Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 128: Diễn Kịch
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hồng đột nhiên nảy một kế, kề tai thì thầm một hồi, thấy Tôn chưởng quỹ ánh mắt kinh ngạc, liền đơn giản kể một lượt những chuyện ‘chính ’ trải qua.
Sau khi Tôn chưởng quỹ đầy căm phẫn bày tỏ nhất định sẽ , Triệu Hồng : “Tôn chưởng quỹ nhớ hết hãy báo cho Thẩm phu nhân chuyện , tránh cho các nàng sinh hiểu lầm. Dương Sương hại thê t.h.ả.m nửa đời, đoạt phu quân cùng con cái của còn kể, nay còn đoạt cả vốn liếng an lập mệnh của mấy con chúng , để nàng trả giá t.h.ả.m trọng, tâm bất cam.”
“Triệu phu nhân cứ yên tâm, ghét nhất loại hồ ly tinh , phu nhân nhà cũng dung thứ cho những kẻ như , nhất định sẽ Triệu phu nhân thất vọng.” Tôn chưởng quỹ nữa cam đoan.
Triệu Hồng tự nhiên lý do gì để tin Tôn chưởng quỹ, dù nàng cũng đề phòng Dương Sương, thể nào để Dương Sương phương thuốc, thì cũng chẳng lý do gì để hợp tác với Dương Sương về .
Hơn nữa, những lời Lâm Hạ ở Hoa Tưởng Dung, Tôn chưởng quỹ cũng thể chủ động hợp tác với bọn họ, với bản tính của con Dương Sương, e rằng Hoa Tưởng Dung ngay cả phần trăm hiện tại cũng chẳng .
Hai đạt thành cộng sự, Tôn chưởng quỹ liền cáo từ rời , Triệu Hồng hào phóng tặng nàng một bộ mẫu hoa, nhưng là một bộ bình phong đôi, chủ thể là hoa khai phú quý, phù hợp với thẩm mỹ thời đại .
“Ha, Dương Sương nữ nhân chẳng đầu óc, còn nóng nảy, năm đó nhẫn nhịn lâu như nhất định lộ ít sơ hở, nguyên chủ chứ?” Nhìn xem lễ vật Tôn chưởng quỹ mang tới, Triệu Hồng nhịn lẩm bẩm một câu.
Bất quá, nguyên chủ khuất, bất luận nàng bao nhiêu chuyện sai trái, đều do Triệu Hồng đến dọn dẹp tàn cuộc, ai bảo chính tiếp quản cái đống lộn xộn chứ.
Hai ba ngày công phu, căn nhà mới của Triệu Hồng liền công triệt để, Chu Hạnh Hoa, Thẩm thị cùng những khác giúp đỡ, tân phòng nhanh thu dọn tươm tất, chỉ chờ ngày lành tháng để dọn ở.
Triệu Hồng là chịu chi bạc để hưởng thụ, thứ trong nhà đều sắm sửa theo tiêu chuẩn cao nhất của nhà quê, nay chỉ là một thôn phụ, Triệu Hồng dù dùng đồ hơn cũng chẳng nơi nào để mua.
Dù , các phu nhân đến giúp đỡ đều khỏi tắc lưỡi kinh ngạc, đặc biệt là những bộ bình phong, vật bày trí trong nhà, cùng với màn cửa sổ, màn giường, và cả những chiếc bình hoa bằng sứ, đều là những thứ mà nhà quê nỡ mua.
thực tế, những thứ phần lớn đều là quà cảm tạ mà hai nhà họ Thẩm tặng, thể Thẩm lão và Thẩm lão gia tử đều tâm, đây cũng là lý do Triệu Hồng sẽ qua lâu dài với họ.
Căn nhà mới cùng tường bao sân nhỏ và gạch lát nền, tổng cộng tốn hơn một trăm lượng bạc, Triệu Hồng cảm thấy vô cùng đáng giá, vì thế khi đội thợ xây rời , Triệu Hồng lì xì thêm hai lượng bạc đỏ, và theo quy tắc còn tặng bốn món lễ vật rượu thịt cũng theo tiêu chuẩn cao nhất, tự nhiên khiến đối phương vô cùng hài lòng, chỉ mong còn hợp tác kế tiếp.
Chờ bên tân phòng sắp xếp xong xuôi, cũng đến lúc Triệu Hồng khảo nghiệm Triệu Thiện.
“Sách thuộc tệ, các vị t.h.u.ố.c thường thấy ngươi đều nhận , nay sẽ dạy ngươi phân biệt các d.ư.ợ.c liệu khác, bất quá đều là bào chế, hết cứ từ hình dạng và khí vị mà phân biệt. Ngoài , quyển mạch án ngươi hãy cầm về thuộc, nhất là thể học thuộc lòng, thể dùng nhà tự luyện tập .”
Triệu Hồng đối với ngộ tính của Triệu Thiện tạm xem là hài lòng, liền cũng lấy thái độ của một vị sư phụ.
Chỉ là Triệu Hồng vẫn ý định thu đồ , chỉ phối t.h.u.ố.c nhiều nhất cũng chỉ coi là d.ư.ợ.c tề sư, Triệu Thiện học y còn khảo nghiệm thêm.
Triệu Thiện cung kính nhận lấy sách vở, hỏi: “Từ lang trung nếu học y, chỗ nào hiểu thể tìm ông , cũng thể theo ông khám bệnh cho bệnh nhân, đường cô thấy nên ?”
Người xưa chú trọng truyền thừa, bởi khi bái một sư phụ, nếu theo khác học thì sư phụ cho phép, nếu chính là phản bội sư môn, mang tiếng bất trung bất hiếu.
