Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 19: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trở về nhà

 

Lo liệu xong xuôi thứ, Hạ Vãn Nguyệt lấy một ít lương thực từ gian cho giỏ, dùng một tấm lá sen phủ lên , đeo lên lưng, về phía cổng thành.

 

Trên đường thấy bán thùng gỗ, chậu gỗ, nàng cũng chọn hai cái.

 

Hôm nay mua nhiều đồ như , tiền bán gấu cơ bản dùng hết, chỉ còn 5 đồng.

 

Hạ Vãn Nguyệt sờ sờ chiếc túi gấm bỗng chốc xẹp lép, cảm thán tiền thật dễ tiêu.

 

Nàng nhét chiếc túi gấm lòng, nàng cũng bỏ gian nữa, ít tiền như cũng sợ mất.

 

Trở chỗ đỗ xe, xe khá nhiều , nàng coi như là cuối cùng về đúng giờ.

 

Ngồi lên xe, xe bò lắc lư tới.

 

Về đến cửa thôn, Hạ Vãn Nguyệt nhảy xuống xe, lấy hai đồng tiền trong lòng, giao cho Lưu Đại Đầu.

 

Lưu Đại Đầu hì hì nhận lấy, gật đầu, vung roi thúc xe bò .

 

Hạ Vãn Nguyệt thấy tản , cũng bắt đầu về nhà.

 

Trên đường gặp ít trong thôn, nhiều đều nàng với ánh mắt tò mò, hoặc khinh bỉ, hoặc sợ hãi.

 

Xem chuyện đ.á.n.h Triệu Đại Hoa sáng nay lan truyền khắp thôn.

 

Người trong thôn thành tích một chọi tám của Hạ Vãn Nguyệt, và chuyện nàng đ.á.n.h Triệu Đại Hoa sáng nay, nên khi thấy nàng đều chút sợ hãi khó hiểu, sợ cẩn thận chọc giận nàng, cũng nàng đánh.

 

Nếu là đây, những thấy Hạ Vãn Nguyệt tay xách nách mang như , sớm xông lên lật tìm đồ, xem nàng mua những gì.

 

Hạ Vãn Nguyệt một trận thành danh, ngược giảm bớt nhiều phiền phức.

 

Sau khi Hạ Vãn Nguyệt qua, những tiếng nhỏ phía vang lên.

 

Hạ Vãn Nguyệt để ý, giả vờ như thấy, chỉ cần họ nhảy nhót mặt , nàng đều thể bỏ qua.

 

nếu họ dám nhảy nhót mặt , nàng cũng ngại tặng cho họ hai cái tát lớn.

 

Về đến nhà, cửa chính đóng chặt, nàng ôm đứa bé từ gian mới gõ cửa, trong sân truyền đến tiếng bước chân chạy.

 

"Nương, nương ?"

 

Từ khe cửa, một đôi mắt nhỏ quét qua quét bên trong, thấy là Hạ Vãn Nguyệt, vội vàng lùi , mở cửa.

 

"Mẫu , về."

 

Cửa lớn kéo , Lý Tri Hạ tươi Hạ Vãn Nguyệt.

 

Lý Ôn Ngôn cũng vui vẻ cong mày cong mắt, đỡ lấy đứa bé trong tay Hạ Vãn Nguyệt.

 

Một tay ôm cánh tay tiểu nãi oa, một tay ôm m.ô.n.g , đôi mắt sáng lấp lánh Hạ Vãn Nguyệt, tò mò mẫu mang về thứ gì ngon.

 

"A Ngôn, con và đưa về giường , mẫu mang đồ bếp."

 

Lý Ôn Ngôn gật đầu mạnh mẽ cùng Lý Tri Hạ rời .

 

Hạ Vãn Nguyệt vội vàng đeo giỏ bếp, nhanh chóng lấy đồ từ gian .

 

Nàng dùng túi vải đựng 10 cân gạo nếp, 10 cân bột mì và gạo tẻ.

 

Một miếng thịt ba chỉ, cùng quần áo mua cho các con, và một bộ nồi niêu xoong chảo trong bếp đều lấy .

 

Rất nhanh, sàn bếp nhỏ chất đầy đồ đạc.

 

Hạ Vãn Nguyệt đặt xuống, một cái đầu nhỏ thò từ cửa.

 

"Hạ Hạ, mau đây!"

 

Hạ Vãn Nguyệt vẫy tay, cúi lục lọi trong giỏ.

 

"Mẫu ~"

 

Lý Tri Hạ vốn lén lút xem mẫu đang gì.

 

Kết quả mẫu bắt , nàng chút ngượng ngùng, đỏ mặt cúi đầu, từng bước từng bước cẩn thận tới.

 

"Hạ Hạ, con xem đây là gì?"

 

Một mùi hương ngọt ngào bay mũi, Lý Tri Hạ chút ngạc nhiên ngẩng đầu.

 

Chỉ thấy Hạ Vãn Nguyệt cầm một gói bánh ngọt tay, nàng kéo sợi dây buộc bên , mở gói giấy dầu , mùi hương ngọt ngào càng thêm nồng đậm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-19.html.]

