Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 493
Cập nhật lúc: 2025-11-20 12:30:39
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi năm hè đến, Ninh Yên đều đưa con gái bay tới Thâm Quyến ở một thời gian. Cô cũng tranh thủ Quảng Châu và Hồng Kông dạo chơi. Làm ăn buôn bán mà, kết giao càng nhiều nhân mạch càng .
Kể từ khi khách sạn khai trương, các buổi vũ hội, tiệc tùng (party) tổ chức luân phiên, nghiễm nhiên trở thành nơi giao lưu kết nối của đủ tầng lớp xã hội. Nổi tiếng nhất là bữa tiệc "Đêm Hạ Chí" tổ chức mỗi năm một , mời rộng rãi khách khứa khắp nơi. Ngưỡng cửa tham dự cao, ai nấy đều lấy việc nhận thiệp mời vinh hạnh.
Năm nay cũng ngoại lệ, chủ đề là vũ hội hóa trang. Các vị khách hào hứng đeo mặt nạ xuất hiện tại hội trường náo nhiệt.
Đan Đan với tư cách chủ nhà, ăn vận cực kỳ nổi bật, uyển chuyển giao tiếp giữa đủ loại nhân vật, khéo léo vô cùng.
Ninh Yên thì kín tiếng. Cô chọn một chiếc mặt nạ bình thường che dung mạo xinh . Một doanh nghiệp chỉ nên một tiếng đại diện, Ninh Yên bao giờ công khai chỉ trỏ công việc của Quảng trường Thời Đại Song Ngân, cũng thừa nhận phận cổ đông lớn của . Dù đây cũng chỉ là nghề tay trái, ham kiểm soát của cô mạnh đến thế.
Cô khiêu vũ, chỉ một góc trò chuyện với mấy bạn cũ. Tuy đeo mặt nạ nhưng với quen thì chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ngay.
Lý Đại Thiếu cũng tới, kéo Ninh Yên hỏi han dứt: "Ninh tổng, bây giờ đầu tư ngành nào thì thích hợp?"
Thư Sách
Bố thuộc phái bảo thủ, nhưng thích xông pha khai phá. Hắn ý định tiến quân thị trường đại lục, năn nỉ mãi bố mới đồng ý cấp cho một khoản tiền để "thử nước".
Ninh Yên nhấp một ngụm nước trái cây. Nếu bảo cô thật thì lúc thị trường muộn . "Quần áo, ẩm thực, đồ điện t.ử đều cả."
Năm xưa tại buổi đấu giá, Lý Đại Thiếu bỏ cả trăm vạn mua ấn ngọc Càn Long tặng cô để tạ , cô trực tiếp nộp lên . Mấy năm nay hai bên vẫn giữ liên lạc, quan hệ duy trì khá .
Lý Đại Thiếu tận mắt chứng kiến khu phức hợp thương mại mọc lên từ bãi đất trống, trở thành biểu tượng của thành phố, nhân khí bùng nổ, hốt bạc điên cuồng.
Thực ban đầu mấy coi trọng, nghĩ rằng mức tiêu dùng bình quân ở đại lục thấp, phần lớn dân chúng còn đang ruộng. thực tế chứng minh mô hình thành công. Ninh Yên nhắm chuẩn nhóm khách hàng thượng lưu nhất. Ở bất cứ thời điểm nào cũng thiếu giàu. Giống như Hồng Kông đất chật đông, ngọa hổ tàng long, giàu đầy đường, đương nhiên nghèo còn nhiều hơn.
"Bất động sản thì ?" Lý gia phất lên nhờ bất động sản.
Ninh Yên chỉ một câu: "Nước sâu lắm, quan hệ cứng."
Lý Đại Thiếu sờ cằm suy tư.
"Hay là chúng hợp tác , cùng đầu tư xây dựng khu thương mại ở những vị trí sầm uất nhất của các thành phố lớn." Hắn cảm thấy mô hình kinh doanh hiện tại đáng tham khảo.
