Xuyên Thành Góa Phụ, Còn Phải Cùng Người Ta Tránh Nạn Nữa Sao? - Chương 155: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:59:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khai tác phường.

 

Chưởng quỹ tiệm lụa tơ tằm thấy nàng, ngữ khí càng thêm khách sáo: “Hạ lão bản, phách lực của thật hiếm thấy! Bây giờ ít thương nhân đều hợp tác với , hôm qua còn một chủ tiệm bán hương liệu đến hỏi, thể chuyên cung cấp hương liệu thượng hạng cho .”

 

Hạ Vãn Nguyệt trong lòng khẽ động.

 

Trước đây, hương liệu dùng để phấn son đều là hàng thông thường, nếu đổi sang hương liệu thượng hạng, màu sắc và mùi hương của phấn son sẽ càng vượt trội, chừng thể thu hút thêm nhiều đạt quan quý nhân.

 

Nàng với chưởng quỹ: “Phiền giúp hẹn vị chủ tiệm hương liệu , ngày mai gặp mặt ở tiệm của , xem phẩm chất hương liệu của .”

 

Ngày hôm , Hạ Vãn Nguyệt dẫn Lý Ôn Ngôn đến tiệm lụa tơ tằm.

 

Chủ tiệm hương liệu họ Trương, tay xách một hộp gỗ tinh xảo, mở bên trong chứa đủ loại hương liệu.

 

Xạ hương, long diên hương, tinh dầu hoa hồng thượng hạng, mỗi loại đều mùi hương nồng đậm.

 

Trương lão bản : “Hạ nương tử, những hương liệu của đều vận chuyển từ Tây Vực đến, ở Huệ Châu thành là độc nhất vô nhị.

 

Nếu nàng dùng hương liệu của để phấn son, đảm bảo sẽ bán giá cao.”

 

Hạ Vãn Nguyệt cầm một lọ tinh dầu hoa hồng nhỏ lên, ngửi thử, hương thơm thuần khiết, tạp vị, quả nhiên là hàng .

 

Nàng lập tức đồng ý, mà ép giá xuống.

 

“Trương lão bản, cần lượng lớn, cung cấp lâu dài, ngươi cho giá ưu đãi nhất, nếu thà tìm nhà khác.”

 

Trương lão bản Hạ Vãn Nguyệt dễ dây , cũng bỏ lỡ mối ăn , đành gật đầu: “Không thành vấn đề! Ta sẽ tính cho tám phần giá thị trường, đầu mỗi tháng giao hàng tận nơi, thấy thế nào?”

 

Hạ Vãn Nguyệt hài lòng gật đầu, lập tức ký hợp đồng cung cấp, trả tiền đặt cọc.

 

Bước từ tiệm lụa tơ tằm, Lý Ôn Ngôn nhỏ giọng hỏi: “Nương, dùng hương liệu đắt thế, giá phấn son cũng tăng, liệu ai mua ?”

 

“Không .”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu y: “Người tiền đều thích đồ hiếm lạ, giá cả tăng lên, ngược càng khiến phấn son của chúng trở nên quý giá, doanh sẽ chỉ hơn thôi.”

 

Về đến trạch viện, Hạ Vãn Nguyệt lập tức bắt đầu dùng hương liệu mới để thử chế phấn son.

 

Hộp phấn son hoa hồng mới màu sắc tươi sáng, hương thơm bền lâu, hơn hẳn loại phấn son thông thường đây chỉ một bậc.

 

Lý Tri Hạ xúm ngửi thử, hưng phấn : “Nương, hộp phấn son thơm quá! Tiểu Mai nhất định sẽ thích!”

 

Hạ Vãn Nguyệt múc phấn son hộp, định ngày mai đưa vài hộp cho khách quen của tiệm lụa tơ tằm dùng thử.

 

Nàng , đổi hương liệu thượng hạng là một bước nâng cấp cho việc kinh doanh phấn son của nàng, chỉ cần thể mở rộng thị trường cao cấp, con đường về sẽ càng rộng mở.

 

Chiều tối, tiểu nhị Thanh Viễn trấn đàm phán hợp tác trở về, mang theo tin .

 

Tiệm trang sức Trương Ký đồng ý độc quyền phân phối phấn son Hạ Ký, còn cam kết sẽ đặt một quầy hàng chuyên biệt trong tiệm, và chịu chi phí vận chuyển.

 

Hạ Vãn Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, việc hợp tác ở Thanh Viễn trấn chốt, nghĩa là việc kinh doanh của nàng cuối cùng cũng vượt khỏi Huệ Châu thành, hướng tới một hướng phát triển rộng lớn hơn.

 

Đêm đến, Hạ Vãn Nguyệt đèn, lật xem hai bản khế ước mới ký, ghi những kế hoạch tiếp theo sổ sách.

 

Tháng tới bắt đầu cung cấp hàng cho Thanh Viễn trấn, đồng thời mắt dòng sản phẩm phấn son cao cấp, cố gắng tạo dựng danh tiếng trong giới đạt quan quý nhân của Huệ Châu thành.

 

Hạ Vãn Nguyệt bảo tiểu nhị hỏi thăm các tư thục trong thành, chuẩn gửi Lý Ôn Ngôn tiếp tục học hành.

 

Tiểu nhị mang tin tức trở về, rằng Thanh Phong tư thục trong thành tiếng tăm , đội ngũ giáo viên hùng hậu, chỉ là học phí hề thấp.

Mèo Dịch Truyện

 

Hạ Vãn Nguyệt gật đầu, chỉ cần thể cho Lý Ôn Ngôn một tiền đồ , chi bao nhiêu tiền cũng xứng đáng.

