Xuyên Thành Mẹ Chồng Cay Nghiệt Ta Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 118: Lạnh lùng
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:07:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên ngoài Triệu Linh Tú quả nhiên cầm chân Lâm Tuyền một lát, nhưng cho dù Triệu Linh Tú nhắc đến Lâm Xảo, Lâm Tuyền cũng thèm qua, mà vội vã xông nhà.
Triệu Hồng vững vàng yên tại chỗ động, đồ vật nàng cất gian, nơi nào cất giấu đồ vật an hơn ở đó.
“Nương, thẻ đất con mang tới cho nương, là hồng khế đó.” Lâm Tuyền đến đây để quy phục.
Nếu công phu của Lâm Tuyền còn kém, đầy mắt vẻ tiếc nuối, Triệu Hồng lẽ còn tin vài phần.
Cẩn thận ngắm nghía thẻ đất, Triệu Hồng giờ chút tài sản, thể phân biệt thật giả của thẻ đất, cứ thế ngắm nghía ngắm nghía cốt để Lâm Tuyền đau lòng.
Vừa thôi, khi Lâm Tuyền giật thẻ đất, Triệu Hồng nhét đồ ống tay áo, thực chất là ném gian.
“Không tệ, ngươi giữ lời. Vì ngươi mang thẻ đất đến , chúng thể chuyện hợp tác .” Có thêm một khoản thu nhập, tâm tình của Triệu Hồng tồi.
Tuy tài sản của Lâm Đức cuối cùng đều sẽ thu hồi, nhưng cách thức lấy như thế , chờ đến khi chuyện kết thúc mới càng sảng khoái.
Tay Lâm Tuyền cứng đờ giữa trung, chỉ thể ngượng ngùng rụt , cứng nhắc mặt , hỏi: “Nương là ý gì?”
“Các ngươi từ nhỏ nuôi dưỡng bên cạnh , trừ chút huyết mạch , chẳng đến tình con, càng đến tín nhiệm.” Triệu Hồng nhàn nhạt một câu, thấy Lâm Tuyền đang sốt ruột mở miệng, Triệu Hồng bỗng nhiên : “Xem con sốt ruột kìa, chỉ mấy đứa con các ngươi, dù tích lũy gia nghiệp lớn đến thì cho ai chứ?”
Triệu Hồng chơi trò nghệ thuật ngôn ngữ, hề cho Lâm Tuyền lời hứa hẹn chính xác, thế mà Lâm Tuyền tự cho rằng thừa kế chính là , vốn là trưởng tử mà.
“Nương lý, nương con gì, con đều lời nương.” Lâm Tuyền vội vàng bày tỏ thái độ.
“Không vội, con cứ ở nhà vài ngày , chắc Lâm Đức cũng sắp tới . Đến lúc đó con chỉ cần theo lời mà dụ dỗ là , thời gian con cũng tiện tay giúp đỡ việc nhà luôn.” Triệu Hồng : “Nhớ kỹ, con Dương Sương mới là ngoài, đấu với Lâm Đức, cũng là vì cái nhà .”
Lâm Tuyền vội vàng đáp lời, sợ chậm Triệu Hồng sẽ vui.
Triệu Hồng cũng khách khí, sai bảo: “Vậy thì con đổ đầy vại nước , chẻ củi.”
“…” Lâm Tuyền tưởng nhầm, sững sờ đó động.
“Xem cái trí nhớ của , suýt quên mất khi con rời nhà mới mấy tuổi đầu, nhớ những chuyện .” Triệu Hồng Triệu Linh Tú, nháy mắt hiệu cho nàng, dặn dò: “Con dẫn đại ca con một vòng quanh làng , quen với làng của chúng , cũng tiện giếng lớn ở , kể chuyện nhà cho đại ca con nữa, hai các con cũng quen thiết với .”
Triệu Linh Tú lúc mới hiểu ý, vội vàng đáp một tiếng, thiết gọi một tiếng đại ca, bất kể Lâm Tuyền , kéo cánh tay , líu lo ngừng, nhưng đều là những chuyện lông gà vỏ tỏi.
Đuổi xong, Triệu Hồng mới thu nụ .
Lâm Tuyền đến cửa, điều cho thấy động Lâm Đức, thời cơ để trả thù cho nguyên chủ, và cũng để cắt bỏ phiền phức cuối cùng cũng đến.
Phủi phủi vạt áo vướng bụi trần, Triệu Hồng dậy sang căn nhà mới bên cạnh.
Từ khi chuyển đến đây, nước sinh hoạt trong nhà đều do mấy tiểu tử nhà họ Chu giúp múc. Triệu Hồng quên mất nhà nên đào một cái giếng, chẳng lẽ cứ để nhà họ Chu giúp mãi ?
Ban đầu là vì bạc, giờ bạc thì chẳng cần chịu cái cực nữa. Hơn nữa, mấy tiểu tử nhà họ Chu ngày càng bận rộn, lãng phí công phu múc nước chẳng khác nào vứt tiền .
“Đường cô, tới đây? Có chuyện gì chăng?” lúc Triệu Thiện đang khuân gạch, thấy Triệu Hồng đến liền vội vàng tiến tới hỏi chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-cay-nghiet-ta-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-118-lanh-lung.html.]
Nhìn căn nhà mới sắp xây xong, Triệu Hồng trong lòng hài lòng vô cùng, đây chính là tân gia của nàng, là căn nhà thật sự thuộc về nàng.