“Đây là chuyện , Từ lang trung tuy là lang trung năng, nhưng một bệnh tật thông thường ông vẫn khám giỏi. Ngươi nay mới tiếp xúc những điều , Từ lang trung dẫn dắt, sẽ ích cho việc ngươi nhập môn. Sách vở đưa cho ngươi, nếu Từ lang trung ý, cứ việc cho ông xem, điều gì hiểu cứ việc đến hỏi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-128-dien-kich.html.]
Có thêm một đồng nghiệp tranh đồ , Triệu Hồng cũng lấy vui, ngược còn thích luận bàn.
Đoán chừng Từ lang trung lòng học y thuật của , nhưng ngại những cấm kỵ của đồng nghiệp, giới tính và các yếu tố khác nên tiện mở lời.
Kỳ thực Triệu Hồng chỉ là quá bận rộn, thể lo cho Từ lang trung, chứ vui lòng truyền thụ những kiến thức y d.ư.ợ.c mà .
Sắp xếp thỏa cho Triệu Thiện xong, Triệu Hồng suy tính nên mỗi ngày dành chút thời gian sách về y dược, để nhiều nghèo khó thể chữa bệnh, cũng để nhiều y giả thể mở rộng kiến thức, cứu chữa nhiều hơn.
Triệu Hồng vốn nghĩ sẽ lưu danh trong lịch sử hư cấu , ngược cũng hề nghĩ đến việc giữ những gì học, để tranh giành danh hiệu thần y.
“Triệu Hồng ở nhà ?”
Thẩm thị rướn giọng lớn tiếng kêu, cắt ngang suy nghĩ của Triệu Hồng đang cân nhắc nên bắt đầu sách từ .
Ngẩng đầu , ngoài cửa lớn chỉ Thẩm thị, mà còn Lâm Đức và Dương Sương, hai bọn họ thông minh mang theo Lâm Thu và Lâm Hạ đến.
Khóe môi Triệu Hồng khẽ cong lên, tự dâng đến tặng tiền, còn miễn phí bao cát trút giận, Triệu Hồng tự nhiên chẳng lý do gì để từ chối.
Kế hoạch của Triệu Hồng tuy tỉ mỉ với vài quan hệ , nhưng Chu Hạnh Hoa cũng là chuyện, hai ngày nay Chu Hạnh Hoa ở nhà xà phòng, vẫn quên chia tâm để ý động tĩnh trong sân Triệu gia, hòng phối hợp.
“Đường tẩu đây là ý gì? Biết ưa bọn họ, còn mang đến, là sợ thuận ý ?” Triệu Hồng xách chổi cửa, hổn hển nét mặt chất vấn.
“Triệu Hồng , cái tính nết của ngươi nên sửa . Tuổi lớn chừng nào , cái tính nết vẫn cứ như pháo nổ, châm một chút là cháy. Ngươi cũng là nãi nãi . Ngươi xem Dương Sương kìa, năng nhỏ nhẹ, trách nào lòng .” Câu Thẩm thị nhỏ, như thể sợ Triệu Hồng thấy .
Ngược , Dương Sương phía rõ mồn một, liền khẽ rũ đầu, bày một bộ dáng cung kính khiêm nhường.
Triệu Hồng giơ ngón cái lên cho Thẩm thị, giận dữ hét lên: “Tuổi nãi nãi thì ? Nếu khoan hậu, thì hai thứ đồ chơi đều đáng lẽ tù, ngay cả việc dìm lồng heo cũng chẳng quá đáng, dựa mà ban cho họ sắc mặt , bọn họ cũng xứng ?”
Chu Hạnh Hoa mới chạy tới, lời lập tức lớn tiếng kêu: “Triệu Hồng sai, bọn họ căn bản xứng bước chân cửa Triệu gia! Thẩm thị Thẩm thị, uổng công cứ ngỡ ngươi là , cứ ngỡ ngươi cũng như mà thương Triệu Hồng, mong nàng sống , ai ngờ ngươi cũng là kẻ thiển cận, hai cái thứ súc sinh cho nhà ngươi chút đồ vật, ngươi liền đến hòa sự lão, lãng phí thời gian, ngươi còn là ?”
Mèo con Kute
Thẩm thị mắng liền lập tức phản bác, nhất thời tiếng mắng c.h.ử.i của hai thu hút ít thôn dân.
Thôn dân hề nội tình, vì Thẩm thị là vợ của thôn trưởng, tự nhiên ai dám nàng , vả cách của Triệu Hồng đây cũng khiến trong lòng căn cứ, ai nấy đều xem rốt cuộc là chuyện gì, song ai tiến trong sân.
Mắt thấy Chu Hạnh Hoa và Thẩm thị cãi càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí còn động thủ, Dương Sương vội vàng tiến lên can ngăn, nàng ngay cả việc buôn bán ở cửa tiệm cũng gác sang một bên, nhưng nào để xem hai mụ đàn bà chanh chua đ.á.n.h .
“Ngươi cái thứ tiện hóa, còn dám động thủ với Hạnh Hoa, xem lão nương đây cào nát mặt ngươi !” Triệu Hồng ‘oái’ một tiếng lao tới, túm tóc Dương Sương ấn nàng ngã xuống đất, cưỡi lên lưng nàng một trận loạn quyền.
Lâm Đức thấy , vội vàng kêu lên: “Triệu Hồng ngươi mau dừng tay, chúng thực sự đến để đàm phán hòa giải với ngươi, ngươi thể bình tĩnh một chút, chúng hết ? Nếu tin, ngươi xem, trong xe ngựa chất đầy đồ vật mang đến cho ngươi, chúng thành tâm đến tạ đó!”