Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 37: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lo lắng Tiểu Bạch bẩn mông, nhưng may mắn , đứa bé khá cứng cáp, luôn khỏe mạnh, hề xảy vấn đề gì.

 

Mãi đến khi Hạ Vãn Nguyệt sắp chìm giấc ngủ thì phía truyền đến một tiếng xôn xao.

 

Hình như là đội tìm nước trở về, một đám ồn ào huyên náo. Dù cũng ngủ , Hạ Vãn Nguyệt dứt khoát dậy.

 

Nàng lấy thịt khô từ trong gian , xe bò về phía . Bên chen chúc, xảy chuyện gì.

 

Hạ Vãn Nguyệt định qua đó, nếu nàng , đồ vật xe và các con sẽ ai trông coi.

 

Rướn cổ lắng một lúc lâu, nàng mới thấy gì đó về rắn...

 

Chắc hẳn đội tìm nước gặp rắn, và xảy chuyện gì đó.

 

Không bọn họ tìm nước .

 

E là chút khó khăn.

 

Một lúc lâu , đợi bên yên tĩnh , Hạ Vãn Nguyệt xuống, đặt tay đầu. Mặt trời cao, xuyên qua kẽ lá cây chiếu xuống.

 

Mặt trời thực sự quá lớn, ánh nắng chói chang vô cùng. Hạ Vãn Nguyệt dậy, nàng xuống xe bò, nhổ một nắm cỏ khô ở bên cạnh.

 

Sau đó xe ngựa, đó bắt đầu đan.

 

Không lâu , một chiếc mũ rơm xuất hiện tay nàng. Nàng cầm lên đội thử đầu.

 

Sau đó xuống, dùng mũ rơm che mặt, trong lòng nghĩ khi nào gắn một cái mái che nắng lên chiếc xe .

 

Nếu thì sẽ nóng c.h.ế.t mất.

 

"Ôi! Không hạn hán đến bao giờ mới kết thúc."

 

Cảm thán xong, Hạ Vãn Nguyệt im lặng. Ngủ một lúc, nàng tỉnh dậy.

 

Thời tiết thật sự quá nóng, ngủ yên . Vừa xuống, mồ hôi ngừng tuôn , nóng chịu nổi.

 

Buổi trưa vốn là lúc nhiệt độ cao nhất, thì , ngủ một lát cũng nóng thôi.

 

Hạ Vãn Nguyệt chút bực bội, trong lòng luôn một giọng thúc giục, hãy gian mà ngủ ! Nơi đó mát mẻ...

 

nàng lo lắng nếu gian, nhỡ bên ngoài xảy chuyện gì, nàng khó lòng phản ứng nhanh chóng.

 

Mặc dù trong gian thể thấy động tĩnh bên ngoài, nhưng phản ứng luôn chậm hơn một nhịp, đến lúc đó nếu đột nhiên xuất hiện cũng sẽ gây phiền phức.

 

Hai đứa trẻ còn ở bên ngoài! Nàng cũng yên tâm.

 

Hạ Vãn Nguyệt cầm chiếc mũ rơm tay quạt lia lịa, nhưng lúc gió quạt cũng mang theo nóng, điều càng khiến Hạ Vãn Nguyệt thêm bực bội, nàng cuối cùng cũng chịu nổi nữa.

 

Trực tiếp chui khoang xe, mang theo hai đứa trẻ gian.

 

Nàng đặt hai đứa trẻ bên cạnh Tiểu Bạch, còn thì dựa một bên ghế sofa, cứ thế ngủ .

 

Không khí mát mẻ khiến sự bực bội trong lòng Hạ Vãn Nguyệt giảm ít.

 

Vầng trán nhăn nhó của hai đứa trẻ cũng giãn , trong giấc ngủ bọn trẻ đổi sang một nơi khác.

 

Hạ Vãn Nguyệt dậy, mồ hôi dính nhớp nháp, nàng ngủ thoải mái.

 

Nàng tắm rửa sạch sẽ, vứt quần áo máy giặt, lấy khăn thấm nước, lau mồ hôi cho hai đứa trẻ, lấy chăn nhỏ đắp cho chúng.

 

Hạ Vãn Nguyệt bận rộn xong xuôi mới xuống. Nàng thở phào một dài, cuối cùng cũng thể ngủ ngon .

 

Giấc ngủ kéo dài đến sáu giờ chiều, Hạ Vãn Nguyệt tỉnh dậy, liền chuyển ba đứa trẻ ngoài, vén rèm bước khỏi khoang xe.

 

Kiểm tra xung quanh một vòng, ai động đồ của nàng.

 

Những khác vẫn đang ngủ, chỉ ba canh gác đó.

 

Ba bọn họ quây quần với , trò chuyện.

 

phát hiện Hạ Vãn Nguyệt tỉnh, liền huých khuỷu tay hiệu cho những khác.

 

Hai còn cũng sang.

 

Hạ Vãn Nguyệt để tâm, trực tiếp về phía khu rừng phía xe bò.