 

Huống hồ, tiền trong gian của nàng còn động đến mà!

 

Nàng quyết định đích đến Thanh Phong tư thục khảo sát một chuyến.

 

Ngày hôm , Hạ Vãn Nguyệt dẫn Lý Ôn Ngôn đến Thanh Phong tư thục, của tư thục họ Vương, là một lão giả mặt mũi hiền từ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-goa-phu-con-phai-cung-nguoi-ta-tranh-nan-nua-sao/chuong-155.html.]

Vương lão cẩn thận hỏi thăm tình hình học vấn của Lý Ôn Ngôn, Lý Ôn Ngôn đối đáp trôi chảy, khiến Vương lão vô cùng hài lòng.

 

“Đứa bé thông minh hơn , nếu thể đến tư thục của học, ngày tất thành đại khí.”

 

Vương lão vuốt râu .

 

Hạ Vãn Nguyệt , trong lòng vui mừng, lập tức giao học phí.

 

Ra khỏi tư thục, Lý Ôn Ngôn mặt mày hớn hở: “Nương, con nhất định sẽ học thật giỏi, sẽ giúp sống cuộc sống sung sướng.”

 

Hạ Vãn Nguyệt xoa đầu y: “Nương tin con. Con cứ yên tâm học hành, chuyện nhà nương lo!”

 

Mua ít đồ dùng học tập cho Lý Ôn Ngôn, hai con liền về nhà.

 

Về đến nhà, Hạ Vãn Nguyệt lao công việc bận rộn.

 

Nàng quảng bá cho dòng sản phẩm phấn son cao cấp sắp mắt, và còn chuẩn lô hàng đầu tiên cho Thanh Viễn trấn.

 

Tuy vất vả, nhưng nghĩ đến cuộc sống trong tương lai, gương mặt nàng vẫn nở một nụ kiên định.

 

Khi công việc kinh doanh ngày càng phát triển, Hạ Vãn Nguyệt nhận , chỉ dựa nhân lực và địa điểm hiện , khó lòng đáp ứng nhu cầu đơn hàng ngày càng tăng.

 

Một nàng mỗi ngày còn chăm sóc gia đình và con cái, căn bản thể kịp nhiều hương liệu như .

 

“Xem vẫn mở một tác phường, đây còn A Ngôn giúp đỡ, bây giờ A Ngôn học , một căn bản thể xoay sở kịp.”

 

Vừa nghĩ là , Hạ Vãn Nguyệt liền tức tốc tới nha hành, tìm gặp hoả kế để hỏi han.

 

Hoả kế nhiệt tình đón tiếp: “Hạ lão bản, đúng là khách quý, nhu cầu gì cứ việc .”

 

Hạ Vãn Nguyệt bày tỏ ý định mở tác phường, ánh mắt hoả kế liền sáng lên.

 

“Thật khéo, ngoài thành một sân viện lớn bỏ , vị trí , diện tích rộng, thích hợp để mở tác phường.”

 

Hạ Vãn Nguyệt khỏi động lòng, liền cùng hoả kế thực địa xem xét.

 

Vừa bước sân viện, Hạ Vãn Nguyệt cảm thấy vô cùng hài lòng.

 

Sân viện rộng rãi sáng sủa, vài gian phòng lớn thể dùng để chế biến và cất giữ chi phấn, một đất trống để phơi hương liệu.

 

Hơn nữa, nơi đây cách thành xa, việc vận chuyển hàng hóa cũng tiện lợi.

 

Hoả kế một bên giới thiệu tình hình sân viện: “Sân viện là kho hàng của một gia đình giàu , gia đạo sa sút nên bỏ . Giá cả cũng chăng, Hạ lão bản nếu ý, thể giúp chuyện với đông gia.”

 

Hạ Vãn Nguyệt kiểm tra kỹ lưỡng, cảm thấy mặt đều phù hợp với yêu cầu của , bèn : “Được, ngươi giúp đàm phán, giá cả hợp lý sẽ mua .”

 

Hoả kế vội vàng gật đầu, chạy liên hệ đông gia.

 

Chẳng bao lâu , hoả kế báo, đông gia Hạ Vãn Nguyệt mua, cũng bằng lòng hạ giá bán .

 

Hạ Vãn Nguyệt quả quyết quyết định, lập tức ký khế ước tại chỗ, trả ngân lượng.

 

Có tác phường , Hạ Vãn Nguyệt bắt đầu chiêu mộ công nhân.

 

Chưa đầy mấy ngày dán cáo thị, ít đến ứng tuyển.

 

Hạ Vãn Nguyệt cẩn thận chọn lựa, giữ hơn mười nhanh nhẹn, chăm chỉ, khi ký khế ước với bọn họ, liền hẹn ngày hôm tới công.

 

Tác phường thuận lợi khai trương, trong tác phường, các công nhân ai nấy đều đảm nhiệm công việc của , nghiền hương liệu, điều chế chi phấn, đóng gói thành phẩm, một cảnh tượng bận rộn.

 

Hạ Vãn Nguyệt đích giám sát, đảm bảo mỗi công đoạn đều kiểm soát nghiêm ngặt.

 

Khi dòng sản phẩm chi phấn cao cấp mắt, liền nhận sự săn đón nhiệt tình của các đạt quan quý nhân, đơn đặt hàng bay tới như tuyết.

 

Tiệm Trương Ký Thụ sức phố ở Thanh Viễn Trấn cũng phản hồi, chi phấn Hạ Ký bán chạy kinh .

 

Hạ Vãn Nguyệt tác phường bận rộn, trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu.

 

 

Loading...