Tuy rằng gạch xanh ngói xám tính là mắt, nhưng cổ kính thanh nhã, đặt thời hiện đại cũng quy mô của một biệt phủ nhỏ, là nơi ở mà bao nhiêu về hưu hằng mơ ước.
“Ta đột nhiên nhớ , quên với phụ con về việc đào hai cái giếng trong viện. Đào một cái ở sân cũ bên , một cái ở hậu viên ngay cạnh nhà. Con chạy chân một chuyến, hỏi phụ con cần bao nhiêu bạc là đủ, việc đào giếng hiểu, cứ để phụ con chủ là .”
Nghĩ đến chuyện của Lâm Tuyền, Triệu Hồng hạ giọng : “Con với phụ con, Lâm Tuyền nếu hỏi thăm điều gì, ngoài chuyện phương t.h.u.ố.c thì cần giấu . Cũng với mẫu con, bảo nàng mau chóng xà phòng, bao nhiêu thì bấy nhiêu, nếu bận quá thì tìm hai giúp một tay.”
Triệu Thiện xong vội vàng gật đầu, nhanh như chớp chạy về nhà.
Vừa lúc Chu Hưng cũng qua, Triệu Hồng liền vẫy tay gọi , ngoài chuyện đào giếng thì đều một lượt với Chu Hưng, bảo chuyển lời cho Chu Hạnh Hoa.
Hai nhà tuy chỉ cách một bức tường, nhưng Triệu Hồng còn đang bận rộn, tự nhiên thời gian chuyện phiếm. Nàng chuẩn cho việc sống .
Hơn nữa, một khi trong nhà xảy chuyện, chỉ sợ liên lụy đến nhà họ Chu, chuẩn thêm ít t.h.u.ố.c phòng cũng là trách nhiệm với nhà họ Chu.
Không đến việc Lâm Tuyền vòng vo tam quốc với Triệu Linh Tú, hỏi phương t.h.u.ố.c trong tay Triệu Hồng, Triệu Linh Tú một bụng oán giận đối với vị đại ca chút tình cảm nào .
“Nương, con thấy Lâm Tuyền chỉ vì phương t.h.u.ố.c mà tới lấy lòng , thật sự cho ở trong nhà ư?” Đến đêm khi cần nghỉ ngơi, Triệu Linh Tú mới cơ hội chuyện riêng với Triệu Hồng, trong giọng điệu tràn đầy sự đồng tình.
“Sợ giữ nổi phương t.h.u.ố.c của con ?” Triệu Hồng ngẩng đầu Triệu Linh Tú một cái, chỉ về phía nhà bên cạnh : “Nhà họ Chu phòng trống, con thể sang đó nhuận phu cao của . Lâm Tuyền dù vô liêm sỉ đến mấy cũng thể theo, con cứ là sang nhà họ thêu thùa, sẽ tin thôi.”
“Nương , con thật đấy, Lâm Tuyền ba câu rời chuyện phương thuốc, coi chúng đều ngu ngốc . Chỉ cần chút lòng , cũng sẽ rõ Lâm Kiều đang ở đây dưỡng bệnh mà chẳng thèm đến một cái, cứ như là chuyện .” Triệu Linh Tú lo lắng .
Càng trưởng thành, Triệu Linh Tú càng rõ nhiều chuyện hơn, nay thấy cách hành xử của Lâm Tuyền, mới hiểu bản khi ngu ngốc đến mức nào, cho rằng đại ca sẽ là chỗ dựa của .
Lâm Kiều từ nhỏ ở cùng Lâm Tuyền, mà cũng thể khiến Lâm Tuyền đặt trong lòng, loại đúng là m.á.u lạnh.
“Giữ vững phương t.h.u.ố.c của con là , trụ mấy ngày .” Triệu Hồng nhàn nhạt .
Triệu Linh Tú rốt cuộc vẫn còn trẻ, giữ bình tĩnh.
Ngược , mấy tiểu gia hỏa , rõ ràng lời , nhưng đều thể kiềm chế , phần tâm tính còn mạnh hơn cả Triệu Linh Tú.
Triệu Linh Tú hé miệng, còn gì đó, nhưng thấy Triệu Dĩ Ninh ngáp dài hỏi: “Tiểu cô cô vẫn ngủ ? Ngày mai còn đến chỗ học chữ đấy.”
“Mau .” Triệu Hồng phất tay đuổi , nhét cuốn sách trong tay xuống gối, thổi tắt đèn xuống. Trong lòng nàng thầm tính toán.
Hiện giờ trong nhà vài khoản thu lâu dài, nhưng thứ thật sự thể kiếm tiền là của riêng Triệu Hồng, chỉ khứ ba cao.
dù giá khứ ba cao cao, thể bán lượng lớn, do đó bạc kiếm cũng hạn, tiếp tục sự nghiệp kiếp thì vốn khởi nghiệp vẫn còn xa lắm!
Mèo con Kute
Nàng khẽ thở dài, lầm bầm: “Tốc độ kiếm bạc vẫn còn quá chậm, vẫn nghĩ thêm cách khác, nếu thì cả đời nô lệ của đồng bạc mất, đó là cuộc đời mà mong .”
Cảm khái của Triệu Hồng ai , nhà họ Triệu cũng Lâm Tuyền đợi mãi cho đến khi mấy tiểu gia hỏa đều ngủ say, lê tấm mệt mỏi đến phòng Lâm Kiều.
“Ai?” Thân thể Lâm Kiều , ngủ tự nhiên yên, thấy cửa phòng mở, nàng kinh hô một tiếng.