Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 44: --- Nguy Hiểm Đến Gần

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Vãn Nguyệt chia bánh ngọt cho lũ trẻ, Lý Ôn Ngôn vui vẻ ăn.

 

“Sau khi chúng định , con nhất định kiếm thật nhiều tiền, mua thật nhiều bánh ngọt cho nương, và Tiểu Bạch.”

 

Lý Tri Hạ ăn như một con chuột hamster nhỏ, miệng phồng to, thấy lời ca ca , chỉ gật đầu lia lịa.

 

Không lâu , khói bếp lượn lờ bay lên, mùi thức ăn càng thêm nồng đậm.

 

Hạ Vãn Nguyệt món thịt khô xào lạp xưởng, rau xanh xào, và một nồi cơm trắng thơm lừng.

 

Lũ trẻ ăn ngấu nghiến, mặt tràn đầy nụ mãn nguyện.

 

“Hạ Hạ, A Ngôn, nương chuyện với các con, các con gọi là ‘cha’, gọi là ‘nương ’, ?”

 

Lý Tri Hạ ngơ ngác ngẩng đầu khỏi bát cơm.

 

“Nương , tại ạ? Nương chính là nương mà! Tại gọi là cha?”

 

Lý Ôn Ngôn giơ tay, ấn mặt nàng xuống .

 

“Ăn cơm của , nương thế nào thì cứ thế đó.”

 

lúc , Trương Thạc vặn tới, : “Thơm quá, tài nghệ thật tồi.”

 

Hạ Vãn Nguyệt khách khí : “Trương Thống lĩnh, là cùng ăn một chút?”

 

Trương Thạc xua tay: “Thôi, bên chúng cũng chuẩn xong , chỉ ghé qua xem các an định thôi.”

 

“À! Phải , còn thỉnh giáo tôn xưng là gì?”

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu: “Tại hạ họ Hạ, tên một chữ Nghiêu, còn đa tạ Trương Thống lĩnh quan tâm, chúng đều thỏa .”

 

Trương Thạc gật đầu.

 

Hắn chắp tay ôm quyền cáo từ: “Được . Vậy xin cáo lui , quấy rầy Hạ nữa, cáo từ.”

 

Sau khi Trương Thạc , Hạ Vãn Nguyệt lũ trẻ vui vẻ ăn cơm, trong lòng cũng an tâm hơn nhiều.

 

Nàng , theo đoàn xe , con đường sắp tới lẽ sẽ thuận lợi hơn, chỉ cần đều bình an vô sự, những ngày tháng nam hạ sẽ ngày càng .

 

Sau khi ăn cơm xong, đều nghỉ ngơi sớm, dưỡng sức chuẩn đón chào hành trình mới của ngày hôm .

 

Sáng sớm hôm , đoàn xe lên đường.

 

Hạ Vãn Nguyệt dẫn theo lũ trẻ xe bò, Lý Ôn Ngôn vén rèm xe, dựa bên cạnh Hạ Vãn Nguyệt, tò mò ngắm phong cảnh ngừng đổi xung quanh.

 

“Nương , Thái Châu là nơi như thế nào ạ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu : “Nương cũng từng đến, nhưng đây từng tiểu nhị khách điếm , Thái Châu là một nơi phồn hoa, nhiều đồ ăn ngon và trò vui.”

 

Nghe thấy nhiều đồ ăn ngon và trò vui, Lý Tri Hạ cũng thò đầu từ trong xe .

 

“Nương, chúng ăn ạ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt đầu, véo nhẹ mũi nhỏ của nàng.

 

“…………Con mèo tham ăn nhỏ .”

 

Mèo Dịch Truyện

“Bây giờ khắp nơi đều hạn hán, Thái Châu còn tình cảnh thế nào, nếu đến đó đồ ăn ngon nương sẽ mua cho con ?”

 

Lý Tri Hạ vô cùng phấn khích, nàng vui vẻ kéo vạt áo của Hạ Vãn Nguyệt.

 

“…Đa tạ nương .”

 

Lý Ôn Ngôn vui vẻ, về phía Hạ Vãn Nguyệt, thấy mặt nàng tràn đầy vẻ cưng chiều, trong lòng như một tầng gông xiềng mở .

 

Thế thật .

 

Ban đêm.

 

Các hộ vệ cảnh giác canh gác, Hạ Vãn Nguyệt cũng thả lỏng hơn, cuối cùng cũng thể ngủ một giấc ngon lành.

 

Đi theo đoàn xe phía , quả nhiên an hơn nhiều, mấy ngày liền gặp phiền phức gì.

 

Đột nhiên, Trương Thạc đang phía lớn tiếng hô lên.

 

“Phía chính là Tây Ngô Sơn, hãy cảnh giác!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-44-nguy-hiem-den-gan.html.]

Hạ Vãn Nguyệt lời , chút nghi hoặc, nhưng thấy tất cả bọn họ đều thần sắc nghiêm nghị, vẻ mặt cảnh giác, thanh đao trong tay cũng nắm chặt.

 

Nơi nào mà thể khiến những cảnh giác đến , chắc chắn sẽ là nơi lành gì.

