Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 93:3
Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:27:01
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư Sách
Tề Chính Nam tức hộc máu. Cái cô Ninh Yên độc!
Ninh Yên nhếch mép, chìa tay : “Thượng Du, chúng chơi chung nha.”
“Ok luôn!” Hàn Thượng Du chạy như bay qua, nắm c.h.ặ.t t.a.y Ninh Yên, hưng phấn tột độ.
“Đi, tham quan thôi!” Ninh Yên lệnh một tiếng, đồng loạt ngoài, lờ sự tồn tại của Tề Chính Nam, từng lướt qua .
Tề Chính Nam cảm thấy tồi tệ vô cùng, một thất bại từng .
Nghiêm Vi cuối cùng liếc một cái, chần chừ. Tim Tề Chính Nam an ủi đôi chút, ít nhất trong mắt Nghiêm Vi còn .
Ninh Yên ở cửa gọi: “Nghiêm Vi, ?”
Nghiêm Vi hoảng hốt dời tầm mắt: “Tới đây, tới đây!”
Cô đầu , chạy như bay về phía Ninh Yên, phảng phất như đang chạy về phía ước mơ của .
Ở mặt giấc mơ, đàn ông... chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của thôi.
Ừm, đây là lời Ninh Yên thường .
Tề Chính Nam một nữa cảm thấy bỏ rơi, đau nhói.
Hai , rốt cuộc là ý gì?
Ninh Yên một tay kéo một , đầu liếc một cái, ánh mắt đầy khiêu khích, môi mấp máy: Đồ lưu manh, ngươi xong .
Khi đầu , cô nở nụ rạng rỡ, giọng trong trẻo vang dội: “Đi nào, chúng cùng xem.”
Tề Chính Nam ngây ngốc đoàn biến mất mắt, trong đầu chỉ còn ánh mắt khiêu khích và khẩu hình của Ninh Yên.
Đồ lưu manh? Ngươi xong ? Tim run lên. Chẳng lẽ… cô hết chuyện ?
Nghĩ đến đây, lòng bàn chân dâng lên một luồng lạnh, ánh mắt âm u .
Hàn xưởng trưởng dẫn Ninh Yên khắp khu nhà máy. Nhà máy lớn, chỉ riêng công nhân hơn hai nghìn .
Mỗi một bộ phận, mỗi một khâu, cô đều xem qua, gì rõ liền hỏi.
Hàn xưởng trưởng kiên nhẫn giải thích. Ông giải thích rõ thì gọi kỹ thuật viên tới.
Ninh Nhị cầm một cuốn sổ nhỏ ghi chép lia lịa, kịp thì gọi Nghiêm Vi giúp sức.
Cứ như , Ninh Yên hỏi, Ninh Nhị và Nghiêm Vi ghi chép, ai việc nấy, phân công rõ ràng.
Hàn xưởng trưởng phát hiện Ninh Yên hiểu nhiều, đặc biệt là về máy móc, những kiến giải độc đáo.
“Đồng chí Ninh Yên, cô còn xem bản vẽ máy móc ?”
Ninh Yên gật đầu: “Trẻ con nhà họ Ninh chúng đều hiểu, còn vẽ bản vẽ thiết kế. Đây là môn bắt buộc.”
Trời, . Cách giáo d.ụ.c của nhà họ Ninh ... chút đáng gờm.
Hàn xưởng trưởng nhịn Ninh Nhị đang Ninh Yên, gương mặt vẫn còn nét trẻ con, nhưng dáng một trợ lý nhỏ. Trong lòng ông vô cùng hâm mộ. Con trai ông thì mê đắm văn nghệ biểu diễn, ở đội tuyên truyền hăng say lắm, khuyên thế nào cũng , còn ông tư tưởng lạc hậu.
Con gái từ nhỏ thông minh, nhưng kiên trì, cả thèm chóng chán. Ông cũng nỡ để nó vất vả.
Con gái mà, tương lai gả nhà , an nhàn sống hết nửa đời .
Có ông trông chừng che chở, con gái ông sẽ thiệt thòi.
“Vậy ai dạy?”
Trường học bây giờ dạy cái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-933.html.]
“Trước đây là chị cả dạy, bây giờ thì…” Ninh Nhị chị cả, Ninh Yên gật đầu, mới tiếp: “Là do vài vị chuyên gia giảng bài riêng.”
Hàn xưởng trưởng hâm mộ đỏ cả mắt. Đây là bồi dưỡng riêng nha, thành tài mới lạ. “Toàn là chuyên gia về máy móc ?”
