Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 490:Hoàn chính văn

Cập nhật lúc: 2025-11-20 12:01:41
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ninh Yên lạnh lùng như băng tuyết, hề mảy may đồng tình. Khi tính kế khác thì nên lường kết cục t.h.ả.m hại khi thất bại. Hai bên so chiêu, chỉ xem ai cao tay hơn mà thôi.

Lòng Trần Tu nguội lạnh. Khi đến đây, mang theo hùng tâm vạn trượng, một lòng đoạt lấy bí phương của Tập đoàn Cần Phong để thuận lợi trở thành thừa kế gia tộc. Hắn vắt óc nghĩ trăm phương ngàn kế.

ngay từ đầu, Ninh Yên chặt đứt chiêu của , giam lỏng , dùng mồi nhử để câu từng con cá lớn. Đến khi vất vả lắm mới trốn thoát , kịp gây khó dễ gì thì Ninh Yên tung chiêu "rút củi đáy nồi", hư hư thực thực, khiến kế hoạch của tan thành mây khói.

Đến lúc mới sâu sắc nhận cách giữa và Ninh Yên lớn đến nhường nào. Kỹ bằng , đành bất lực chịu thua.

Bà Ono đương nhiên cam lòng, nhưng Ninh Yên tung đòn sát thủ: một xấp ảnh chụp Trần Tu bắt gian tại trận ngay giường. Mặt phụ nữ thì che , nhưng mặt đàn ông thì rõ mồn một.

Nếu những bức ảnh lan truyền khắp thế giới, thêm vài bài báo lá cải thêm mắm dặm muối, gia tộc Ono sẽ nổi tiếng cầu theo cách ai mong . Có lẽ chẳng quan tâm đến những màn đấu đá thương trường, nhưng chắc chắn sẽ hứng thú với những vụ bê bối tình ái nóng bỏng của giới hào môn.

Ninh Yên cứng rắn thỏa hiệp. Cuối cùng, đoàn nhà Ono đành xám xịt rời .

Trước khi , bà Ono còn mặt dày đòi 30 vạn tệ tiền phí tham quan tòa nhà thực nghiệm với lý do xem.

Ninh Yên trợn mắt: " tịch thu ! Bà trúng độc đến hỏng não ? Thần kinh vấn đề thì khám , thật đáng thương."

Ừm, cô chính là cố ý bọn họ ghê tởm đấy. Nửa đêm nửa hôm ầm ĩ, đ.á.n.h thức cô dậy, bắt bọn họ nôn chút m.á.u thì cô nuốt trôi cục tức .

Bà Ono sững sờ. Mở mắt dối trắng trợn thế ư? Quá thành thật! "Mọi đều thể chứng!"

Ninh Yên hất cằm: "Nhân viên theo các tính là nhân chứng."

Bà Ono hung hăng trừng mắt Thư ký Dương: "Thư ký Dương, ông một câu công bằng ."

Ai ngờ Thư ký Dương buông một câu xanh rờn: " thấy gì cả."

Ông sớm chán ngấy đám . Đến địa bàn của ông mưa gió, khiến khó chịu. Những khác cũng sôi nổi tỏ vẻ thấy gì. Không giúp chẳng lẽ giúp ngoài ?

Bà Ono tức đến méo cả miệng. Một lũ cá mè một lứa, chẳng cái gì!

" tố cáo các !"

Ninh Yên đầu cứng: "Xin cứ tự nhiên. Chúng gặp ở tòa án quốc tế. nhắc nhở một câu, ngụy tạo chứng cứ là nha."

Ono bó tay với cô. Quả thực chứng cứ gì, đến tờ biên lai cũng . Thôi , coi như thua đau, trộm gà thành còn mất nắm gạo.

Đợi bọn họ khỏi, Ninh Yên thở phào một dài. Giờ còn giải quyết hậu quả.

