Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 81: --- Bát Quái

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:58:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Vãn Nguyệt đang cắt rau, cắt xong rửa dao, bưng nước rửa rau đổ ở góc sân.

 

Lão thái thái chủ nhà xách nửa làn rau xanh ngang qua cửa sân, thấy Hạ Vãn Nguyệt ngoài thì chào hỏi một tiếng.

 

Bà xách làn rau tới, xuống bậc cửa sân.

Mèo Dịch Truyện

 

Vừa xuống nhịn mà lẩm bẩm: "Cô nương, con thấy đó thôi, sáng nay lều cháo phía đông thành thêm hai nồi cháo, Tri phủ đại nhân đặc biệt sai điều lương thực từ kho công , chỉ sợ đám lưu dân đói bụng."

 

Động tác tay nàng khựng , ngẩng đầu hỏi thêm: "Tri phủ đại nhân?"

 

Lão thái thái đặt làn rau xuống, phủi phủi tro tay, giọng điệu đầy vẻ tán thưởng.

 

"Tri phủ nhà chúng họ Lâm, mới điều đến năm ngoái. Đừng thấy ngài trẻ tuổi, nhưng lòng lương thiện. Hồi đầu năm mới hạn hán, sai mở kho công phát lương, còn tổ chức đào giếng sửa kênh, chỉ mong thể tích trữ thêm chút nước."

 

Hạ Vãn Nguyệt cầm khay gỗ, tựa cửa, gật đầu, vị tri phủ trẻ tuổi nhậm chức, hẳn đang là lúc đầy nhiệt huyết.

 

Trong thời buổi , vị quan liêm khiết, chính trực hết lòng vì dân như thế thật dễ tìm.

 

Đang chuyện, đầu ngõ truyền đến một trận tiếng bước chân, là mấy lưu dân đang vác ván gỗ.

 

Lão thái thái nhướn môi ngoài: "Con xem, những đó đều do Lâm tri phủ sắp xếp.

 

Ngài dọn trống mấy căn kho cũ ở phía tây thành, cho lưu dân nhà cửa ở, còn tìm cho họ một việc như mộc, vận chuyển, sửa cầu lát đường, bao cơm ăn còn kiếm chút tiền lẻ, dù cũng hơn là ăn xin ngoài phố."

 

Trong lòng Hạ Vãn Nguyệt khẽ động, nhớ những lưu dân thấy mấy hôm ở đầu ngõ, tuy mặt lộ vẻ mệt mỏi, nhưng còn vẻ tuyệt vọng đường chạy nạn.

 

Nàng thuận theo lời lão thái thái hỏi: "Vậy việc an trí lưu dân còn thuận lợi ?"

 

Lão thái thái thở dài một tiếng, nhanh chóng giãn mày: "Sao thể gặp khó khăn? Lương thực trong kho cũng nhiều, cháo ở lều cháo chỉ thể miễn cưỡng đủ no.

 

Lâm tri phủ bỏ cuộc, mấy hôm còn đích các huyện lân cận vay lương thực, chạy mấy chuyến mới vay hai xe."

 

lúc , Lý Ôn Ngôn từ bên ngoài trở về, tay nắm chặt một cái bánh ngô nóng hổi, như dâng bảo vật mà đưa cho Hạ Vãn Nguyệt: "Nương, ở đầu ngõ, thúc thúc quan sai cho! Nói đây là Tri phủ đại nhân sai phát, cho những mang theo trẻ nhỏ như chúng ."

 

Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy bánh ngô, nhiệt độ chạm đầu ngón tay ấm lòng nàng.

 

Nàng ngẩng đầu về phía đầu ngõ, ánh nắng trải dài con đường đá xanh, mấy quan sai đang phát thức ăn cho lưu dân qua đường, mặt hề chút sốt ruột nào.

 

Lão thái thái cảnh , : "Lâm tri phủ thường , lưu dân cũng là bá tánh, giúp chút nào chút đó. Có ngài ở đây, Thân Thành chúng gặp hạn hán, cũng loạn ."

 

Hạ Vãn Nguyệt lặng lẽ gật đầu, trong lòng đối với vị tri phủ từng gặp mặt thêm vài phần kính phục.

 

Nàng cúi đầu cái bánh ngô trong tay, bọn trẻ đang chơi đùa trong sân, chợt cảm thấy, ở Thân Thành thêm mấy ngày, lẽ là một lựa chọn đúng đắn.

 

Ít nhất ở đây, thể thấy vài phần ấm áp của dân sinh, cũng thể khiến nàng an tâm hơn để chuẩn cho việc đến Huệ Châu.

 

Lão thái thái ghế đá, ngón tay vô thức xoa xoa ống tay áo, về chuyện Lâm tri phủ vay lương thực, giọng điệu thêm vài phần cảm khái: "Nói đến đây, Lâm tri phủ huyện lân cận vay lương thực, ngài chịu ít oan ức ."

 

Hạ Vãn Nguyệt đang định vén ống tay áo tuột xuống, động tác khựng , ngẩng mắt lão thái thái.

 

Bên cạnh, Lý Ôn Ngôn đang chơi con gỗ với Lý Tri Hạ cũng dừng tay, xích gần .

