Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 4: --- Ký ức

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:56:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhà đẻ của Tiểu Lý thị một tiệm tạp hóa ở trấn, nhà nàng chỗ dựa, nên Vương lão thái sẽ nể mặt nàng vài phần. Cộng thêm nàng cũng là con dâu của con trai út bà yêu quý nhất, nên ít nhiều cũng sự yêu chiều liên đới.

 

Nguyên chủ Hạ Vãn Nguyệt nhà đẻ, thể yếu ớt, năm đó từ vách đá rơi xuống, đầu thương, chỉ mất trí nhớ, còn thường xuyên đau đầu, vì trong nhà là ức h.i.ế.p nhiều nhất, hai vợ chồng đều là ăn ít nhất, nhiều nhất.

 

Lần nếu vì nàng đau đầu, thêm m.a.n.g t.h.a.i suy dinh dưỡng, Lý Kha vợ như vô cùng đau lòng, xong việc liền hẹn ba lên núi, định bắt chút thú rừng về tẩm bổ cho vợ.

 

Vốn dĩ nghĩ rằng dù ăn thịt, uống canh cũng , nào ngờ xảy bất trắc.

 

Bốn lên núi, do thời tiết khô hạn, cây cối ở ngoại vi khô cằn, chỉ sâu trong núi lớn mới chút xanh tươi.

 

Ba dựa sự to gan, liền sâu trong.

 

Ban đầu chỉ bắt vài con gà rừng, thỏ rừng ở rìa núi, nhưng khi đuổi theo một con thỏ rừng, gặp gấu đen.

 

Bốn sợ hãi mạnh ai nấy chạy, trong lúc bỏ chạy, con thỏ trong lòng Lý Kha đột nhiên giãy thoát chạy mất.

 

Cũng chính lúc phân tâm , Lý Kha nghĩ đến vợ ở nhà, do dự nên giữ con thỏ , liền gấu đen đuổi kịp, ba khác sớm trèo lên cây, thấy Lý Kha gấu đen tấn công, sợ hãi run rẩy thôi.

 

Cuối cùng, Lý Kha ngất lịm , gấu đen thấy Lý Kha c.h.ế.t, con thỏ rừng hấp dẫn ánh mắt, cuối cùng loạng choạng bỏ .

 

Bụng Lý Kha gấu đen c.ắ.n một vết thương rách toác như hang máu, m.á.u tươi ngừng chảy ngoài.

 

Ba thấy gấu đen , vội vàng nhảy xuống cây, cõng Lý Kha một mạch chạy xuống núi.

 

Sợ gấu đen , họ cũng thể khiêng , chỉ thể mỗi cõng một đoạn mà chạy xuống núi.

 

Trong lúc hôn mê, sắc mặt Lý Kha ngày càng tái nhợt, m.á.u tươi thấm ướt lưng ba , kịp khỏi núi lớn, Lý Kha tắt thở.

 

“Chuyện giống với cuốn sách từng ?”

 

Nữ chính trong cuốn sách từng hình như chính là Lý Tuyết Oánh năm hai tuổi, mà đây hình như chính là thím hai góa chồng của nàng.

 

Nguyên tác bắt đầu từ khi Lý Tuyết Oánh mười sáu tuổi, những chuyện mười sáu tuổi chỉ xuất hiện trong hồi ức của nàng, bao gồm cả thím hai yếu đuối nhưng độc ác .

 

Trong hồi ức của Lý Tuyết Oánh, nguyên chủ khi chồng c.h.ế.t, suy sụp, cộng thêm bệnh đau đầu và việc sinh con chăm sóc , thể nàng cũng suy kiệt.

 

Không nhà đẻ, chỗ dựa, chỉ thể ở nhà chồng mặc cho ức hiếp, nàng giống như hầu trong nhà, giống như một con trâu già, chỉ ngừng việc.

 

Sự yếu đuối của nàng khiến ba đứa con của nàng cũng trở nên yếu đuối dễ bắt nạt, thể bảo vệ con , chỉ thể chúng ức hiếp, từ bé nhiều việc.

 

Đặc biệt là đứa con trai út, sinh non chăm sóc , thi thoảng bệnh, sinh lâu, gặp hạn hán lớn.

 

Cả nhà một đường chạy nạn, đường dài vất vả, ăn gió sương, nguyên chủ ngoài việc mỗi ngày liều mạng việc, chút sức lực còn đều dùng hết cho đứa con út, đối với hai đứa con lớn, nàng còn chút sức lực dư thừa nào để quan tâm.

 

Trên đường chạy nạn , một nàng là phụ nữ cũng thể bảo vệ ba đứa con, chỉ thể liều mạng việc, hy vọng ông bà nội thể thấy sự cố gắng việc của mà đối xử với các cháu một chút, ít nhất cũng cho chúng một miếng ăn.

 

Cuối cùng, con trai cả Lý Ninh vì còn nhỏ tuổi đường chạy nạn, để bảo vệ em gái Lý Tài đẩy đỡ đao mà c.h.ế.t.

