Vậy ngươi về ?” Chu Hạnh Hoa hỏi.
Triệu Hồng lắc đầu, : “Ta tạm thời thể , bên vài chuyện cần xử lý, khi nào thể về thì tiện . Lúc , nàng về cũng tiện, đúng lúc chúng nhà lao một vòng, dạo phố, mai thuê cho nàng một chiếc xe ngựa, nàng cũng giúp mang về ít đồ.”
“Thuê xe ngựa đắt thế! Ta nhờ xe về là , nếu sợ đồ đạc nhiều, bộ về cũng , ngươi kiếm nhiều tiền cũng thể tiêu kiểu đó.” Sắp đích báo thù cho nữ nhi, oán khí trong lòng Chu Hạnh Hoa cũng tiêu bớt, bắt đầu xót tiền cho Triệu Hồng.
Triệu Hồng bật , nhưng vẫn : “Mục đích của việc kiếm tiền là để sống hơn, vì chút tiền nhỏ mà suy kiệt, chỉ riêng tiền t.h.u.ố.c men cũng tốn ít bạc. Hơn nữa, trong nhà nhiều việc thể kiếm tiền, nàng trì hoãn một ngày đường, tức là vứt bỏ một ngày bạc, nàng đành lòng ?”
“……” Chu Hạnh Hoa thể phản bác, nhưng nàng xót tiền là thật.
Hai ngoài, đường đến nhà lao, Triệu Hồng hỏi về tiến triển bên Chu Hỏa, Chu Hỏa thực sự tìm khách mua lớn, Triệu Hồng đ.á.n.h giá Chu Hỏa cao hơn một bậc.
Đây là một đứa trẻ tiền đồ, đủ xông pha!
Chu Hỏa khi vụ án kết thúc, vội vàng hấp tấp về nhà, lỡ mất dịp gặp Triệu Hồng, những chuyện cụ thể Chu Hạnh Hoa cũng tâm tư hỏi, Triệu Hồng cũng chỉ thể chờ về nhà mới .
Lần nữa đến nữ lao, chỉ Triệu Hồng, ngay cả Chu Hạnh Hoa cũng là quen của ngục , nhận tiền bạc hỏi nhiều liền mở cửa cho các nàng, cầm thịt chín Triệu Hồng mua đường uống rượu nhỏ, ngay cả một câu quy củ cũng nhắc.
“Triệu Hồng, ngươi đến cứu ?”
Thấy Triệu Hồng, Triệu Đại Mai lập tức nhào đến bên song sắt, la lớn: “Ta oan uổng, Dương Sương nhận tội , là cái Chu Hạnh Hoa ý đồ bất chính, nàng tổn hại danh tiếng nữ tử Triệu gia chúng , ngươi thể mắc mưu nàng !”
Triệu Đại Mai la lớn tiếng, hung hăng liếc xéo Chu Hạnh Hoa một cái, như thể túm cọng rơm cứu mạng mà níu lấy vạt áo của Triệu Hồng.
“Không ai cho ngươi , nhân chứng đó là của ?” Triệu Hồng yên ở nơi Triệu Đại Mai thể với tới, phớt lờ ánh mắt kinh hoảng của nàng , lạnh lùng : “Nếu của theo dõi các ngươi, Chu Dương lẽ thật sự gặp ác thủ của các ngươi, căn bản hy vọng sống sót. Người trời , đây là báo ứng của các ngươi.”
Chu Hạnh Hoa vung gói t.h.u.ố.c trong tay về phía Triệu Đại Mai, theo Triệu Hồng lùi vài bước.
Dương Sương cùng ở một gian lao phòng phát hiện điểm bất thường, bịt mũi miệng nhưng kịp, hít t.h.u.ố.c bột.
“Các ngươi gì?”
“Giết ! Giết… Ặc!”
Dương Sương gọi ngục đến bảo vệ nàng , nhưng phát hiện cổ họng như nghẹn , một chữ cũng .
Triệu Hồng chỉ là Dương Sương lời, một cây kim thêu nàng ném qua, vặn đ.â.m thủng chút da thịt của Dương Sương.
Dương Sương kinh hoảng ngẩng đầu về phía Triệu Hồng, chỉ thấy Triệu Hồng lạnh : “Tình huống giống hệt Lâm Đức, nhưng liều lượng cao hơn một chút, nửa đời của ngươi sẽ thể tự lo liệu nữa.”
Chậm rãi ngã vật xuống đất, Dương Sương dù bao nhiêu bất cam, cũng lời , như một mảnh vải rách rưới mà liệt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-159-bi-giam-sat.html.]
Còn Triệu Đại Mai thì ngã đất, sợ Triệu Hồng cũng tay tàn nhẫn với nàng .