Cô phát cho mỗi mặt đêm đó một túi quà lớn, là sản phẩm cây nhà lá vườn. Cô còn trích mười vạn tệ quyên góp cho thành phố, Thư ký Dương từ chối, dùng tiền đó xây một trại trẻ mồ côi. Một thông báo dán lên bảng tin để trấn an công nhân viên chức, ngăn chặn tin đồn thất thiệt lan truyền.

Thư Sách

Những việc còn do Trương Ái Dân phụ trách xử lý. Hứa Kim Sinh giải . Người nhà họ Hứa đến hỏi thăm, tin Nhật mua chuộc thì đều im lặng. Đây mâu thuẫn nội bộ, bọn họ còn lời nào để .

Mì ăn liền mắt thị trường tranh mua đến cháy hàng. Giá tuy đắt một chút nhưng ngon miệng, tiện lợi, bảo quản lâu, đặc biệt thích hợp với những việc dã ngoại. So với việc gặm màn thầu khô khốc, thích ăn bát mì nóng hổi hơn nhiều, chỉ mất 5 phút là xong bữa.

Sản phẩm phân phối rộng khắp các đại lý, còn hợp tác với Cục Đường sắt. Chẳng bao lâu , các chuyến tàu hỏa xuất hiện mì ăn liền và các loại nước tương của Cần Phong.

Ninh Yên còn giao nhiệm vụ cho phòng thí nghiệm thực phẩm nghiên cứu xúc xích - bạn đồng hành tuyệt vời của mì ăn liền.

Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chớp mắt mấy năm trôi qua.

Ninh Yên nghiệp đại học, vinh dự chọn đại biểu sinh viên ưu tú lên phát biểu. Bài phát biểu của cô nhiệt huyết sôi trào, còn mặt Tập đoàn Cần Phong chào đón các đàn em khóa gia nhập. Không khí kháng đài vô cùng náo nhiệt.

Nghiêm Lẫm ôm con gái khán đài, mỉm vợ đang tỏa sáng rực rỡ sân khấu. Cảnh tượng đầu gặp gỡ như mới ngày hôm qua, ký ức vẫn còn vẹn nguyên. Lần đầu tiên thấy cô, cảm thấy cô là một "mỹ nhân điên rồ", đặc biệt đến mức khiến nhớ mãi quên, kìm lòng đến gần……

Anh bất giác ngây ngô. Cô bé con trong lòng mắt sáng lấp lánh: "Mẹ quá! Quả Quả cũng giống ."

Giọng cô bé nãi thanh nãi khí, cái đầu tròn tròn, khuôn mặt tròn tròn, đôi mắt cũng tròn xoe, đáng yêu vô cùng.

Nghiêm Lẫm cưng chiều xoa khuôn mặt nhỏ mềm mại của con: "Được, con cũng sẽ xinh và tỏa sáng giống như ."

Quả Quả rạng rỡ, còn khoe với xung quanh: "Đây là của Quả Quả đấy, là xinh nhất đời ."

Cô bé năm nay lên ba, nhỏ nhắn như một cục bột, nhưng miệng mồm lanh lợi, nhiều điều.

Ninh Yên cầm bằng khen xuống. Quả Quả dang hai tay về phía cô: "Mẹ ơi, cho Quả Quả xem bằng khen của với."

Cô bé thích xem mấy thứ , còn thích sưu tập cúp và hoa hồng nhỏ. Ông ngoại Ninh Hãn Hải dạy cô bé học vỡ lòng, cứ biểu hiện thưởng hoa hồng nhỏ, cô bé thích lắm.

Ninh Yên bế bổng con gái lên, hôn chụt một cái đưa bằng khen cho con. Cô bé mân mê ngắm nghía hồi lâu nỡ buông, miệng ngừng khen giỏi quá, cái miệng nhỏ ngọt xớt.

Ninh Hãn Hải xoa đầu cháu gái, càng càng yêu, phảng phất như thấy Ninh Yên hồi nhỏ. Ông dồn hết tiếc nuối năm xưa để bù đắp cho Quả Quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-490hoan-chinh-van.html.]