 

Chàng luôn tò mò về những "chuyện quan phủ", cảm thấy giống như đang kể chuyện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-81-bat-quai.html.]

“Ta thằng cháu việc trong quan phủ , Vương tri huyện của huyện lân cận là một kẻ nổi tiếng keo kiệt," lão thái thái hạ giọng, như sợ khác thấy, "Lâm tri phủ dẫn theo tùy tùng ba mươi mấy dặm đường, đến cửa huyện nha, Vương tri huyện cứng đầu bắt ngài đợi bên ngoài một canh giờ mới chịu gặp.

 

Vào đến nhà, cũng nhắc chuyện vay lương thực, hết bày một bàn rượu ngon thức ăn thịnh soạn, lời lẽ đều là than nghèo kể khổ, rằng lương thực trong huyện cũng đủ, ngay cả kho công cũng sắp trống rỗng ."

 

Hạ Vãn Nguyệt khẽ cau mày, kiếp nàng chứng kiến quá nhiều cảnh giả dối vòng vo như , trong lòng đoán diễn biến tiếp theo.

 

"Lâm tri phủ nào tâm trạng ăn cơm?" lão thái thái tiếp lời, "Ngài trực tiếp đặt bức họa lưu dân mang đến lên bàn, bức họa là những đứa trẻ gầy gò vàng vọt, cùng những già chống gậy.

 

Lâm tri phủ , 'Vương đại nhân, lưu dân ở Thân Thành đa phần là từ huyện của ngài chạy sang, bọn họ ở chỗ ngài cơm ăn, mới chạy đến chỗ .

 

Ta đến cầu xin ngài ban thưởng lương thực, mà là cầu xin ngài ban cho những bá tánh một con đường sống'."

 

Vương tri huyện vẫn chịu nhượng bộ, rằng "kho công quy định, lương thực thể tùy tiện điều động", thậm chí còn ám chỉ Lâm tri phủ, nếu thật sự , thì cứ đưa lưu dân trả về huyện lân cận.

 

"Lâm tri phủ lúc đó liền sốt ruột," giọng lão thái thái cao hơn chút, mang theo vẻ kích động.

 

"Ngài vỗ bàn, 'Lưu dân cũng là do cha sinh , đưa họ về để họ c.h.ế.t đói ? Hôm nay đặt lời ở đây, lương thực nếu ngài chịu cho vay, Thân Thành bội thu, sẽ trả gấp đôi.

 

Nếu ngài chịu, sẽ về Thân Thành mở kho riêng của , cho dù đói, cũng thể để bá tánh c.h.ế.t đói'!"

 

Lời , Vương tri huyện ngược ngây .

 

Hắn lẽ ngờ, vị tri phủ trẻ tuổi thật sự nguyện ý móc hầu bao của .

 

Sau khi giằng co lâu, Vương tri huyện mới miễn cưỡng chịu nhượng bộ, chỉ đồng ý cho vay hai xe lương thực, còn lặp lặp nhấn mạnh "đây là cuối cùng".

 

"Lâm tri phủ cũng so đo với ," lão thái thái , "Ngay trong ngày mang lương thực về, đường sợ xe lương chậm, còn đích giúp đẩy xe. Lúc về đến nơi, giày mòn rách, lòng bàn chân là mụn nước."

 

" ngài thì , về đến Thân Thành, lập tức đến lều cháo xem xét lưu dân, hỏi bọn họ cháo đủ uống ."

 

Hạ Vãn Nguyệt xong, trong lòng đối với vị Lâm tri phủ thêm vài phần kính phục.

 

Nàng cúi đầu Lý Ôn Ngôn bên cạnh, Lý Tri Hạ đang đuổi theo bươm bướm trong sân, chợt cảm thấy, sự an của Thân Thành là ngẫu nhiên.

 

Chính là nhờ vị quan nghĩ cho bá tánh như , mới thể khiến mảnh đất trong cảnh hạn hán, vẫn giữ vài phần ấm áp.

 

Lý Ôn Ngôn nắm chặt bàn tay nhỏ, khẽ : "Lâm tri phủ là !" Hạ Vãn Nguyệt xoa xoa tóc , nhẹ giọng đáp: "Phải, là ."

 

Người như nên báo đáp .

 

Hạ Vãn Nguyệt ngẫm nghĩ, trong lòng quyết định, song chuyện vẫn cần bàn bạc kỹ lưỡng thêm.

 

"Thôi , thời gian còn sớm, cũng nên về nấu cơm cho lão già nhà đây."

 

Lão thái thái chủ nhà dậy chào một tiếng, xách giỏ rời .

 

Lão thái thái , Hạ Vãn Nguyệt cũng trở về bếp bắt đầu cơm.

 

Nàng nấu cháo kê cho Tiểu Bạch, cho thêm ít rau củ và thịt băm nhỏ , ninh lâu.

 

Lại món thịt kho tàu, thịt heo hầm miến, thêm một món rau xào tỏi là đủ.

 

Hai đứa trẻ vẫn hưởng ứng, đồ ăn bàn đều ăn sạch bách.

 

 

Loading...