Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật sự dung nhập hiện tại

 

Triệu Hồng tiện tay mua hai phong điểm tâm ven đường, một nữa đến gõ cửa Yến Nương.

 

Yến Nương thức trắng một đêm kịp ngủ đón Triệu Hồng đến gõ cửa. Lúc , nàng đang yểu điệu ngáp dài, nước mắt cứ thế vòng quanh.

 

Thấy sắc mặt Triệu Hồng , Yến Nương vui : “Mấy kẻ gì đó, đắc tội ngươi thì cứ thẳng tay giáo huấn một trận là trút giận. Sáng sớm tinh mơ quấy rầy thanh mộng của khác, chỉ mang hai phong điểm tâm đến, ngươi sợ đuổi ngươi ngoài ?”

 

“Tay đến cửa , tiện tay mua thôi. Không ăn thì thưởng cho hạ nhân.” Triệu Hồng tâm trạng dạo phố, cũng lấy đồ trong gian, nhưng cũng giả dối lừa Yến Nương. “Chuyến đến, là ngươi giúp tìm hai kẻ thủ đoạn tàn độc, mượn tiểu viện của ngươi dùng một chút. Ngươi nghề , chắc sợ thấy m.á.u chứ?”

 

Yến Nương lập tức hứng thú, hỏi: “Ngươi định báo thù đôi cẩu nam nữ thế nào?”

 

“Lần liên quan đến chuyện nhà của . Con tiện nhân đoạt phương t.h.u.ố.c của , tay tàn độc với nữ nhi của bằng hữu . Người còn đang trong y quán, qua khỏi vẫn là ẩn , nhưng khuôn mặt thì chúng hủy hoại !” Triệu Hồng ý định giấu giếm Yến Nương.

 

Vị là kẻ căm ghét cái ác như thù, chân tướng chỉ càng dốc lòng giúp đỡ.

 

Quả nhiên, Yến Nương trầm mặt hỏi: “Ngươi chắc chắn là nhân tình của phu quân ngươi ?”

 

“Có nhân chứng.” Triệu Hồng .

 

“Thật đáng ghét! Yến Nương ghét nhất loại ỷ mạnh h.i.ế.p yếu . Ngươi đưa địa chỉ cho , sẽ lập tức sắp xếp bắt kẻ đó về.” Yến Nương đập bàn .

 

Hôm qua Triệu Hồng lệnh Ngô Bình tay, lúc đó còn quyết định sẽ tay với Dương Sương .

 

nửa đêm chăm sóc Chu Dương, Triệu Hồng nghĩ quá nhiều chuyện, càng thêm xót xa cho đứa trẻ thiện lương mà đáng thương .

 

Vết thương mặt Chu Dương quá nặng, dù là t.h.u.ố.c của Triệu Hồng cũng thể khiến nàng hồi phục như cũ.

 

Mà Triệu Hồng cũng cố ý cảm nhận vận thế của Chu Dương, cô nương nhân duyên khá trắc trở, là kiếp sinh tử cũng quá lời.

 

Cớ gì để Chu Dương vô tội chịu đựng nhiều đến thế, để nhà họ Chu vì Chu Dương mà lo lắng hao tổn tâm thần, còn Dương Sương thể tiêu d.a.o vài ngày?

 

Yến Nương tuy quen trong giới giang hồ, nhưng chuyện bắt như cũng đợi đến đêm mới . Triệu Hồng bèn quấy rầy Yến Nương nghỉ ngơi nữa, liền trở về Thẩm Ký.

 

Chắc là Triệu Hồng tâm trạng , lang trung của Thẩm Ký thỉnh giáo cách chữa trị vết thương nghiêm trọng như của Chu Dương, nhưng đều dám mở lời.

 

“Ta nên để Chu Dương một bày quán. Nàng là một cô nương, đây vô tâm đến mức nào mới yên lòng chứ! Đều do quá ham tiền, nghĩ đến việc Chu Hưng ở nhà thể thêm chút xà phòng, liền đồng ý để nàng một ngoài …”

 

“Đều tại , đều là của , một !”