 

Hạ Vãn Nguyệt dùng tay nhón một miếng, nhẹ nhàng đưa miệng Lý Tri Hạ.

 

Lý Tri Hạ theo bản năng há miệng, c.ắ.n lấy miếng bánh ngọt chạm môi.

 

"Ngọt~"

 

"Ngon ? Đây là bánh hoa quế đấy."

 

Hạ Vãn Nguyệt đầy từ ái, nàng đưa tất cả bánh còn tay tay Lý Tri Hạ.

 

"Cầm lấy , cầm cùng ca ca ăn nhé!"

 

"Vâng, cảm ơn mẫu , con thích mẫu bây giờ."

 

Lý Tri Hạ hưng phấn ôm lấy đùi Hạ Vãn Nguyệt, kéo kéo quần áo của nàng.

 

"Mẫu , cũng ăn..."

 

Nàng một tay ôm lấy đùi Hạ Vãn Nguyệt, một tay giơ bánh ngọt lên.

 

Hạ Vãn Nguyệt chút mãn nguyện, hai đứa trẻ của nguyên chủ dạy dỗ .

 

Nàng nương theo tay đứa trẻ, nhẹ nhàng c.ắ.n một miếng.

 

"Ừm, thật sự ngọt."

 

Lý Tri Hạ lấy một miếng từ giấy dầu đặt lòng bàn tay Hạ Vãn Nguyệt.

 

"Cái là của mẫu ..."

 

Nói xong, nàng mới nhận lấy bánh hoa quế Hạ Vãn Nguyệt đưa cho, hưng phấn chạy ngoài, chia sẻ với ca ca.

 

Hạ Vãn Nguyệt dùng chậu gỗ mua lấy một chậu nước trong gian, rửa sạch tất cả thứ.

 

Đồ đạc giặt giũ xong xuôi, nàng sắp xếp gọn gàng ôm quần áo mua cho các con trở về phòng.

 

Mèo Dịch Truyện

Hai đứa trẻ mép giường, chân đung đưa, mỗi đứa cầm một miếng bánh quế hoa, ăn vui vẻ.

 

Thỉnh thoảng chúng trêu chọc bé con đang giường, mắt chằm chằm lên trần nhà, tay nhỏ khua khoắng.

 

“Nương ~”

 

Nhìn thấy Hạ Vãn Nguyệt đẩy cửa bước , hai đứa trẻ nhanh chóng nhảy xuống giường, xếp hàng ngay ngắn.

 

“Ta mua cho mỗi đứa hai bộ quần áo, các con thử xem ?”

 

Quần áo mua với màu sắc mộc mạc, Lý Ôn Ngôn chọn màu xanh lam và xanh da trời, còn Lý Tri Hạ thì chọn màu xanh nhạt và vàng, ngoài còn vài thước vải thô màu xám. Hạ Vãn Nguyệt cũng chọn màu xanh nhạt và xanh lam cho .

 

Chúng mới khỏi Lý gia, tay trắng , thích hợp mặc đồ quá sặc sỡ, thêm đó còn chạy nạn, đường chạy nạn nguy hiểm nhất chính là con , nên khiêm tốn một chút sẽ hơn.

 

Ta còn một , mang theo ba đứa con mà liệu mà sống sót.

 

“Rất , xem cũng vặn.”

 

Lý Tri Hạ hưng phấn chỗ , sờ chỗ , khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng vì thích thú, cứ kéo ca ca hỏi .

 

Lý Ôn Ngôn thì như cứng đờ, cứ để kéo, một tấc cũng dám nhúc nhích, nhưng sự hưng phấn trong mắt y cũng thể che giấu.

 

Y chút dám động đậy, chỉ sợ bẩn bộ quần áo mới .

 

Hai đứa trẻ hưng phấn một lúc thì cởi quần áo , lầm bầm cất kỹ để dành đến tết mặc.

 

“Đưa cho nương đây, quần áo mua là để các con mặc, cần đợi đến tết. Đợi lát nữa, chúng đun ít nước, các con tắm rửa xong là thể quần áo mới !”

 

Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy quần áo từ tay hai đứa trẻ, gấp gọn gàng đặt lên giường.

 

“Các con trông nom , nương nấu cơm, nếu đói thì ăn chút bánh lót .

 

đừng ăn quá nhiều nhé, lát nữa nương sẽ nấu món ngon, nếu các con ăn nhiều quá thì bụng nhỏ sẽ còn chỗ chứa !”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu Lý Tri Hạ, cho hai b.í.m tóc nhỏ của nàng rối bù như tổ quạ.

 

Cho đến khi Lý Tri Hạ chút tủi nàng, nàng mới buông tay.

 

“Nương , chúng nước!”

 

Lý Ôn Ngôn chút lo lắng, bọn y chuyển đến đây, chẳng gì cả, ngay cả cái thùng gỗ đựng nước cũng hỏng , từ hôm qua đến giờ chỉ uống chút canh gà.

 

Trước đây y và khát nước, cũng tìm thấy gì để uống. Nương dặn y và ở nhà, ngoài, y cũng dám , sợ nương về tìm thấy .

 

 

Loading...