Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 16: Chuẩn Bị Đi Thị Trấn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:57:04
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho b.ú xong khỏi gian, Hạ Vãn Nguyệt từ trong gian lén mang một cái bát, trong sân, đặt đứa trẻ sơ sinh lên đùi.
Lý Ninh thấy nương vội vàng múc một bát súp gà, đưa cho Hạ Vãn Nguyệt, Hạ Vãn Nguyệt nhận lấy từ từ uống.
Đứa trẻ ở , Hạ Vãn Nguyệt theo bản năng khẽ đung đưa.
Đứa trẻ sơ sinh ăn no uống đủ, nhanh ngủ .
“Nương, thơm quá! Con bao giờ ăn thứ gì thơm như , nương, mau ăn .”
Tam Nha thấy nương xuống, ngẩng cái đầu đang cúi gằm lên, cẩn thận gắp miếng thịt gà lớn nhất còn trong bát, bỏ bát của Hạ Vãn Nguyệt.
“Nương , ăn ...”
Nàng nở một nụ , Hạ Vãn Nguyệt, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của nàng, thể ăn no bụng, còn ăn nhiều thịt như .
“Tam Nha ngoan lắm, mau ăn ! Trong nồi vẫn còn nữa.”
“ , Tam Nha, nương đổi tên cho con nhé! Tên Tam Nha quá đỗi tầm thường, ở trong thôn , một gậy quơ xuống cũng đ.á.n.h trúng mấy đứa.”
“Dạ ạ! Nương , Tam Nha gọi là gì ạ?”
“Nương , còn em trai nữa? Em trai vẫn tên!”
Lý Ninh thấy nương đổi cho một cái tên , đứa em trai ngủ say, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
“, còn tiểu gia hỏa nữa! Ta nghĩ xem...”
Hạ Vãn Nguyệt đặt bát đũa xuống, tập trung suy nghĩ, đột nhiên, một tiếng ve kêu vang lên trong đêm tối, hóa là từ một cây đại thụ ngoài tường viện, một con ve vì kêu lên.
Tiếng ếch kêu “quàng quạc” dứt, giữa mùa hè vốn oi ả, bên đống lửa, mồ hôi Hạ Vãn Nguyệt chảy ròng.
“ , gọi là Tri Hạ ! ‘Liên vũ bất tri xuân khứ, nhất tình phương giác hạ thâm’ (mưa liên miên xuân qua, một khi trời trong mới cảm thấy hè sâu). Thế nào? Có thích ?”
“Lý Tri Hạ, quá!”
“Vậy con sẽ gọi là Lý Tri Hạ, thật .”
“Ca ca, gọi là Lý Tri Hạ , gọi Tam Nha nữa, các đừng gọi là Tam Nha nữa nhé.”
“Được, , ca ca nhớ .”
Lý Ninh cưng chiều , liên tục phụ họa.
Con cái thích, Hạ Vãn Nguyệt cũng vui, thấy sự thất vọng nhỏ trong mắt Lý Ninh, nàng nghĩ nghĩ :
“Vậy... nếu đổi thì đổi hết ! Ca ca thì gọi Ôn Ngôn, ‘Ngôn niệm quân tử, ôn kỳ như ngọc’ (Lời của quân tử, ôn hòa như ngọc).
Em trai gọi Dịch Bạch, ngụ ý ‘Bất diệc nhạc hồ’ (chẳng vui ), ‘Nguyệt bạch phong thanh’ (trăng sáng gió mát), ?”
“Hoan hô! Con cũng tên mới .” Nghe thấy cũng tên mới, Lý Ninh... , Lý Ôn Ngôn vui mừng nhảy cẫng lên.
Hai nắm tay trong sân nhảy.
Ăn cơm xong, hai đứa trẻ nhận việc rửa bát, trong bếp nước, hai đứa tìm một miếng vải, lau lau chùi chùi.
Hạ Vãn Nguyệt bế đứa trẻ phòng, giường trải đầy cỏ khô.
Hạ Vãn Nguyệt lấy chăn bông và chiếu từ gian, trải lên .
Hiện tại cũng còn cách nào khác, nàng thực sự ngủ cỏ khô.
Hai đứa trẻ lau bát xong liền .
“Nương , đây là...”
“Đây là do nương đây tìm mua, buổi chiều ở núi gặp mấy con thỏ, liền dùng chúng đổi lấy cái .”
Tuy bịa đặt, nhưng Hạ Vãn Nguyệt cũng nghĩ lý do nào khác.
May mắn là hai đứa trẻ còn nhỏ, khá dễ lừa.
Mấy con giường, giữa mùa hè nóng bức, hai đứa trẻ nóng đến mức trằn trọc yên.
Mãi đến một canh giờ mới ngủ , thấy các con ngủ say.
Hạ Vãn Nguyệt từ gian lấy một cái quạt, đặt ở góc giường, chậm rãi thổi về phía giường.
Đây là cái quạt dùng pin mà nàng mua đó, chuyên dùng khi cắm trại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-16-chuan-bi-di-thi-tran.html.]