 

Chu Hạnh Hoa dám lớn, sợ Chu Dương nghỉ ngơi. Nàng tràn đầy tự trách, hận thể nữ nhi chịu đựng khổ sở .

 

Triệu Hồng cách nào an ủi. Để Chu Hạnh Hoa trút bỏ cảm xúc cũng , nhẫn nhịn quá mức cũng hại .

 

Nếu sợ Chu Hạnh Hoa bây giờ sẽ tìm Dương Sương và Triệu Đại Mai liều mạng, Triệu Hồng lập tức cho nàng ai hại Chu Dương, cho dù Chu Hạnh Hoa thể vì thế mà sinh lòng oán hận với .

 

Đợi Chu Hạnh Hoa mệt, Triệu Hồng mới đưa khăn tay qua, với Chu Hạnh Hoa: “Để dành chút sức, tối nay dẫn ngươi báo thù.”

 

Triệu Hồng vốn định đích tay, nhưng trong sự đau buồn và tuyệt vọng của Chu Hạnh Hoa, nàng đổi ý.

 

Chuyện báo thù như thế , vẫn là tự tay càng sảng khoái. Nếu Chu Hạnh Hoa xuống tay , Triệu Hồng tay cũng muộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-141.html.]

 

Lại về Dương Sương. Nàng chắc Chu Dương còn sống , một mặt sợ dính líu đến mạng , mặt khác sợ Chu Dương sống sẽ tố cáo . Cả đêm nàng ngủ , thẫn thờ ở nhà đến trưa thì thể yên nữa, bèn tìm Lâm Đức bàn bạc xem nên thế nào.

 

Thế nhưng giữa trưa nhà nhà đều nghỉ ngơi, ngay cả tiểu thương cũng tranh thủ chợp mắt, đường đương nhiên chẳng mấy . Dương Sương còn kịp khỏi con hẻm nhỏ đ.á.n.h ngất, bộ tiền bạc nàng đều cướp sạch.

 

“Con tiện nhân sống ở phía , là chúng đến nhà nàng lục soát thêm một nữa? Nhìn nàng ăn mặc tệ, mấy cây trâm bạc đó.”

 

“Đi thôi, loại họa hại , bắt thì coi như trừ họa cho dân.”

 

Hai thiếu niên hung hăng đá Dương Sương mấy cước, về phía nhà nàng , nào ngờ khi bọn chúng khỏi, từ góc khuất bước , trùm Dương Sương bao tải vác .

 

Triệu Hồng đang khuyên Chu Hạnh Hoa ăn thêm chút gì đó, khi nhận tin, liền tạm thời giao phó Chu Dương cho tiểu nhị, cùng Chu Hạnh Hoa thẳng tiến đến chỗ ở của Yến Nương.

 

Nơi đây tuy là tư trạch, nhưng những thường xuyên ở trấn đều Yến Nương nghề gì. Bởi Triệu Hồng mua cho Chu Hạnh Hoa một chiếc mũ che mặt (vi mạo), để tránh lời tiếng .

 

“Người đang ở trong nhà kho. Phu nhân nhà giờ đang nghỉ trưa, cho nô tỳ chuyển lời phu nhân Triệu cứ tự nhiên, nhà ngại chút m.á.u tanh .” Bà lão xong, liền phúc cáo lui, chậm trễ việc của Triệu Hồng và Chu Hạnh Hoa.

 

“Triệu Đại Mai trốn thoát, tạm thời chỉ bắt Dương Sương. Hiện giờ Chu Dương còn tỉnh , ngươi là nàng thể nàng báo quan. khi báo quan, ngươi đích báo thù cũng , ai là chúng .” Trước khi cửa, Triệu Hồng nhét một thanh chủy thủ tay Chu Hạnh Hoa, lạnh lùng .

