Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 22: Tôn Thủy Nữu và năm đứa con trai của ả ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:11
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến năm đứa con trai ở nhà, ả vững, ưỡn ngực, cằm ngẩng cao.
“Ngươi dám đ.á.n.h thử xem…”
“... Chưa từng thấy yêu cầu nào tiện như , thử thì thử.” Hạ Vãn Nguyệt vung roi qua, dùng sức, chỉ hù dọa Tôn Thủy Nữu.
Tôn Thủy Nữu vội vàng né tránh.
Ả đảo mắt một cái, lập tức "Ai da" một tiếng, phịch xuống đất lóc om sòm.
“Trời ơi, ông trời ơi! G.i.ế.c , cái chổi c.h.ế.t tiệt , chỉ đồ của nàng một chút, nàng g.i.ế.c ! Đồ tiện nhân, cho ngươi , ngươi bản lĩnh thì g.i.ế.c , xem quan binh bắt ngươi ?
Ngươi thật sự cho rằng ngươi ở trong thôn là thể kiêu ngạo bá đạo ? Ta cho ngươi , khác sợ ngươi, nhưng lão nương đây sợ, trong thôn , ai dám chọc thử xem? Ngươi thật sự cho rằng lão nương gì ngươi ?”
“Hôm nay ngươi dám động lão nương một cái, lão nương đây thể yếu ớt, cả xe của ngươi đều bồi thường cho .”
Đó chính là gạo trắng nõn nà a!
Dù lão Chu nhà thể kiếm tiền, năm đứa con trai cũng là những tay cày cấy giỏi giang, nhưng chịu nổi nhiều ăn a!
Dù nhiều lương thực đến mấy cũng sẽ ăn hết, nhà cũng còn nhiều lương thực nữa, trong nhà mỗi ngày cũng chỉ uống chút cháo loãng.
Nồi cháo đó loãng đến mức thể thấy bóng .
“Ông trời ơi! Cứu mạng với, tay của gãy , chân của cũng xong , m.ô.n.g của nữa! Mọi ai giúp gọi lão Chu nhà với?”
“Bảo dẫn các con trai đến đây chủ cho ! Nếu đến nữa, lão nương của chúng nó sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất.”
Tôn Thủy Nữu gả cho Chu Đại Xuyên, thợ mộc trong thôn, sinh năm đứa con trai, ả luôn ỷ sinh nhiều con.
Mà kiêu ngạo bá đạo trong thôn, đồ vật của nhà ai ả cũng chiếm chút tiện nghi, qua mảnh đất trống của khác cũng nhổ một nắm cỏ đem .
Người trong thôn đều gì ả, dù năm đứa con trai cao lớn của ả là hạng xoàng.
Còn đàn ông của ả, quanh năm nghề mộc, tay nghề, chỉ một khí lực.
Hơn nữa, tay nghề cũng , còn rẻ hơn ở trấn, trong thôn thường xuyên tìm đồ vật.
Trong đám đông một cô gái nhỏ gầy chạy ngoài.
Tôn Thủy Nữu vẫn đất ầm ĩ.
Nghe thấy tiếng ồn ào của Tôn Thủy Nữu, Hạ Vãn Nguyệt trong lòng một trận chán ghét, quả thật là ma âm nhập nhĩ!
Nàng trực tiếp đá một cước n.g.ự.c Tôn Thủy Nữu.
“Câm miệng!”
Tôn Thủy Nữu lăn mấy vòng đất, thể vốn bẩn thỉu càng thêm dơ bẩn, nước mắt mặt cũng dính đầy bụi, trông vẻ đáng thương.
“Ai da! Mau tránh , mau tránh …”
Những xung quanh thấy cú đá , giật , vội vàng lùi mấy bước.
Mấy kẻ gây sự thấy Hạ Vãn Nguyệt tay hề nương tình, trong lòng cũng run lên.
Trong lòng càng khỏi chút may mắn, may mà hành động chậm một bước, nếu , kẻ chịu cú đá n.g.ự.c còn nữa.
Bây giờ trong nhà vốn bao nhiêu lương thực, đều đang đói bụng, nếu còn dính một cú đá chắc ốm liệt giường thật lâu.
Trong nhà tiền để khám bệnh nữa.
lúc , một trận tiếng bước chân từ xa đến gần, giữa chừng còn kèm theo mấy tiếng gầm giận dữ.
“Là kẻ nào mắt? Dám ức h.i.ế.p lão nương của .”
“Để xem…”
“Tránh !”
Mấy đứa con trai của Tôn Thủy Nữu đẩy đám đông xung quanh , chen , thấy đất ôm n.g.ự.c lăn qua lăn , liền kinh hãi kêu lên một tiếng, mấy cùng đỡ Tôn Thủy Nữu dậy.
“Mẹ.”
“Mẹ, chứ?”
“Mẹ, là ai đ.á.n.h ? Mẹ cho con, con lột da .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-22-ton-thuy-nuu-va-nam-dua-con-trai-cua-a.html.]