"Chuyện ……" Ninh Yên xoay xoay ly rượu, "Anh tìm Đan Đan mà bàn, quản mấy việc ."
"Thôi , chúng quen bao nhiêu năm , ai còn lạ gì ai." Lý Đại Thiếu nịnh nọt, "Cô là quân sư quạt mo (phía màn), lời của cô trọng lượng hơn bất cứ ai."
Cô và Đan Đan là song kiếm hợp bích: một con mắt tinh đời và quyết đoán, một năng lực hành động siêu cường. Đáng quý hơn cả là họ tin tưởng lẫn .
Ninh Yên xua tay: " chỉ phụ trách Tập đoàn Cần Phong thôi."
Lý Đại Thiếu hâm mộ vô cùng. Hắn vẫn còn lăn lộn trướng ông già, trong khi các cô độc lập gánh vác một phương, tung hoành thương trường, trở thành những viên minh châu rực rỡ nhất.
"Vậy hôm nào hẹn thời gian, chúng cùng bàn bạc kỹ hơn."
"Được thôi."
Lại đến tìm Ninh Yên bắt chuyện, trò chuyện vui vẻ.
Nói chuyện cả buổi, Ninh Yên thấy đói bụng, bèn lấy ít đồ ăn thích trốn ban công thưởng thức. Ở trong sảnh tiệc, cô chẳng thể nào ăn uống yên .
Cô thích món salad khoai tây, đang ăn say sưa thì cửa ban công mở , một bóng bước ngoài.
Ninh Yên theo bản năng ngẩng đầu lên. Đó là một đàn ông cao lớn tuấn, dáng thẳng tắp.
Đối phương sững , ngờ ở đây : "Ninh Yên?"
Ninh Yên đ.á.n.h giá vài , quen: "Anh là?"
" là Quý Đồng."
Ninh Yên bừng tỉnh đại ngộ. Hóa là . "Đã sớm đại danh của , vẫn cơ hội gặp mặt. Không ngờ gặp ở trường hợp . Chào , Quý."
Quý Đồng là họ của Quý Bình, là con cháu xuất sắc nhất của nhà họ Quý, bạn nối khố của Nghiêm Lẫm, lớn lên cùng quân đội.
"Gọi tên là ." Quý Đồng sảng khoái, kéo ghế xuống, "Chúng cũng ngoài, gọi cô một tiếng em dâu nhé, ?"
"Được chứ." Ninh Yên mỉm , "Tiếc là A Lẫm đến, nếu hai thể trò chuyện nhiều hơn."
Quan hệ giữa cô và nhà họ Quý chẳng cả, cô cũng chẳng dây dưa gì với nhà họ Quý, nhưng ngoài mặt thì lộ chút nào.
"Mấy năm nay ai cũng bận, đúng là nên tìm thời gian tụ họp một chút." Quý Đồng chủ động tỏ ý thiện chí, " chuyển ngành , chuyển công tác về khu khai phát bên ."
Ninh Yên chút bất ngờ: "Nơi là thành phố sức sống nhất cả nước, thứ đều đang phát triển rực rỡ, đấy."
Chẳng trách xuất hiện ở đây.
Quý Đồng : " cố ý tìm các bài báo về Tập đoàn Cần Phong, cũng xem qua các báo cáo liên quan, cô giỏi."
Ninh Yên nhướng mày: "Cố ý?"
Ánh mắt Quý Đồng tràn đầy sự tán thưởng: "Tập đoàn Cần Phong là đối tượng nghiên cứu trọng điểm của các cơ quan ban ngành, còn tổ chức vô hội thảo để học tập, cũng ngoại lệ."
"Hiếm khi gặp sáng lập mô hình Cần Phong, nhịn thỉnh giáo một phen."
