Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 57: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân Tính Đánh Mất
Các hộ vệ khác xung quanh cũng chạy đến, rút loan đao chĩa về phía nam nhân trung niên, đồng thời cảnh giác xung quanh.
Lý Ôn Ngôn Hạ Vãn Nguyệt khẽ :
“Nương, đáng sợ quá.”
Hạ Vãn Nguyệt định tiến lên, liền thấy xa hai dân lưu vong chạy tới, ánh mắt dán chặt túi lương thực trong xe ngựa, bước chân từ từ nhích về phía , hiển nhiên là thừa cơ gây rối mà cướp bóc.
Nàng đưa mắt hiệu cho Trương Thạc, Trương Thạc gật đầu, đầu lớn tiếng quát:
“Cút mau, nếu sẽ g.i.ế.c sạch các ngươi.”
Lời dứt, các hộ vệ xung quanh liền bày thế quạt, bảo vệ đoàn .
Tất cả đều cầm loan đao chĩa ngoài.
Trương Thạc rút đao, đỡ một nhát loan đao của hộ vệ, để y tổn hại đến tính mạng đàn ông trung niên .
“Không c.h.ế.t thì lùi , bằng đừng trách đao của mắt.”
Người đàn ông trung niên hề lĩnh tình, như phát điên, đột nhiên dậy xông về phía xe ngựa, miệng ngừng gào thét:
“Con sắp c.h.ế.t đói , các ngươi dựa mà lương thực!”
“Các ngươi dựa mà lương thực nhưng chịu bố thí cho chúng .”
lúc , từ trong miếu đổ nát đột nhiên chạy một lão phụ nhân, tay ôm một đứa bé trai gầy gò vàng vọt, vội vàng kéo đàn ông .
“Thắng nhi, đừng cướp, đừng cướp, đó là đồ của khác, nguyện ý cho thì cho, nguyện ý cho thì mệnh con ch.ó nhỏ, chúng thể chuyện thất đức đó.”
“Hơn nữa nếu ngươi xảy chuyện gì, và Tiểu Cẩu càng sống nổi, Tiểu Cẩu mất mẫu , lẽ nào ngươi nó phụ ?”
Người đàn ông trung niên ngẩn , thở yếu ớt của con trai, đột nhiên ngã quỵ xuống đất, ôm mặt rống.
Chỉ chốc lát , y đột nhiên quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Hạ Vãn Nguyệt và những khác, dập đầu lia lịa, tiếng trán y đập xuống đất thùm thụp khiến lòng run sợ.
“Cầu xin các ngươi cho chút thức ăn ! Ta cầu xin các ngươi, xin các ngươi, dập đầu tạ tội, xin , cầu xin các ngươi cứu lấy con , nó sắp c.h.ế.t , nó sắp c.h.ế.t .”
Lão phụ nhân ôm đứa bé nước mắt cũng lã chã rơi, bà quỳ bên cạnh đàn ông trung niên, ôm đứa bé lặng lẽ cúi đầu rơi lệ.
Vệ Thanh Lê trông thấy chút khó chịu, nhưng nghĩ đến chuyện xảy , lo lắng gây rắc rối cho , nàng chỉ lưỡng lự Trương Thạc và Hạ Vãn Nguyệt, ánh mắt mang theo sự khẩn cầu.
Trong lòng đều chút chua xót, Trương Thạc thở dài, y bước tới, đỡ đàn ông dậy.
đàn ông gì cũng chịu lên, chỉ ngừng xin , ngừng dập đầu.
Trán y đập những viên đá nhỏ đất, m.á.u tươi dính đầy mặt.
Trương Thạc mò trong lòng, lén lút nhét hai chiếc bánh cho đàn ông .
“Tự giấu kỹ , chỉ ngần thôi.”
Y thì thầm , xong cũng quản đàn ông trung niên và lão phụ nhân nữa.
Y dẫn đội ngũ tiến miếu đổ nát.
Hạ Vãn Nguyệt thở dài, dẫn theo đứa bé theo phía , khi , nàng thấy mấy kẻ lưu dân đang tiến đến, chăm chú chằm chằm đoàn xe, ánh mắt đầy tham lam.
Trên con đường , kẻ vì con mà liều , kẻ giữ lương tâm, cũng kẻ đói khát mài mòn mất nhân tính.
Thiện và ác của nhân tính, giống như ánh sáng và bóng tối bên ngoài miếu đổ nát , đan xen trong tuyệt vọng, thử thách mỗi con đang vật lộn cầu sinh.
Con đường phía còn gặp bao nhiêu hiểm nguy và gian nan, nhưng con đường , Hạ Vãn Nguyệt nàng nhất định c.ắ.n răng tiếp.
Đêm nay cuối cùng cũng mát mẻ hơn nhiều so với thường lệ, thỉnh thoảng cơn gió nhẹ thổi qua, mang đến chút lạnh cho những trong miếu đổ nát.
Trong gió đột nhiên thoang thoảng một mùi tanh, Hạ Vãn Nguyệt chợt mở mắt, vẻ hoang mang trong mắt nàng lóe lên nhanh chóng trở nên tỉnh táo.
