Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 31: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biên quan thất thủ

 

Lấy bánh bao, màn thầu , để hai đứa trẻ đá chậm rãi ăn.

 

Nàng thùng xe cho Tiểu Bạch b.ú sữa, dạo đường quá nhiều, lượng sữa còn nhiều, nhưng may mắn chỉ một đứa trẻ nên vẫn tạm đủ.

 

Mỗi cho b.ú xong, Hạ Vãn Nguyệt còn nấu một chút cháo loãng để đút cho hài tử.

 

May mắn là dê trong gian mang thai, chỉ cần nó sinh hạ dê con, đến lúc sữa của nàng còn nữa, cũng thể dùng sữa dê thế.

 

Ăn cơm xong, đội ngũ phía còn thấy bóng dáng, thu dọn đồ đạc xong xuôi, mấy tiếp tục lên đường.

 

Hạ Vãn Nguyệt quyết định thêm một quãng, cho đến khi mặt trời lên cao thì mới dừng .

 

Cỗ xe bò lắc lư tiến về phía , một hai canh giờ, ngờ gặp đám đó.

 

lúc , đám đó đang ở trong rừng, lá khô rụng nhiều, nhưng lá vàng còn sót chỉ đủ để che bóng mát tạm bợ.

 

Những đó dừng trong rừng, kẻ nấu cơm, nghỉ ngơi.

 

Trong rừng còn vài đang , lẽ là tìm xem thứ gì ăn .

 

Thấy cỗ xe bò của Hạ Vãn Nguyệt tới, những đều sang.

 

Có ánh mắt tò mò đ.á.n.h giá, cũng kẻ lạnh lùng ngơ.

 

Người phụ nữ tối qua trò chuyện với Hạ Vãn Nguyệt khẽ gật đầu với nàng.

 

Hạ Vãn Nguyệt cũng khẽ gật đầu đáp .

 

Bọn họ đều rừng cây bên đường, con đường đất ở giữa liền nhường .

 

Kéo xe bò tiếp tục tiến về phía , khi sắp sửa qua thì phía đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa.

 

Đạp đạp đạp đạp đạp

 

Tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, Hạ Vãn Nguyệt liền kéo cỗ xe bò một bên.

 

"Tránh ... tất cả tránh ..."

 

Ba viên quân binh cưỡi ngựa cao lớn, từ phía xông tới.

 

Bọn họ phóng ngựa nhanh như bay, như thể chuyện gì quan trọng xảy .

 

Khi sắp sửa đến gần Hạ Vãn Nguyệt, một con ngựa của viên quân binh đột nhiên ngã chúi về phía .

 

Viên quân binh ngựa trực tiếp ngã văng xa thật xa, đầu đập mạnh tảng đá, m.á.u tươi lập tức trào .

 

Viên quân binh cầm đầu xuống ngựa, lấy đồ vật kẻ ngã , đó tiếp tục cưỡi ngựa phóng .

 

Viên quân binh khác mà chỉ liếc kẻ đất một cái, phóng ngựa mất.

 

Mà kẻ đất như c.h.ế.t, chút động tĩnh, Hạ Vãn Nguyệt thấy những viên quân binh rời , liền kéo cương ngựa, từ xe bò bước xuống.

 

Nàng tới mặt viên quân binh đó, thấy n.g.ự.c vẫn còn nhấp nhô khẽ khàng, suy nghĩ một lát, liền khụy xuống.

 

Những trong rừng thấy Hạ Vãn Nguyệt khụy xuống, cũng từ trong rừng bước .

 

Hạ Vãn Nguyệt cởi bình nước da xuống, cho uống một chút nước.

 

Có lẽ vì nước, viên quân binh từ từ mở mắt .

 

Nhìn thấy Hạ Vãn Nguyệt, thấy nàng cứu , chút cảm kích.

 

Mở miệng khẽ khàng, phát thanh âm yếu ớt.

 

Hạ Vãn Nguyệt từ khẩu hình của nhận đang "đa tạ".

 

Trong lòng Hạ Vãn Nguyệt nhiều nghi hoặc, nhân ân cứu mạng mà hỏi rõ một phen.

 

"Các ngươi ? Có chuyện gì quan trọng ?"

 

Có lẽ vì bỏ rơi, viên quân binh vẻ mặc kệ phận.

 

"Ta..."

 

Thanh âm của quá nhỏ, Hạ Vãn Nguyệt cúi đầu ghé tai gần.

 

"Đông Man quốc... đ.á.n.h tới , biên quan thất thủ, mau... chạy!"

 

Viên quân binh xong, như rút cạn chút sức lực cuối cùng, đầu nghiêng , tắt thở.

 

Tin tức đột ngột khiến Hạ Vãn Nguyệt kịp trở tay, tai họa binh đao...

 

Hạ Vãn Nguyệt và mấy đứa trẻ xe, cả tim nàng đều treo ngược lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-31.html.]

 

Vốn dĩ hạn hán đủ lấy mạng , giờ thêm loạn lạc chiến tranh.