“À , còn kiến trúc, công trình điện tử, hóa học, sinh vật, nông học…” Ninh Nhị thao thao bất tuyệt đếm một đống: “ , còn dạy tiếng Anh nữa. Tiếng Anh của chị cả siêu lưu loát, giao tiếp với khách nước ngoài trở ngại.”
Hàn xưởng trưởng ghen tị đỏ cả mắt: “Tìm ?”
“Chị cả tự mặt, ai từ chối chị .” Ninh Nhị đắc ý: “Đừng thấy tập đoàn Cần Phong của chúng bây giờ danh tiếng nổi, nhưng nhân tài đông đúc, đều là chị từ các nơi vơ vét về.”
“Các vị, nếu hứng thú thể đến tập đoàn chúng , một ngày bao ăn ba bữa, ở biệt thự nhỏ, khám bệnh miễn phí, lương cao phúc lợi , đủ 60 tuổi về hưu lương hưu, tháng nào cũng .”
Trời ạ, đào góc tường ngay mặt, Hàn xưởng trưởng trợn tròn mắt.
Các kỹ thuật viên cho là thật, dù đây cũng là Thượng Hải, thành phố mà ai cũng ao ước. Họ đùa : “Chuyên ngành của chúng phù hợp.”
Ninh Yên mỉm : “ về là xây nhà máy TV ngay. Nếu bây giờ về với , chính là cấp bậc công thần sáng lập, gian phát triển chắc chắn lớn hơn ở đây. Xưởng trưởng, phó xưởng trưởng đều cơ hội.”
Lời , đều thấy động lòng.
Nhà máy của tuy , nhưng quá nhiều, thể hiện bản lĩnh, mà cơ hội thăng tiến cũng hạn.
Trên đầu họ còn đè nặng một Tề Chính Nam, là phó xưởng trưởng điều về, phụ trách quản lý kỹ thuật.
Có nỗ lực thế nào cũng vượt qua .
Hàn xưởng trưởng khóe miệng co giật: “Đồng chí Ninh Yên, đào ngay mặt , cô như là phúc hậu .”
“Ha ha, thì lén đào lưng ông.” Ninh Yên cố ý lưng , tủm tỉm với : “Các vị, mời đến Lão Chính Hưng ăn tối nhé, đều tới nha. Chuyện gì cũng thể bàn mà, thành thì cũng thể bạn. Đến chỗ chúng công tác, chỉ đạo kỹ thuật một chút cũng .”
“Phụt ha ha.” Mọi đều . Một cô gái phóng khoáng, hiên ngang dí dỏm hài hước như , ai mà yêu?
Hàn Thượng Du càng càng thích: “Ninh Yên, cô đáng yêu quá!”
Ninh Yên ngọt ngào: “Cô còn đáng yêu hơn.”
“Hừ.” Nghiêm Vi trong lòng thấy chua lòm.
Ninh Yên để ý đến cô : “Hàn xưởng trưởng, thể đến kho tài liệu xem ?”
Hàn xưởng trưởng còn trao đổi đồ với cô mà: “Được, cô ưng cái gì thì cứ lấy.”
“Cảm ơn Hàn xưởng trưởng.”
Ninh Yên kho hàng, như chuột sa hũ nếp, khỏi là vui đến mức nào.
Các linh kiện TV, kiểu mới kiểu cũ cô đều lấy về nghiên cứu, còn thỉnh giáo kiến thức liên quan từ các kỹ thuật viên.
Khả năng học hỏi của cô mạnh, dạy là hiểu ngay, khiến kinh ngạc thôi.
Đối mặt với ánh mắt tán thưởng của , Ninh Yên bình tĩnh. Ninh Nhị đắc ý c.h.ế.t : “Không hổ là chị cả của , cái gì cũng giỏi nhất.”
Ninh Yên lấy đồ xong, cùng Hàn xưởng trưởng trao đổi tài liệu kỹ thuật.
Hàn xưởng trưởng nhận tài liệu, lập tức vội vàng xem. Ông xem chỉ hiểu lõm bõm, bèn đưa cho nhóm kỹ thuật viên.
Các kỹ thuật viên là dân chuyên nghiệp, vội vàng giành xem: “Xưởng trưởng, kỹ thuật đúng là mới hơn trong nước, nhưng phỏng chừng cũng là hàng nước ngoài loại bỏ.”
Như cũng lắm , kỹ thuật mới nhất thì đừng hòng mơ tới. Hàn xưởng trưởng căng thẳng hỏi: “Có thể dựa theo đây TV ?”
Một kỹ thuật viên nhíu mày: “Thiếu tài liệu mấu chốt.”
Hàn xưởng trưởng theo bản năng về phía Ninh Yên. Ninh Yên thẳng thắn: “ cũng . Người hào phóng đến mấy cũng giữ một tay.”