Mèo con Kute
“Xem ở chỗ cùng tộc, cho ngươi một tin tức. Tiểu nữ nhi của ngươi bỏ trốn theo trai, thể kén rể nữa. Nếu thiếu niên đó trách nhiệm, còn thể đối xử với nàng một chút, nếu kẻ bỏ trốn sẽ thành đó.” Triệu Hồng cố ý dùng giọng điệu châm chọc một câu, gọi Chu Hạnh Hoa ngoài.
Nhà giam quá xui xẻo, Triệu Hồng ở lâu, sẽ ảnh hưởng vận khí.
Hai dạo phố một lúc lâu, Triệu Hồng mua sắm ít đồ đạc, đa phần là các dạng t.h.u.ố.c bổ, lúc mới chuyện với Chu Hạnh Hoa bình tâm tình.
“Chuyện tiểu nữ nhi của Triệu Đại Mai, là do sắp xếp. đứa nữ nhi đó là một hiền lành thể chịu khó, cho nên sẽ hại nàng , ngày tháng thể sống thì xem nàng tự .” Triệu Hồng .
“Cảm ơn.” Chu Hạnh Hoa gì ngoài câu , Triệu Hồng đều là để báo thù cho Chu Dương.
Bằng với phẩm hạnh của Triệu Hồng, tuyệt sẽ liên lụy vô tội.
“Nàng và lời thì khách sáo quá , nhưng khá thích đó, ít nhất chứng tỏ hợp ý nàng .” Triệu Hồng thản nhiên : “Vết thương của Chu Dương, e là mất vài tháng mới hồi phục bảy tám phần, hồi phục chín phần trở lên, ít nhất cũng một năm trở lên, nhưng thật sự dám đảm bảo nàng thể hồi phục như ban đầu.”
Chủ đề nặng nề, nhưng Chu Hạnh Hoa hiểu rõ mà gật đầu, cảm kích mà rơi lệ.
“Ta ngươi tận lực , nếu ngươi, nhà chúng cả đời cũng thể như . Triệu Hồng, với ngươi lời khách sáo gì, nhưng oán hận ngươi, đây đều là mệnh. Gia đình Chu gia chúng theo ngươi sống cuộc sống , hy vọng, cũng nên gánh vác chút rủi ro.”
“Ngươi cũng cần tự tạo áp lực cho , đây là kết quả nhất . Ta thể nghĩ thoáng, Chu Dương cũng sẽ hiểu đạo lý thôi.” Chu Hạnh Hoa lau nước mắt .
Triệu Hồng khẽ thở dài một tiếng, xoay ôm lấy Chu Hạnh Hoa, mặc nàng âm thầm rơi lệ.
Một lúc lâu , Chu Hạnh Hoa mới đẩy Triệu Hồng , mắng : “Tuổi cao , cũng sợ khác chê , mau về khách điếm . Mấy ngày nay hề ngủ ngon, hôm nay ngủ bù một giấc thật ngon mới .”
Báo thù cố nhiên sảng khoái, nhưng sống còn những chuyện quan trọng hơn, Chu Hạnh Hoa vốn là phân biệt rõ ràng, hiểu rõ việc cho gia đình trở nên giàu và cường đại quan trọng đến nhường nào.
Chỉ khi ngày tháng trong nhà thật sự , thì khuôn mặt Chu Dương dù biến thành thế nào, cũng đều tương lai.
Tuy Triệu Hồng đưa lời hứa, nhưng là một ruột, Chu Hạnh Hoa thể cống hiến gì chứ?
Không nhắc đến việc Chu Hạnh Hoa gần đây khó lắm mới một giấc ngủ an lành, sáng hôm khi Triệu Hồng tiễn Chu Hạnh Hoa , liền tìm đến cửa.
“Triệu phu nhân, là quản sự phủ Huyện lệnh đại nhân, phiền Triệu phu nhân theo về phủ.” Quản sự khom lưng, nhưng cũng kiêu căng ngạo mạn.
“Xin quản sự đợi lát, khách phòng y phục, tránh thất lễ.” Triệu Hồng chỉ một vết rách tay áo, đặt đồ lên xe ngựa cứa rách, đúng là một lý do hợp lý cho Triệu Hồng.
Quản sự liếc mắt qua, chỉ đành : “Được, sẽ đợi Triệu phu nhân ở ngoài khách điếm.”
Triệu Hồng gật đầu, về phía phòng khách điếm, trong lòng tính toán chuẩn chút đồ vật , thể ở nhà huyện lệnh mà từ trong gian lấy đồ , điều đó chẳng khác nào tìm chết.
Triệu Hồng rằng, trong gian phòng riêng của tửu lầu đối diện, một nam tử hơn bốn mươi tuổi đang về phía , chính xác hơn là đang giám sát Triệu Hồng.
“Về báo tin cho lão gia, cứ vị Triệu phu nhân là một nữ nhân bản lĩnh, đủ nhẫn tâm.” Nam nhân dặn dò xong, đổi lời: “Thôi bỏ , cứ đợi nàng khỏi nhà huyện lệnh , tránh gây tai họa cho lão gia.”