 

Tâm Hạ Vãn Nguyệt cũng chút căng thẳng. Nàng đầu những đứa trẻ trong xe.

 

Bàn tay nắm dây vô thức siết chặt, nàng bước nhanh hai bước, bám sát theo đoàn xe.

 

Trước đó xem bản đồ, nàng qua khỏi Tây Ngô Sơn là tới Thái Châu .

 

Con đường là đường huyết mạch, chỉ cần vòng qua Tây Ngô Sơn là đến Thái Châu, giờ quan đạo kịp nữa .

 

May mắn phía còn nhiều như , chuyện gì cũng là bọn họ chắn .

 

Xe bò lắc lư, cuối cùng cũng đến chân Tây Ngô Sơn. Trong rừng vô cùng yên tĩnh, tĩnh đến nỗi một tiếng chim hót ve kêu.

 

"Thống lĩnh, yên tĩnh quá! Không ."

 

Trương Thạc gật đầu, với bên cạnh:

 

"Ngươi với , đề cao cảnh giác, nơi đây , chúng lực tiến về phía ."

 

Người gật đầu, cưỡi ngựa thông báo cho những khác.

 

Ngay cả chỗ Hạ Vãn Nguyệt cũng đặc biệt đến thông báo một tiếng.

 

Tốc độ đoàn xe đẩy lên, tất cả đều đề cao cảnh giác.

 

Mã xa và ngưu xa vẫn sự khác biệt, chỉ một lát bỏ xa Hạ Vãn Nguyệt một đoạn dài.

 

Hạ Vãn Nguyệt vội vã vỗ m.ô.n.g đại hoàng ngưu, đại hoàng ngưu đau đớn cũng tăng tốc.

 

cho dù nàng đ.á.n.h thế nào, cuối cùng vẫn thể bằng mã xa.

 

Hạ Vãn Nguyệt thầm nghĩ trong lòng, xem kiếm một chiếc mã xa mới .

 

Trong rừng tĩnh đến nỗi khiến rùng , đột nhiên tăng tốc khiến Vệ Thanh Lê trong mã xa chút khó chịu, nàng nhẹ nhàng ho vài tiếng.

 

Nha Tiểu Ngư bên cạnh vội vàng rót một chén nước đưa cho nàng.

 

"Tiểu thư, ? Mau, uống chút nước ."

 

Vệ Thanh Lê phất tay, ý bảo .

 

Tiểu Ngư chút tức giận ngoài, hướng về phía Trương Thạc đang điều khiển xe phía mà gọi lớn: "Trương thống lĩnh, chậm một chút! Tiểu thư nhà thể yếu ớt, chịu nổi sự xóc nảy !"

 

Trương Thạc tiếng gọi, khẽ nhíu mày, nhưng vẫn kéo dây cương, khiến tốc độ mã xa chậm đôi chút.

 

Vệ Thanh Lê vẫy tay với Tiểu Ngư, hiệu nàng đừng nên bốc đồng.

 

Lúc , Vệ Thanh Lê nhẹ giọng hỏi: "Trương thống lĩnh, chuyện gì ? Tại đột nhiên tăng tốc?"

 

Trương Thạc sắc mặt ngưng trọng, đầu đáp: "Tiểu thư, Tây Ngô Sơn vốn yên , phát giác trong rừng dị động, e là phục kích, cho nên mới hạ lệnh tăng tốc, nhanh chóng vượt qua nơi ."

 

Vệ Thanh Lê , lòng chợt thắt .

 

"Chẳng lẽ là bọn lưu dân ?"

 

Trương Thạc lắc đầu: "Chắc , Tây Ngô Sơn Hắc Phong Trại, nổi tiếng ở vùng , chúng đốt phá g.i.ế.c chóc, việc ác nào , chúng hiện đang tiến địa bàn của bọn chúng, chút lo lắng..."

 

Những lời Trương Thạc hết, Vệ Thanh Lê đoán , trong lòng bất an, nàng vén rèm cửa sổ mã xa rừng một lát, nhanh chóng buông rèm xuống.

 

"Vậy thì tăng tốc !"

 

Tiểu Ngư lo lắng kêu lên: " tiểu thư, thể của ..."

 

Vệ Thanh Lê lắc đầu: "Không , cứ rời khỏi đây tính."

 

Trương Thạc lời Vệ Thanh Lê , một nữa lệnh cho đoàn xe tăng tốc.

 

Mã xa tăng tốc, Vệ Thanh Lê nhận lấy chén nước Tiểu Ngư đưa tới, uống một ngụm, ẩm cổ họng, mới khó khăn lắm mới nén tiếng ho xuống.

 

Lúc , Hạ Vãn Nguyệt cũng nóng như lửa đốt trong lòng, nàng đoàn xe chạy xa, khu rừng núi yên tĩnh xung quanh, trong lòng dấy lên một nỗi bất an.

 

Đột nhiên, trong rừng truyền đến một trận tiếng xào xạc, như thứ gì đó đang di chuyển nhanh chóng.

 

Tim Hạ Vãn Nguyệt lập tức thót lên tận cổ họng, nàng nắm chặt cây roi trong tay, cảnh giác quan sát xung quanh.

 

 

Loading...