Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:03:39
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

"Tiểu Yên, là con ?"

Ninh Yên chỉ liếc mắt một cái liền nhận Ninh Hãn Hải của thời trung niên. Trong ký ức về cuốn truyện ký ảnh chụp của ông ở nhiều thời kỳ khác : thời niên thiếu thanh tú, thời thanh niên phong hoa tuyết nguyệt, trung niên khô gầy tái nhợt và tuổi già hiền từ cơ trí.

Giờ phút , bỗng nhiên mặt đối mặt với bằng xương bằng thịt, vô cảm xúc trong đáy lòng nàng cuộn trào mãnh liệt.

Người mà cô kính yêu nhất đang ở ngay mắt! Giây phút , cô đợi lâu, lâu .

"Ba, là con đây." Giọng nàng nghẹn ngào.

Ninh Hãn Hải vui buồn lẫn lộn, tay nắm chặt lấy cánh tay Ninh Yên, đôi mắt nỡ rời khỏi khuôn mặt nàng dù chỉ một giây.

Đây là con gái ông, đứa trẻ mà ông từng háo hức chuẩn chào đón sự đời, đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi.

"Xin con, là của ba, là ba lạc mất con, để con chịu tủi suốt bao năm qua."

Khi phát hiện con bế nhầm, ông vốn định truy tra đến cùng, nhưng vì thời gian quá lâu, việc điều tra đòi hỏi quá nhiều thời gian và tâm sức, trong khi công việc của ông nay đây mai đó, bôn ba khắp cả nước, điều kiện căn bản cho phép.

Thế khó đôi đường, cuối cùng ông đành chọn hy sinh cái vì cái chung.

Ninh Yên vốn là bình tĩnh, tự chủ, gặp chuyện gì cũng thản nhiên, nhưng những lời của Ninh Hãn Hải khiến hốc mắt nàng đỏ hoe.

Ông thật sự khác biệt.

"Ba, cuối cùng cũng gặp ba , thật ."

Một câu nhẹ nhàng nhưng bao hàm quá nhiều cảm xúc. Ninh Hãn Hải lúc hiểu hết, chỉ cảm thấy nỗi áy náy trong lòng như thủy triều dâng lên, nhấn chìm ông.

"Con ngoan, ba sẽ cố gắng bù đắp những thiếu thốn trong mấy năm nay."

Nghiêm Lẫm bên cạnh chăm chú cảnh tượng . Khác biệt quá, tình cảm của cô dành cho Ninh Hãn Hải khác biệt.

Cô đối với Dương Liễu nhạt nhòa, sự mật giữa và con gái, nhưng tình cảm dành cho Ninh Hãn Hải nồng nhiệt như . Thật kỳ lạ.

Có lẽ đây chính là cái duyên giữa với .

lúc , một giọng lạnh lẽo vang lên: "Cha con gặp , thật là cảm động lòng a."

Là Lâm tràng trưởng, mặt gã âm trầm: "Mày bằng cách nào?"

Ninh Yên chỉ định đến tìm cha, ngờ gã trạm trưởng cũng ở đây, chỉ thể là cái duyên phận "cẩu huyết" thật trêu .

Nàng chớp mắt, há miệng bừa: "Bảo vệ cửa cho đấy. Có khả năng là thấy xinh chăng? Người thường ưu đãi mà."

Nàng tỉnh bơ, khiến khóe miệng đều giật giật. Tự luyến đến mức ?

Trạm trưởng Lâm: "..."

Lý do thì đáng tin, nhưng ngẫm kỹ thì cũng khả năng. Đám thủ hạ của gã trông cũng chẳng thông minh cho lắm.

Tuy nhiên, gã cũng chẳng lo lắng. Ở địa bàn của gã thì thể xảy chuyện gì ? Chỉ là một cô nhóc yếu ớt trói gà chặt mà thôi.

"Có mang t.h.u.ố.c lá ?"

Gã cái gì cũng thiếu, chỉ thiếu t.h.u.ố.c lá, đang tính nghiên cứu trồng cây t.h.u.ố.c lá trong trạm.

Khóe miệng Ninh Yên nhếch lên, mang theo một tia trào phúng nhàn nhạt. là từ xuống một giuộc hổ, đòi đồ của khác mà cứ như lẽ đương nhiên.

Thượng bất chính, hạ tắc loạn.

"Không ."

Mặt  trưởng nông trường Lâm sầm xuống: "Vậy thì cha mày chịu khổ . Hay là mày ở đây chăm sóc cha mày ?"

Ninh Hãn Hải lập tức nghĩ đến phận bi t.h.ả.m của những cô gái trong nông trường, sắc mặt liền đổi, lao tới đẩy Ninh Yên : "Không, ! Tiểu Yên, con mau , chạy mau!"

Trạm trưởng Lâm lạnh lùng sang. Đây là địa bàn của gã, ai thể vẹn mà lui. Người gã nhắm trúng, mọc cánh cũng khó thoát.

Đám tay sai của gã rú lên quái gở. Nghiêm Lẫm bước lên vài bước, chắn Ninh Yên ở lưng, đôi mắt đen lạnh lùng quét qua, giận mà uy.

Đám tay sai cảm thấy một luồng áp lực vô hình ập tới, bất giác im bặt.

Trạm trưởng Lâm lạnh mặt quát: "Mày là thằng nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-92.html.]

Nghiêm Lẫm thần sắc nhàn nhạt, bất động thanh sắc quan sát gã đàn ông mặt. Với nhãn lực của , nhận ba tên đều súng.

Cũng , ở địa bàn của thì cần gì mang vũ khí? Cảm giác an quá mức thừa thãi .

" Vị  hôn phu của cô ."