"Anh quá khách sáo ." Ninh Yên từng báo cáo ở nhiều nơi khác nên ứng đối tự nhiên. Hai trò chuyện hồi lâu, khá tâm đầu ý hợp, tuyệt nhiên nhắc đến những chuyện vui .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-493.html.]
Ninh Yên đồng hồ: "Xin , chút việc, chúng chuyện tiếp nhé."
Quý Đồng cũng dậy: "Được."
Ninh Yên cầm đĩa trong, bỗng nhiên phía truyền đến một giọng : "Ninh Miểu…… khi nào thì về nước?"
"Ai cơ?" Ninh Yên phắt .
Quý Đồng bình tĩnh cô: "Ninh Miểu nước ngoài bốn năm , vẫn về?"
Ầm một tiếng, đầu óc Ninh Yên nổ tung: "Anh quen em gái ? Sao từng con bé nhắc đến ?"
"Vậy ?" Thần sắc Quý Đồng phức tạp đến mức thể dùng ngôn ngữ hình dung.
Ninh Yên ngơ ngẩn bước sảnh tiệc, đầu óc rối bời. Nhìn biểu cảm của Quý Đồng, dường như giữa bọn họ từng gì đó. Ninh Miểu bao giờ nhắc đến, điều phù hợp với tính cách của con bé, chuyện gì nó cũng thích kể với cô mà……
Đêm khuya, kết thúc một ngày bận rộn, Ninh Yên ngắm con gái đang ngủ say, sờ trán con, nhặt chiếc chăn mỏng đá sang một bên đắp cho bé.
Cô đồng hồ, giờ Nghiêm Lẫm ngủ ?
Không kìm , cô gọi điện thoại về nhà. Chuông reo hai tiếng bắt máy: "Tiểu Yên?"
Nghe giọng quen thuộc, lòng Ninh Yên an trở : "A Lẫm, ngủ, vẫn đợi điện thoại của em ?"
Nghiêm Lẫm cô đơn gối chiếc: "Không thấy giọng em, ngủ ."
"Phụt." Ninh Yên khẽ, " , nãy em gặp Quý Đồng, còn chuyện một lúc."
"Cậu ……" Nghiêm Lẫm ngập ngừng, "Tâm tư càng ngày càng thâm trầm, giờ cũng thấu nữa. Em cẩn thận một chút."
Ninh Yên giọng điệu thấy gì đó sai sai: "Hai cạch mặt ?"
"Cũng hẳn." Hồi nhỏ Nghiêm Lẫm và Quý Đồng nhất, cũng như hình với bóng. khi nhập ngũ, quanh năm về nhà, gặp mặt cũng khó. Quý Đồng đó cũng quân đội, thường xuyên đem so sánh với .
"Chỉ là xa cách thôi. Nhà chúng và nhà họ Quý náo loạn như , là nhà họ Quý, thể ảnh hưởng chút nào? Cậu đến tuổi mà thăng chức nên chuyển ngành, sẽ theo con đường quan lộ, tính cách cũng khá hợp."
Ninh Yên một hồi cũng nắm đại khái: "Anh kết hôn ?"
Nghiêm Lẫm ở bên ngoài trầm mặc ít , nhưng mặt vợ thì nhiều.
"Kết hôn lâu , hai đứa con, một trai một gái. Vợ là cháu gái cả của nhà họ Lữ, liên hôn giữa hai gia tộc lớn đấy."
Ninh Yên chỉ ha hả: "Con mấy tuổi ? Có lớn hơn Quả Quả nhà ?"
"Cậu kết hôn sớm hơn , con trai lớn hơn Quả Quả 4 tuổi. Sao thế?" Nghiêm Lẫm nhạy cảm.
Ninh Yên qua điện thoại, hơn nữa đây là chuyện của em gái, cô chỉ là suy đoán mà thôi. Cô tin Ninh Miểu là cô gái tự trọng.