 

"Cô nương, ?"

 

Một nam nhân nho nhã bên cạnh Hạ Vãn Nguyệt, thấy sắc mặt nàng chút tái nhợt, như thể tin động trời nào đó, cả tim đều treo ngược lên.

 

Hắn vội vàng lên tiếng hỏi.

 

Hạ Vãn Nguyệt đầu , miệng nàng thốt vài chữ.

 

"Sắp chiến sự , Đông Man quốc đ.á.n.h tới ..."

 

Một câu như viên đá nhỏ ném mặt hồ phẳng lặng, khơi lên từng đợt sóng ngầm.

 

Những xung quanh lập tức nổ tung một tiếng, tất cả đều hoảng loạn tột độ, đều sợ hãi.

 

Nam nhân nho nhã cũng câu chấn động, hít sâu một , hỏi:

 

"Cô nương , đ.á.n.h tới ?"

 

Hạ Vãn Nguyệt lắc đầu.

 

"Hắn chỉ biên quan thất thủ."

 

Nam nhân nho nhã cúi đầu trầm tư.

 

Mãi một lúc lâu như thể nghĩ thông, sang Hạ Vãn Nguyệt :

 

"Đa tạ cô nương báo tin, và những khác đều là cùng một thôn, nếu cô nương ngại thể cùng chúng , trong thôn nam giới chiếm đa , cùng cũng sẽ an hơn, cô nương một dẫn theo mấy đứa trẻ, quả thật nguy hiểm."

 

Hạ Vãn Nguyệt suy nghĩ một lát, gật đầu đồng ý.

 

"Được, phiền ..."

 

Nàng cũng song quyền nan địch tứ thủ, một nàng bảo vệ mấy đứa trẻ là điều tuyệt đối thể.

 

Nếu chỉ là hạn hán, lẽ còn vài phần chắc chắn.

 

giờ đây thêm loạn lạc chiến tranh, nàng thật sự chút vô lực.

 

Hiện tại cũng cách nào khác, chỉ thể tạm thời gia nhập cùng bọn họ, nếu phát hiện điều bất thường, sẽ tìm cách rời .

 

Khi quyết định cùng bọn họ, Hạ Vãn Nguyệt tiếp nữa.

 

Nàng cũng tìm một nơi râm mát, dừng cỗ xe bò , tiên cho con bò vàng ăn chút cỏ khô và nước.

 

Lấy một tấm vải dầu , buộc bốn góc cành cây, như sẽ tạo thành một mái che, đó trải một chiếc chiếu cói xuống đất, đặt mấy đứa trẻ lên đó.

 

Ở bên ngoài cũng thoải mái hơn ở trong thùng xe.

 

Tuy thùng xe thể che nắng tránh mưa, nhưng tránh cả gió, một chút gió nào lùa , mấy đứa trẻ ở trong đó nóng nực như dầm nước .

 

Đưa nước pha t.h.u.ố.c cho mấy đứa trẻ uống vài ngụm.

 

Lý Ôn Ngôn nuốt ngụm nước trong miệng, lập tức cảm thấy mệt mỏi đều tan biến, cả trở nên tinh thần phấn chấn, chút tò mò.

 

Cầm bình nước da lên bên trong.

 

Mà Lý Tử Hạ cũng uống nước nhưng cảm thấy gì kỳ lạ, chỉ cho rằng là vì quá khát, nên uống nước xong cả thoải mái hơn nhiều.

 

Hạ Vãn Nguyệt buộc cỗ xe bò một bên, liền dẫn mấy đứa trẻ lên chiếu cói.

Mèo Dịch Truyện

 

Nơi Hạ Vãn Nguyệt chọn là biên rìa đội ngũ, nàng lưng về phía đội ngũ, mặt hướng về phía khác, hai đứa trẻ cũng bên đó, nàng lục lọi trong quần áo, từ gian lấy thịt khô, nhét thịt khô tay hai đứa trẻ.

 

"Ăn !"

 

Hai đứa trẻ cầm thịt khô chiếu cói ăn ngon lành.

 

Hạ Vãn Nguyệt giả vờ lấy đồ từ xe bò, kéo xuống một chiếc quạt nan.

 

Nằm xuống nữa, nàng giơ tay lên, nhẹ nhàng quạt gió cho ba đứa trẻ.

 

Hơi mát từ quạt nan mang khiến sắc mặt ba đứa trẻ hơn nhiều.

 

Trong gian của Hạ Vãn Nguyệt quạt máy, nhưng nàng dám lấy , chỉ thể lén lút lấy quạt mát ban đêm.

 

Mọi đường cả một đêm, ăn cơm xong đều ở nơi râm mát, chuẩn nghỉ ngơi, ngủ một giấc.

 

Trong đội ngũ sắp xếp canh gác.

 

Mùa hè nóng bức, tiếng chim hót cũng thưa thớt hẳn,

 

Hai ngày liền, Hạ Vãn Nguyệt đều theo chân đội ngũ, những trong đội ngũ đều khá .

 

 

Loading...