 

Tìm một nơi thể thấy xe ngựa, khá kín đáo, nàng xổm xuống giải quyết nhu cầu cá nhân.

 

Không lâu , một trận tiếng bước chân lạo xạo.

 

Đó là tiếng bước chân dẫm lên cỏ khô, đang về phía nàng.

 

“Tiểu nương tử, nàng ở đây, chỉ cần nàng ngoan ngoãn lời, sẽ nhẹ nhàng với nàng một chút.”

 

Kẻ đến là đàn ông đó để mắt đến Hạ Vãn Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-37.html.]

 

Người là một tên côn đồ trong làng của Vương Nghị, tên là Hùng Bình.

 

Bình thường ở trong làng chuyên trộm gà bắt chó, là chuyện thường ngày, trong làng cũng vô cùng ghét .

 

Lần chạy nạn vốn mang theo , nhưng ngờ bắt gặp, liền theo đội ngũ cùng .

 

Người cũng coi như mạng lớn, đó khi gặp lưu dân, bởi vì thường xuyên đ.á.n.h nên chút thủ.

 

Cộng thêm bản tính côn đồ, đ.á.n.h sợ c.h.ế.t, thế mà chỉ thương nhẹ.

 

Vừa thấy Hạ Vãn Nguyệt một rừng, trong lòng ngứa ngáy, liền chào hỏi hai lẳng lặng tìm đến.

 

Mèo Dịch Truyện

Một phụ nữ mang theo ba đứa trẻ, còn một xe lương thực, nghĩ đến thôi khiến ngứa ngáy trong lòng.

 

Cho nên ngay từ khi Hạ Vãn Nguyệt xuất hiện, chủ ý với nàng.

 

Trước đó khi lưu dân đến, cũng qua hai , chỉ nghĩ là do những lưu dân lâu ngày ăn no, nên mới nàng g.i.ế.c.

 

Cho nên cũng để trong lòng.

 

Lúc .

 

Hùng Bình vẻ mặt dâm đãng, toe toét tìm kiếm trong bụi cỏ.

 

“Hắc hắc, tìm thấy nàng !”

 

Rất nhanh, liền thấy một vệt màu xanh nhạt xuất hiện trong bụi cỏ khô.

 

Trong bộ khung cảnh khô héo , vệt xanh nhạt đặc biệt nổi bật.

 

Hắn nhớ đó là quần áo của tiểu nương tử, đó tiểu nương tử mặc bộ quần áo màu xanh nhạt.

 

Hùng Bình chút đắc ý, tủm tỉm nhào về phía vệt xanh nhạt đó.

 

“Phụt!”

 

Đến khi đến gần mới phát hiện, vệt xanh nhạt đó chỉ là một chiếc áo, căn bản ai.

 

kịp thu tay , thể lơ lửng giữa trung, trực tiếp nhào xuống, một con d.a.o sắc bén cắm n.g.ự.c .

 

Hạ Vãn Nguyệt gạt lớp cỏ khô che , bước .

 

“Con tiện nhân thối tha, ngươi ngươi…”

 

Con d.a.o phay trực tiếp xuyên n.g.ự.c Hùng Bình, đ.â.m xuyên cả .

 

“Thích ?”

 

“Ta đặc biệt chuẩn cho ngươi đó.”

 

Hạ Vãn Nguyệt giật cỏ khô đầu xuống, thản nhiên .

 

Hùng Bình há miệng, một dòng m.á.u tươi trào , nghẹn họng .

 

Hạ Vãn Nguyệt khẽ , nàng đoán Hùng Bình lúc chắc đang mắng c.h.ử.i bẩn thỉu.

 

Nàng thờ ơ nhún vai.

 

“Ngươi … đây là tự ngươi chuốc lấy ?”

 

“Nếu ngươi đến, cái bẫy của cũng g.i.ế.c ngươi.”

 

“Ta mà! Thích bóp c.h.ế.t hiểm họa ngay từ trong trứng nước.”

 

“Vốn dĩ định buông tha cho ngươi , nhưng ánh mắt của ngươi khiến thích.”

 

“Vậy thì… mời ngươi c.h.ế.t !”

 

Những lời của Hạ Vãn Nguyệt khiến Hùng Bình tức đến mức mắt gần như lồi .

 

Máu chảy lênh láng khắp mặt đất, há miệng nhưng phát tiếng nào.

 

Hạ Vãn Nguyệt một cước đá ngã xuống, đó rút con d.a.o phay khỏi n.g.ự.c .

 

Nhìn bộ quần áo dính đầy m.á.u mặt đất, nàng chút ghét bỏ dùng con d.a.o phay nhặt lên, ném gian.

 

Sau đó dùng con d.a.o phay lau chùi Hùng Bình.

 

Cầm con d.a.o phay vỗ vỗ khuôn mặt c.h.ế.t nhắm mắt của .

 

“…Kiếp hãy .”

 

Đem thu gian, kiếm ít đất lấp lên vết máu, đó dọn dẹp các dấu vết xung quanh về xe bò.

 

 

Loading...