Quả Quả đôi mắt và dáng mặt giống Ninh Yên, cái miệng giống Nghiêm Lẫm, phấn điêu ngọc trác, tính cách khả ái, cả nhà cưng chiều hết mực. cô bé hề kiêu căng, Ninh Yên ruộng thí nghiệm là cô bé đòi theo, xuống ruộng con cũng xuống ruộng, dù chẳng gì cả.

Ninh Yên chê con phiền, nhưng con bé cứ thích bám lấy , cảm thấy giỏi. Đấy, ông hiệu trưởng đang khen lợi hại kìa: bận rộn công việc mà vẫn đảm bảo việc học, năm nào cũng thi nhất, còn đỗ cả nghiên cứu sinh nữa. Cũng nghiên cứu sinh là cái gì, ăn ? Có ngon nhỉ?

Cả nhà chụp ảnh lưu niệm trong khuôn viên trường. Ninh Hãn Hải đích cầm máy ảnh, chụp tanh tách khắp các góc trường.

Ninh Yên còn cố ý một chiếc váy xinh xắn, mặc đồ đôi con với Quả Quả, đến cũng là tâm điểm chú ý.

Một năm , Đại học Nông nghiệp chuyển về đây. Ban đầu giáo viên và sinh viên còn chê chỗ hẻo lánh, nhưng chuyển đến mới thấy "thơm". Khuôn viên mới cực rộng, phòng học sáng sủa thoáng mát, tiện nghi đầy đủ, điều kiện ăn ở học tập cải thiện đáng kể, ai nấy đều hài lòng.

Thư viện trường đủ lớn, ngờ thư viện của Tập đoàn Cần Phong còn lớn đến mức "thái quá", thiết kế cực kỳ chu đáo, sách vở phong phú hơn nhiều. Sinh viên sướng rơn, ngày nào cũng cắm đầu đó.

Quan trọng nhất là nhà trường ký thỏa thuận với Tập đoàn Cần Phong, sinh viên năm cuối thể chọn thực tập tại tập đoàn.

Sinh viên thời đều là "con cưng của trời" (thiên chi kiêu tử), nghiệp là thể văn phòng nhà nước. Ban đầu họ coi trọng Tập đoàn Cần Phong lắm, dù cũng chỉ là doanh nghiệp tập thể, quốc doanh cơ quan chính phủ.

kết thúc kỳ thực tập, một nửa sinh viên chọn ở . Thực sự là Tập đoàn Cần Phong trả đãi ngộ quá hậu hĩnh. Lương sinh viên mới trường bình thường chỉ hơn 40 tệ, nhưng ở đây nào là lương tháng 13, phúc lợi, quà tết, bốc thăm trúng thưởng... tính một tháng cũng hơn 80 tệ. Vận may còn thể trúng giải lớn như xe đạp, đồng hồ, đài radio.

Quan trọng nhất là lộ trình thăng tiến ở Tập đoàn Cần Phong minh bạch. Bạn cần nịnh nọt luồn cúi, chỉ cần thành tích và nỗ lực đủ nhiều thì sẽ cấp thấy. Đây là điều mà nhiều sinh viên quan tâm nhất. Có những công việc thì oai phong thể diện, nhưng nếu xét nét lý lịch gia thế thì bạn xuất sắc đến cũng vô dụng.

Ninh Yên thấy Ninh Hãn Hải mải chụp ảnh cho , bèn chủ động : "Bố, để con chụp cho bố một tấm nhé."

Dương Liễu ngượng ngùng: "Thôi khỏi, đừng lãng phí phim."

"Vẫn còn nhiều mà , mau lên ." Ninh Yên giành lấy máy ảnh, chỉ đạo họ cách , cách tạo dáng. Cô chụp liên tiếp vài tấm, đây đều là những ký ức quý giá.

Dương Liễu lòng tràn đầy vui sướng, nụ giấu , duy chỉ chút tiếc nuối: "Giá mà bọn Tiểu Nhị cũng ở đây thì mấy."

Một giọng vang lên: "Chị cả, bố !"