“Mẹ, ? Mẹ đau chỗ nào?”
Mấy đứa con trai của Tôn Thủy Nữu cũng coi như hiếu thuận, năm đều vây quanh Tôn Thủy Nữu, quan tâm hỏi han.
Tôn Thủy Nữu mất một lúc lâu mới hồn, ả run rẩy giơ tay lên, chỉ chỉ Hạ Vãn Nguyệt.
“Các con ơi! Sao các con giờ mới đến? Mẹ sắp đ.á.n.h c.h.ế.t , chính là nàng , chính là cái tiện nhân , nàng suýt nữa g.i.ế.c c.h.ế.t ! Tim của đau quá! Nếu các con đến muộn thêm một chút, nàng đ.á.n.h c.h.ế.t .”
Nói xong, Tôn Thủy Nữu ôm n.g.ự.c ho khan.
Mèo Dịch Truyện
Năm em trừng mắt Hạ Vãn Nguyệt đầy giận dữ.
“Là ngươi tiện nhân , ngươi dám đ.á.n.h của , sẽ lột da ngươi.”
“Lão Nhị, Lão Tam, Lão Tứ, Lão Ngũ, động thủ, dám đ.á.n.h của chúng , hôm nay cho nàng một bài học, chúng năm em còn mặt mũi nào nữa.”
Lão Đại hạ lệnh một tiếng, bốn còn “xoạt” một tiếng dậy.
Lão Nhị và Lão Tứ vốn đang đỡ Tôn Thủy Nữu cũng dậy theo, Tôn Thủy Nữu ai đỡ “đông” một tiếng ngã phịch xuống đất.
“Ai da ơi!”
Năm em lúc mới phản ứng , Lão Đại giơ tay tát cho Lão Nhị và Lão Tứ một cái.
“Hai đứa chúng ngươi ngốc ? Mau đỡ dậy, đỡ sang một bên.”
Lão Nhị và Lão Tứ vội vàng nâng Tôn Thủy Nữu đặt xuống gốc cây hòe bên cạnh.
Hai em đỡ Tôn Thủy Nữu xong, thấy ba em động thủ, hai khoanh tay .
Hai bọn họ cảm thấy dù lợi hại đến mấy cũng chỉ là một phụ nữ, ba em đối phó với nàng là thừa sức .
“Lên .”
Lão Đại hạ lệnh một tiếng, hai còn xắn tay áo lao về phía Hạ Vãn Nguyệt.
Thấy hai sắp lao tới, những xung quanh đều hít một khí lạnh, cảm thấy Hạ Vãn Nguyệt đụng đá cứng .
Mấy đứa con trai của Tôn Thủy Nữu giống với những nhà lão Lý .
Năm đều cao to vạm vỡ, sức lực đặc biệt lớn, mỗi cú đ.ấ.m giáng xuống đều thể đ.á.n.h c.h.ế.t .
Thấy Hạ Vãn Nguyệt sắp đánh, trong đám đông kẻ phấn khích, đành lòng, kẻ thì nhắm mắt dám .
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Từng tràng tiếng kêu t.h.ả.m thiết, theo tiếng roi vút vang lên từ đám đông.
Thôn trưởng lau mồ hôi trán, chạy, tiếng kêu t.h.ả.m thiết, trái tim đang treo ngược càng như nhảy vọt lên cổ họng.
Mọi còn kịp rõ, thấy ba đứa con trai của Tôn Thủy Nữu bay , mặt lẫn đều chằng chịt vết roi.
Đám đông xung quanh thấy ba bay tới, liền la hét tản .
Chỉ sợ họ rơi xuống đập trúng , thể yếu ớt của chịu nổi cú va đập .
"Thôn trưởng đến , thôn trưởng đến ."
Người ở phía đám đông cuối cùng cũng thấy thôn trưởng, liền tránh mở đường.
Thôn trưởng đỡ lấy lồng n.g.ự.c đang thở hổn hển vì chạy, ông thở dốc, ngữ khí mang theo vẻ tức giận.
"Các ngươi... các ngươi... tất... tất... tất cả dừng tay cho lão tử!"
Chạy quá nhanh, tuổi cao, một câu cũng thở dốc, mấy chữ cuối cùng trực tiếp là gầm lên.
Sau khi gầm xong, lồng n.g.ự.c phập phồng càng rõ rệt, Hạ Vãn Nguyệt còn sợ ông thở nổi mà c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.
Nể mặt thôn trưởng, Hạ Vãn Nguyệt thu roi trong tay .
"Thôn trưởng, cứ nghỉ ngơi một lát !"
"Chuyện để ..."
Tiếp đó, Hạ Vãn Nguyệt liền kể chuyện một lượt, nàng hề thêm mắm dặm muối, chỉ bình tĩnh thuật sự thật.
Thôn trưởng xong, thể mới định tức đến run rẩy.