Ninh Hãn Hải khựng , vẻ mặt đầy khiếp sợ. Con gái hôn phu? Nó từng qua chuyện mà!

Ông nhịn dùng ánh mắt xoi mói về phía Nghiêm Lẫm, thế nào cũng thấy mắt.

Khí chất của thanh niên là quân nhân. Quân nhân thì vĩ đại đấy, nhưng vợ lính là khổ nhất, một gánh vác cả gia đình. Những lúc cần chồng nhất thì chồng vĩnh viễn ở bên cạnh.

Chỉ riêng điểm thôi, ông đồng ý mối hôn sự .

Trạm trưởng Lâm nhận đôi nam nữ tầm thường, nhưng gã cũng chẳng coi gì. Lại bản lĩnh thì chứ? Vào hang ổ của gã thì cứ để gã tùy ý nắn bóp thôi.

"Đồng chí ' vị hôn phu' , chỗ của tao thường thì , mà thì đừng hòng ."

giọng cực kỳ bá đạo, ngang ngược. Ninh Hãn Hải sắc mặt đại biến, kinh sợ. Ông quá rõ thủ đoạn của tên họ Lâm , đắc tội với thì kết cục .

Ông thế nào cũng , nhưng con gái ông tuyệt đối thể xảy chuyện. Con bé còn trẻ, ưu tú như , thể vì ông mà gặp bất hạnh.

Ninh Hãn Hải bao giờ chịu cúi đầu cầu xin ai, nhưng vì con gái, ông đành hạ . Vừa định mở miệng cầu xin, ông liền thấy giọng khinh thường của Ninh Yên:

"Thời đại nào mà còn chơi cái trò chiếm núi vua, thổ phỉ thế ? Mấy cái thói sớm thời , ừm, lẽ quét thùng rác từ lâu mới đúng."

Lời lẽ của  cô cực kỳ khách khí.

Trạm trưởng Lâm giận tím mặt: "Mày cái gì? Nhắc nữa xem!"

Ninh Yên mỉm , cố ý khiêu khích: " xem tướng đấy, Trưởng trạm Lâm , để xem cho ông một quẻ nhé."

Đề tài nhảy cóc quá nhanh khiến Trạm trưởng Lâm theo kịp: "Hả?"

Khẩu hiệu "Phá tứ cựu" đang hô vang trời, ai dám dính dáng đến nửa điểm mê tín dị đoan? Con ranh chê ít điểm yếu quá, cố tình dâng tận tay gã ?

là đàn bà ngu xuẩn trời cao đất dày.

Ninh Yên ngọt, nhưng lời thốt chẳng ngọt chút nào:

Thư Sách

" tính ông ấn đường đen kịt, mây đen bao phủ, sắp tai vạ đến nơi . Tự cầu phúc ."

Trạm trưởng Lâm tức giận trợn trừng mắt, nó dám rủa gã! Con ch·ết chắc !

"Tuổi còn trẻ học cái , dám tuyên truyền hoạt động phong kiến mê tín, bắt cho tao..."

"Ông cũng dựa mấy chiêu mà leo lên vị trí hả? Thuần thục gớm nhỉ." Ninh Yên chẳng những sợ mà còn tiếp tục châm chọc: "Thiện kỵ giả trụy ư mã, thiện thủy giả nịch ư thủy, thiện ẩm giả túy ư tửu, thiện chiến giả t.ử ư sát." (Người giỏi cưỡi ngựa ngã ngựa, giỏi bơi ch·ết đuối, uống rượu ch·ết vì say, kẻ đ.á.n.h ch·ết vì bạo lực).

Trạm trưởng Lâm tức đến đỏ mặt tía tai, m.á.u nóng dồn thẳng lên não, vung tay định đ.á.n.h .

Một bàn tay to bất ngờ vươn tới, dùng thế cầm nã thủ nhanh chóng quật ngã Trạm trưởng Lâm xuống đất, một cây gậy lập tức gí sát cổ họng gã.

Mọi chuyện diễn quá nhanh, đám thủ hạ của gã còn kịp phản ứng thì Trạm trưởng Lâm, vốn chút phòng , rơi tay Nghiêm Lẫm.

Trạm trưởng Lâm còn hiểu chuyện gì đang xảy , tức giận gào lên: "Thả tao ! Thằng ranh con tạo phản ? Xem tao xử lý chúng mày thế nào!"

Hai tên thủ hạ lúc mới nhào tới: "Mày chán sống hả? Thả Trưởng trạm !"

Nghiêm Lẫm liếc mắt lạnh lùng, giáng một gậy xuống, đ.á.n.h ngất Trạm trưởng Lâm ngay tức khắc.

Thủ pháp chuyên nghiệp, tàn nhẫn, chuẩn xác, nhanh gọn – đúng chuẩn phong cách quân nhân.

Hai tên thủ hạ khựng , sợ đến run rẩy, đầu định bỏ chạy. chạy mấy bước, gáy đau điếng, mắt tối sầm , cả hai đều đ.á.n.h ngất xỉu.

Ninh Hãn Hải ngây cảnh tượng , mắt chữ O mồm chữ A.

Tên Trạm trưởng Lâm hống hách ai bì nổi bắt dễ dàng như ? Sao trông cứ như trò trẻ con thế ?

"Chuyện ... chuyện ... Các con mau chạy !"

Ninh Yên nhẹ nhàng kéo tay ông, tủm tỉm : "Ba, tụi con tới để bắt Trạm trưởng Lâm mà. Hắn nhiều chuyện như , ngày lành đến đầu ."

"Bắt giữ?" Giọng Ninh Hãn Hải đột ngột cao vút.

Ninh Yên bình thản đáp: " , tụi con cùng tổ phá án tới đây."

 

 

 

Loading...