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Anh em Ninh Nhị đang chạy như bay tới.

Dương Liễu mừng sợ: "Không các con bảo việc bận về ?"

Ninh Nhị và mấy đứa em đang mải tranh chơi với Quả Quả. Cô bé đang ở độ tuổi đáng yêu nhất, lên ngọt lịm tim.

"Muốn tạo bất ngờ cho mà. Hôm nay là ngày quan trọng như , chúng con đương nhiên về ."

Ninh Tứ ôm cánh tay Ninh Yên, nũng nịu: "Chị cả, em nhớ chị lắm đó."

Cậu lớn tồng ngồng mà vẫn thích nũng như thế. Ninh Yên xoa đầu : "Thoáng cái bao năm trôi qua, Tiểu Tứ cũng trưởng thành ."

Ninh Tứ môi hồng răng trắng, mắt đen sáng ngời, trở thành một mỹ nam tuấn tú: "Tuổi lớn đến thì em vẫn là đứa em trai đáng yêu nhất của chị."

Ninh Yên bật : "Đến MIT nhớ học hành chăm chỉ, đừng để chốn phồn hoa bên ngoài mờ mắt nhé."

Ninh Tứ thi đỗ nghiên cứu sinh tại MIT (Viện Công nghệ Massachusetts), còn giành học bổng phần. Ninh Yên ủng hộ việc tuổi trẻ nên ngoài ngắm thế giới, mở mang tầm mắt. Nếu cô kết hôn, vướng bận Tập đoàn Cần Phong thì cô cũng .

Ninh Tứ vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Chị yên tâm, em sẽ trở thành niềm tự hào của chị."

Ninh Miểu sán gần: "Chị, em cũng lời chị mà."

"Em cũng lời nữa." Ninh Nhị bế Quả Quả cũng chạy tới.

"Ngoan lắm." Ninh Yên xoa đầu từng đứa. Rõ ràng đứa nào cũng cao lớn hơn cô, vạm vỡ hơn cô, mặt cô vẫn ngoan ngoãn cúi đầu.

Ninh Miểu đỗ Đại học Harvard, Ninh Nhị chọn Đại học California (UC), cả ba hẹn mà cùng chọn con đường du học. Chỉ khi thấy thế giới rộng lớn bên ngoài, tiếp xúc với những kiến thức kỹ thuật tiên tiến nhất mới thể nhận rõ bản hơn. Đây là nguyên văn lời Ninh Yên , và cũng Ninh Hãn Hải ủng hộ. Kết hợp Đông Tây mới thể xa hơn.

Ninh Hãn Hải tràn đầy kỳ vọng tương lai của mấy đứa trẻ. Chúng gặp thời đại nhất, thể tự do lựa chọn tương lai, cũng thể nước ngoài ngắm thế giới.

Dương Liễu khẽ thở dài. Bà ủng hộ việc bọn trẻ hết như , xa xôi quá khiến lo lắng. ý kiến của bà quan trọng.

Mắt Ninh Nhị tràn đầy khao khát và mong chờ: "Chị cả, chúng em nhất định sẽ trở về."

Học thành tài trở về, cả nhà họ thể đoàn tụ. Nơi là gốc rễ, là gia đình mà họ quyến luyến. Dù đến , một ngày nào đó họ cũng sẽ về.

"Chị tin tưởng." Ninh Yên hề lo lắng chuyện chúng một trở . Đương nhiên, cô cũng tôn trọng lựa chọn của mỗi .

Cô chủ động đề nghị: "Cả nhà chụp một tấm ảnh gia đình ."

"Được ạ!" Mọi sôi nổi hưởng ứng.

Nhờ một sinh viên ngang qua chụp giúp, cả gia đình quây quần bên .

Dưới ánh mặt trời rực rỡ, những nụ rạng rỡ ánh lên niềm hạnh phúc vô bờ. Khoảnh khắc tươi cứ thế dừng mãi mãi trong khung hình.

(Hoàn chính văn)

 

Loading...