Lúc đó nàng mua bốn cái, quạt lớn nhưng trong đêm khuya , dễ chịu hơn nhiều.
Thổi luồng gió mát lạnh từ quạt, Hạ Vãn Nguyệt cuối cùng cũng ngủ .
Ngày hôm
Hạ Vãn Nguyệt dậy sớm, lấy súp gà lén lút cất gian tối qua .
Lại bới con gà ăn mày quên trong đống lửa tối qua .
“May mà, may mà, đêm qua lửa cháy quá mạnh, nhưng đun lâu, bằng ăn .”
Nàng châm lửa hâm nóng thức ăn, đem những chiếc bát hai đứa trẻ lau qua gian, rửa một nữa.
Trong nhà còn lương thực khác, canh gà cũng chẳng còn bao nhiêu. Nàng quyết định để món gà ăn mày cho hai đứa trẻ dùng bữa trưa.
Hạ Vãn Nguyệt tiên ăn no trong gian, mới đ.á.n.h thức hai đứa trẻ.
“Ôn Ngôn, Hạ Hạ, nương trấn . Hai con thể ngoan ngoãn ở nhà trông nhà ? Canh gà trong nồi các con dùng bữa sáng, trong đống lửa còn chôn một con gà nữa, giữa trưa lúc nào đói thì các con lấy mà ăn.”
“Nương~”
“Nương , sẽ dẫn cùng ? Vậy sớm về sớm nhé, sẽ chăm sóc thật .”
Lý Tri Hạ lưu luyến Hạ Vãn Nguyệt, nàng cũng , nhưng nương mang theo , nếu còn dẫn theo nữa thì nhất định sẽ vất vả.
Vả nếu , ca ca ở nhà một , nàng cũng nỡ.
Nàng nương , ca ca, cuối cùng vẫn buông tay bên cạnh ca ca.
Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu hai đứa trẻ.
“Yên tâm, nương sẽ nhanh chóng trở về, còn nhỏ, nương mang theo cùng.”
“Nương chỉ trấn mua sắm chút đồ, các con ở nhà trông nhà cẩn thận.
Sau khi nương , các con hãy đóng cửa sân , ai đến cũng đừng mở cửa, rõ ?”
“Còn nữa, khi nhóm lửa chú ý an , ?
Đợi nương trở về sẽ mang đồ ăn ngon cho các con.”
Hạ Vãn Nguyệt dặn dò dặn dò .
Hai đứa trẻ nhỏ như ở nhà, nàng quả thực yên tâm chút nào, mà giờ nàng cũng thể mang theo cả hai.
Dù nàng còn nhiều việc , đứa nhỏ thì thể đặt gian, nhưng đứa lớn thì tiện mang nữa.
Không gian là bí mật của nàng, nàng sẽ cho bất cứ ai.
Dặn dò hai đứa trẻ xong xuôi. Hạ Vãn Nguyệt vác gùi rời .
Đến đầu thôn, thấy xe bò đậu ở đó, Hạ Vãn Nguyệt chần chừ một thoáng, thẳng đến mặt Lưu Đại Đầu, đang đ.á.n.h xe.
Mèo Dịch Truyện
“Thúc, tiền, thể đợi lúc về đưa một thể cho thúc ?”
Lưu Đại Đầu là thôn dân ở thôn Đại Hà bên cạnh, gia cảnh cũng coi như khá giả. Bình thường khi việc gì, y sẽ đ.á.n.h xe bò chở khách trấn , ở mấy thôn xung quanh đều xe của y.
Con đường lớn nối liền ngã ba đường của ba thôn xung quanh.
Bình thường xe bò của Lưu Đại Đầu đều đậu ở ngã ba đường đợi khách.
Lưu Đại Đầu đ.á.n.h giá Hạ Vãn Nguyệt một lượt, thấy nàng quần áo chỉnh tề, ánh mắt trong sáng, trông như một tâm cơ, hẳn là sẽ quỵt tiền, y gật đầu.
“Được, lên xe !”
Trên xe bò vài , của thôn Đạo Điền bọn họ, cũng của thôn Đại Hà và thôn Trần Gia bên cạnh.
“Ôi! Đây chẳng là c.h.ế.t chồng nhà chồng đuổi khỏi nhà ? Sao ngươi tiền mà xe? Ta nhớ lầm thì ngươi là tay trắng cơ mà.”
“Lưu đại thúc, loại thúc cũng dám cho lên xe ? Coi chừng kẻ xe trả tiền đó.”
Một nữ nhân vẻ ngoài khắc nghiệt, liếc xéo Hạ Vãn Nguyệt.
Hạ Vãn Nguyệt ngước mắt nàng một cái, nàng ấn tượng sâu sắc lắm về nữ nhân , chỉ trong ký ức mới thấy nữ nhân hình như là thê tử của Điền Hữu Phúc.
Bình thường các nàng ít tiếp xúc, nhưng bộ dạng khắc nghiệt mặt nàng lúc , liền đây dễ chung sống.