Nàng dậy, quanh lên, theo mùi đó.
Nàng cảnh giác, lập tức nắm chặt con đao lưng.
Đến bên cạnh Trương Thạc, nàng dùng chân đá y, Trương Thạc chợt mở mắt.
Tay y nhanh chóng với lấy con đao bên cạnh, đợi đến khi y nhận mặt là Hạ Vãn Nguyệt, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-57.html.]
“Chuyện gì ?”
Hạ Vãn Nguyệt khẽ bĩu môi theo hướng mùi lạ.
“Ta xem , ngươi giúp trông chừng đứa bé.”
Hai hộ vệ canh gác cũng tò mò bước tới.
“Sao ? Có chuyện gì xảy ?”
Hai canh gác suốt nửa buổi cũng phát hiện điều gì bất thường, thấy bên nàng cẩn trọng như , tưởng rằng chuyện gì.
Hạ Vãn Nguyệt lắc đầu, “Ta ngửi thấy một mùi lạ.”
“Ta xem, các ngươi bảo vệ đoàn cho .”
Trương Thạc tài nghệ của Hạ Vãn Nguyệt, y gật đầu.
“Cẩn thận chút!”
Hạ Vãn Nguyệt theo mùi lạ, ngoài miếu đổ nát, cách miếu hơn mười mét, ở một lùm cây thấp, bên trong vọng tiếng chuyện đè nén.
Tiếng nhỏ, Hạ Vãn Nguyệt rõ lắm, nàng hạ thấp rón rén gần lùm cây.
Vừa đến gần, cảnh tượng mắt khiến đồng tử nàng co rút .
Ba tên lưu dân quần áo rách rưới đang vây quanh một t.h.i t.h.ể gầy yếu, t.h.i t.h.ể hẳn là mới c.h.ế.t, ruồi muỗi gì.
Mèo Dịch Truyện
Bốn bọn chúng tay cầm những mảnh đá và d.a.o gãy, khắp dính đầy m.á.u me, trong đó một kẻ thậm chí đang xé rách vải vóc, ánh mắt lộ còn chút nhân tính nào?
Ánh mắt t.h.i t.h.ể như những con sói đói, chỉ còn sự hung tợn của dã thú, miệng chúng còn lẩm bẩm.
“Đói khát lâu như , thịt ăn dù cũng hơn là c.h.ế.t đói.”
Dạ dày Hạ Vãn Nguyệt cuộn trào, kiếp nàng từng trải qua mưa b.o.m bão đạn, m.á.u thịt be bét chiến trường, nhưng bao giờ thấy cảnh đồng loại tương tàn dã man như .
Nàng cố nén sự ghê tởm, tay nắm chặt cán đao đến trắng bệch.
Nếu là dân thường, nàng lẽ còn do dự liệu nên tay , nhưng những kẻ mắt còn giữ nhân tính, giữ chỉ sẽ hại thêm nhiều .
Nàng trực tiếp ném Tây Qua đao , Tây Qua đao bay vút, nhanh chóng cắm thẳng n.g.ự.c một tên lưu dân.
Sự việc đột ngột xảy khiến ba tên lưu dân còn sững sờ.
“Ai?”
Một kẻ gầm lên, hoảng loạn quét mắt quanh.
“Kẻ lấy mạng các ngươi!”
Giọng Hạ Vãn Nguyệt mang theo sự lạnh lẽo thể nghi ngờ.
Ba tên lưu dân đột ngột đầu , thấy chỉ một nàng, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, một tên trong đó vác con d.a.o gãy dính m.á.u xông tới.
“Lo chuyện bao đồng, đúng lúc thêm ngươi , tiện thể nếm thử đồ tươi sống.”
Hạ Vãn Nguyệt nghiêng tránh né, con đao chặt củi trong tay nàng thuận thế c.h.é.m , động tác dứt khoát gọn gàng.
Những kẻ chỉ dựa sức mạnh thô bạo , Hạ Vãn Nguyệt căn bản đặt mắt.
Chỉ một tiếng ‘phụt’, lưỡi đao xẹt qua cánh tay đối phương, m.á.u tươi lập tức chảy .
Con d.a.o gãy tay kẻ đó cũng rơi xuống đất.
Nàng đá ngã kẻ đó, hai kẻ còn thấy cũng vác vũ khí lao lên, Hạ Vãn Nguyệt hề hoảng loạn, những bước chân di chuyển linh hoạt, nàng rút Tây Qua đao cắm t.h.i t.h.ể của tên lưu dân c.h.ế.t .
Hai con đao, một công một thủ, nhanh chóng c.h.é.m g.i.ế.c ba kẻ .
Vẻ hung ác mặt ba kẻ còn kịp thu bỏ mạng.
Lúc Trương Thạc thấy động tĩnh liền dẫn theo mấy hộ vệ chạy tới.
Thấy cảnh , y lập tức hiểu chuyện gì xảy , liền hạ lệnh.
“Kéo bọn chúng rừng cho ch.ó ăn.”
“Sau cẩn thận, tuyệt đối để loại mất nhân tính theo đoàn.”