 

Là một nông phụ bình thường, Chu Hạnh Hoa bao giờ từng thấy loại lợi khí ?

 

Tràn đầy phẫn nộ trong lòng, nhưng ngay khoảnh khắc thấy chủy thủ, tất cả đều hóa thành kinh hoảng.

 

“Ta…” Chu Hạnh Hoa run rẩy đôi môi, một câu trọn vẹn.

 

Chu Dương thương nặng đến , Chu Hạnh Hoa hận thể khiến hung thủ lập tức c.h.é.m đầu, nàng cũng từng nghĩ đích báo thù cho nữ nhi.

 

khi sự việc thực sự bày mắt, Chu Hạnh Hoa bối rối. Nàng chuyện g.i.ế.c ?

 

“Ngươi nếu dám, lát nữa cứ đ.á.n.h nàng một trận cho hả giận là , phần còn cứ giao cho . Nói cho cùng, chuyện Chu Dương xảy đều là do , là nợ nha đầu .” Triệu Hồng từng nghĩ khó Chu Hạnh Hoa, cũng từng nghĩ Chu Hạnh Hoa trở thành tay nhuốm m.á.u tươi.

 

 

Triệu Hồng vươn tay lấy chủy thủ, nàng nghĩ lát nữa sẽ kiếm cớ để Chu Hạnh Hoa rời . Nàng tuy sẽ g.i.ế.c Dương Sương ngay bây giờ, nhưng cũng hủy hoại khuôn mặt nàng , loại hủy hoại còn nặng hơn khuôn mặt Chu Dương!

 

“Ta dám!” Chu Hạnh Hoa cất chủy thủ tay áo, thẳng lưng : “Dù c.h.é.m đầu, cũng đích báo thù cho nữ nhi! Triệu Hồng ngươi cần áy náy, nếu ngươi, cái nhà của chúng sớm thể chống đỡ nổi . Trước khi ngươi tay giúp đỡ chúng , nhờ mối lái hỏi cưới cho Chu Dương , Chu Dương tự cũng rõ, là dùng sính lễ của nàng để đổi lấy quan tài cho nãi nãi và cha của nàng.”

 

Nói đến đây, Chu Hạnh Hoa đưa tay gạt một giọt nước mắt.

 

Đại nữ nhi đúng là mệnh khổ, ngày tháng trong nhà mới khá lên gặp chuyện . Đây đều là nghiệt chướng mà Dương Sương và Triệu Đại Mai gây , nàng hận thể ăn tươi nuốt sống hai kẻ đó mới hả hận!

 

“Đều là mệnh, là , một , thể bảo vệ nữ nhi của , trách ngươi .” Chu Hạnh Hoa hít sâu một , với Triệu Hồng: “Ta tin Chu Dương cũng suy nghĩ giống , cảm ơn ngươi còn kịp chứ. Giờ đây ngày tháng trong nhà khá giả hơn , cùng lắm là nuôi nữ nhi cả đời, chỉ cần mạng nàng còn là .”

 

Triệu Hồng há miệng, nhất thời nên an ủi Chu Hạnh Hoa thế nào, chỉ đành : “Từ nay về , Chu Dương chính là nghĩa nữ của . Nếu nàng gả chồng, sẽ chuẩn hồi môn phong hậu cho nàng. Nếu nàng lão cô nương cả đời, sẽ mua sắm sản nghiệp cho nàng, bảo đảm nàng nửa đời lo cơm áo.”

 

Mèo con Kute

Đây là điều duy nhất Triệu Hồng thể cho Chu Dương, nếu lương tâm nàng sẽ yên.

 

Lần Chu Hạnh Hoa từ chối, thêm yêu thương Chu Dương cũng , cứ coi như nàng ích kỷ một , ngày khác cơ hội sẽ báo đáp Triệu Hồng.

 

“Đi thôi, chúng báo thù cho nữ nhi!”

 

 

 

Loading...