"Không gì, chỉ là thấy giống độc , giao thiệp với phụ nữ kiêng dè lắm."
"Vợ chồng họ kết hôn vì tình yêu, khi cưới thì ít gặp , tình cảm bình thường." Nghiêm Lẫm hỏi nhiều, đem những gì hết, "Bất quá vợ nổi tiếng hiền huệ, các cụ trong giới thích cô con dâu như ."
Ninh Yên kha khá chuyện bát quái, cúp điện thoại xong vẫn còn nghi hoặc trong lòng.
Cô giờ, bên Mỹ lúc là ban ngày, hôm nay Ninh Miểu tiết học ?
Cô nhịn gọi điện đường dài quốc tế, chuông reo vài tiếng mới .
"A lô."
Nghe thấy giọng em gái, Ninh Yên vui mừng khôn xiết: "Miểu Miểu."
Ninh Miểu vui sướng vô cùng: "Chị cả, tự nhiên chị gọi cho em thế? Ở nhà…… chuyện gì chứ ạ?"
Ninh Yên vội trấn an: "Không việc gì, chỉ là nhớ em thôi."
"Em cũng nhớ chị cả lắm, nhớ bố , nhớ Quả Quả nữa, mơ cũng về." Giọng Ninh Miểu tràn đầy phiền muộn, " em vẫn học xong tiến sĩ."
Vốn dĩ cô bé chỉ định học hai năm thạc sĩ, nhưng cơ duyên xảo hợp gặp một giáo sư hướng dẫn nổi tiếng, ông coi trọng cô bé. Sau khi suy nghĩ kỹ và hỏi ý kiến gia đình, cô bé quyết định ở học tiếp lên tiến sĩ. Dù cơ hội cũng hiếm .
Ninh Tứ cũng đang học tiến sĩ ở Mỹ, còn thực tập tại một công ty kiến trúc danh tiếng, tích lũy kinh nghiệm và giành vài giải thưởng lớn. Kiến trúc sư trẻ tuổi khó tin tưởng giao những dự án lớn, cần kiên trì mài giũa. Cho nên tạo dựng chút tên tuổi ở nước ngoài , giới chuyên môn công nhận thì khi về nước sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Còn Ninh Nhị năm nay về nước, Viện thiết kế Cầu đường đang tranh nhận .
"Miểu Miểu, em cần thêm , cứ tập trung học hành, tranh thủ nghiệp sớm về nước. Ngày mai chị gửi tiền sang cho em."
"Cảm ơn chị cả, chờ em kiếm tiền sẽ trả chị." Giọng điệu Ninh Miểu nhẹ nhàng.
Trò chuyện vài câu, Ninh Yên đột ngột hỏi: "Em bạn trai ?"
"Đàn ông thông minh trai thực sự nhiều ." Tiêu chuẩn chọn bạn đời của Ninh Miểu giờ từng đổi, "Xung quanh em chẳng ai như thế cả, mấy gã đầu to mắt cận thôi."
"Sao ? Lâm Vũ Mặc đấy thây." Ninh Yên khó hiểu về hai .
Ninh Miểu thời thiếu nữ để ý Lâm Vũ Mặc, nhưng mãi đến khi nghiệp đại học vẫn chẳng chút tia lửa nào. Giờ cô bé nước ngoài bao năm, càng hy vọng. Nói thật, cô vẫn luôn mong hai thành đôi.
Ninh Miểu rõ ràng hào hứng lắm: "Thôi bỏ , trong lòng khác ."
"Hả?" Ninh Yên sững sờ, "Là ai ? Bạn học đại học? Hay đồng nghiệp? Chị tin kết hôn ."
Theo lý thuyết, chuyện đại sự như kết hôn Lâm Vũ Mặc thể báo cho cô . Lâm Vũ Mặc nghiệp xong liền viện nghiên cứu, say mê công việc, mấy năm nay hai ít tiếp xúc nhưng vẫn giữ liên lạc.