 

Con gái lớn Tam Nha, cũng đường bán cho một đàn ông hơn ba mươi tuổi c.h.ế.t vợ, đợi đến khi nguyên chủ tìm đến thì nàng hành hạ đến c.h.ế.t.

 

Nguyên chủ ăn đủ no, mặc đủ ấm, còn việc nặng nhọc, căn bản sữa, mỗi ngày nàng nhín một miếng lương khô, ngậm trong miệng, dùng nước bọt mềm , đút cho con, mãi mới đến nơi dừng chân.

 

Nguyên chủ bọn họ ép dùng thể đổi lấy lương thực, đứa trẻ cuối cùng là hy vọng cuối cùng của nàng, chỉ cần thể cho con sống sót, nàng gì cũng cam lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-4-ky-uc.html.]

Sau nhiều tháng bôn ba, cuối cùng họ cũng đến một nơi nguồn nước, cuối cùng cũng thoát khỏi vùng đất khô hạn đó.

 

Chọn một ngôi làng phong cảnh hữu tình, chuẩn an cư lạc nghiệp.

 

Kết quả là một trận sốt cao cướp sinh mạng của đứa trẻ còn .

 

Ngày hôm đó, mưa lớn như trút nước, vùng đất khô hạn bấy lâu cuối cùng cũng mưa tưới tắm.

 

Nguyên chủ quỳ mưa lớn ngừng dập đầu với ông bà nội, chỉ mong họ thể cứu con , thể giúp con tìm một đại phu.

 

mụ già keo kiệt c.h.ế.t tiệt , đứa bé định sống , chi bằng c.h.ế.t sớm cho .

 

Đứa bé cứ ốm yếu mãi, dù sống sót cũng chỉ là một bệnh nhân, chi bằng để nó c.h.ế.t , tiết kiệm lương thực, tiết kiệm tiền bạc.

 

Tất cả các con đều còn, nguyên chủ cũng còn hy vọng, nàng kéo tất cả những kẻ hại con nàng cùng xuống địa ngục, nàng khi tất cả thấy hy vọng thì kéo họ xuống địa ngục.

 

, ngày thứ hai khi đứa trẻ mất, nguyên chủ nấu cơm, và đổ một gói t.h.u.ố.c chuột đó.

 

Cả nhà chỉ nhà lão Tam ở trấn tránh một kiếp, những khác đều c.h.ế.t hết.

 

Trong lời của nữ chính khi trưởng thành, nàng chỉ nàng thím độc ác, chẳng qua là nhiều việc một chút, chịu một chút oan ức, mà đến nỗi nhẫn tâm g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả .

 

Mà những hồi ức cũng chẳng qua là để nữ chính trong mắt nam chính trở nên thiện lương, khoan dung mà thôi.

 

“Nữ chính đúng là đồ tiện nữ giả nhân giả nghĩa! Tất cả bất hạnh của thím hai nàng trong miệng cũng chỉ là nhiều việc một chút.”

 

Ban đầu xem cuốn truyện tức c.h.ế.t những nhân vật pháo hôi, bây giờ biến thành chính , cảm thấy kỳ lạ như ?

 

Cứ cảm giác những lời mắng c.h.ử.i ban đầu, giống như đang mắng chính .

 

“A, đúng , đứa bé ??”

Mèo Dịch Truyện

 

Hạ Vãn Nguyệt vỗ đầu dậy, trong lòng nghĩ ngoài, mắt lóe lên một cái, nàng một nữa xuất hiện trong nhà bếp.

 

Bước khỏi bếp, sân viện yên tĩnh một tiếng động, thỉnh thoảng thể thấy hai tiếng mèo kêu nhỏ.

 

Hạ Vãn Nguyệt theo trí nhớ về phía phòng, sân nhà họ Lý đơn giản, ở giữa là nhà chính để ăn cơm, hai bên trái của nhà chính là nơi ở của hai vợ chồng Vương lão thái và gia đình ba của Lý Tín.

 

Hai gian đông sương phòng là nơi ở của gia đình lão Đại, bên cạnh là nhà bếp.

 

Tây sương phòng thì là kho củi, và nơi ở của gia đình Hạ Vãn Nguyệt (nguyên chủ), phía còn chuồng heo và nhà xí.

 

Mùa đông thì còn đỡ, đến mùa hè, từng đợt mùi hôi thối xộc thẳng mũi.

 

“Meo meo~ meo meo~”

 

“Ối, tiếng mèo kêu từ ?”

 

Hạ Vãn Nguyệt đẩy cửa phòng, liền thấy tiếng mèo kêu nhỏ, vang lên trong phòng, âm thanh yếu ớt, trong đêm tối càng rõ ràng.

 

Đi theo hướng tiếng động chỉ dẫn, phát hiện tiếng mèo kêu phát từ góc giường.

 

Hạ Vãn Nguyệt đến góc giường, đuổi con mèo nhỏ đáng ghét , vén chăn lên, phát hiện đó là một đứa bé gầy yếu, nhỏ xíu, mặt đỏ bừng, cả nhăn nhúm.

 

 

Loading...