Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:55:45
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ono cảm thấy vô cùng bất lực. Lần nào cũng , khởi đầu đều bình thường, nhưng hễ Ninh Yên xuất hiện là thứ chệch hướng.

Hắn yêu cầu tìm con trai mất tích. Người thường sẽ : Để giúp ông tìm.

Ninh Yên: Đừng hỏi , liên quan gì đến .

Hắn Tập đoàn Cần Phong. Người thường sẽ : Được thôi, đó là vinh hạnh của chúng .

Ninh Yên: Nộp tiền!

Hắn chê chỗ ở . Người thường sẽ : Chúng sẽ cố gắng sắp xếp .

Ninh Yên: Thích thì ở, lắm chuyện thì cút.

Vợ trúng độc cấp cứu. Người thường sẽ : Chuyện lớn , lo quá.

Ninh Yên: Ông hạ độc vu oan giá họa, hổ, ăn đòn ?

Hắn lớn chuyện. Người thường sẽ : Căng thẳng, bất an.

Ninh Yên: Tốt quá, mang poster đây, cho cả thế giới đến .

Tư duy kỳ quái như , bình thường mà đỡ nổi? Đã thế, khả năng tẩy não của Ninh Yên quá mạnh, năng lực kiểm soát cục diện càng mạnh hơn. Những lời kỳ quặc từ miệng cô như chân lý. Người khác còn bên cạnh vỗ tay cổ vũ cho cô, tất cả đều về phía cô.

Ono lăn lộn cả đời, gặp đủ loại , nhưng từng gặp ai suy nghĩ thiên mã hành (bay bổng kỳ lạ) cổ quái như cô.

“Cô thực sự bình thường.”

“Quá khen.” Ninh Yên trừng mắt một cái, chạy đến phòng bệnh, lớn tiếng gọi: “Bà Ono, bà thể c.h.ế.t ! Chồng bà bên ngoài nuôi mười bảy mười tám cô bồ nhí, cả đống con riêng, chỉ chờ bà tắt thở là rước về đấy. Đây chính là động cơ hạ độc hại bà.”

Cô trực tiếp định tính cho sự việc, hơn nữa chấp nhận phản bác.

“Bà cam tâm c.h.ế.t như ? Phải sống để đấu với đến cùng chứ!”

Tất cả đều ngơ ngác. Ono tức nổ đom đóm mắt: “Cô bậy!”

Ninh Yên lớn tiếng cổ vũ: “Bà Ono, bà kiên cường lên, tranh thủ sống dai hơn . Tài sản của sẽ rơi tay bà và con cái bà, lúc đó bà còn thể nhảy múa mộ …… Sống mới hy vọng a!”

“Cô câm miệng!” Mặt Ono đỏ bừng, chỉ bóp c.h.ế.t cô.

Ninh Yên vui: “Người vài câu sự thật cũng ?”

“Đây là sự thật ? Rõ ràng là phỉ báng!” Ono chỉ hận đối thủ quá biến thái, tìm cách phản chế.

“Ông cuống lên , ông chột .” Ninh Yên càng thêm đúng lý hợp tình, “ phỏng vấn chút, cảm giác hạ độc vợ cả thế nào? Là vợ cả chứ? Không tiểu tam tiểu tứ gì đó chứ?”

Ono sắp điên . Con bệnh thần kinh hiểu tiếng ? “ !”

Ninh Yên đưa tay lên tai, khoa trương kêu lên: “Ông tự tay hạ độc? Là thủ hạ của ông ? Ôi chao, thế thì khác gì ?”

Ono phát điên. Cô còn thể tự biên tự diễn nữa, quá đáng lắm . “Câm cái miệng của cô !”

Ninh Yên tủm tỉm : “ sẽ biên chuyện thành bài hát truyền khắp thế giới, giúp ông nổi tiếng, ông thấy thế nào?”

Nói là , cô lấy một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố, chậm rãi bỏ miệng, bắt đầu ngâm nga.

Thư Sách

“Gặp một gã sát thê ma, thấu sự ác độc của . Một tiếng Ono vang lên, lệ rơi thành sông. Hắn dùng cách thức khác , g.i.ế.c vợ , tiếng muôn đời……”

“A a a a!!!”

Oa, thêm một cho phát điên. Mọi xung quanh lưng , lén rung cả vai.

Chỉ một chữ: Sảng!

Cuối cùng, bà Ono cũng cứu sống, nhưng như mất nửa cái mạng, mắt mở lên nổi. Ninh Yên ghé qua một cái thẳng, chê đen đủi. Ono dám cản cô, chỉ mong cô biến cho nhanh.

Trở văn phòng, Ninh Yên tu một hết cốc nước lớn, khát c.h.ế.t .

“Cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên, Trương Ái Dân trở : “Ninh tổng.”

Tinh thần Ninh Yên chấn động: “Thế nào ?”

“Có tin tức.”

Đêm hôm , bà Ono hồi phục chút sức lực, lóc đòi tìm con trai, ai khuyên cũng .

con . Bị các nhốt trong tòa nhà thực nghiệm, các lấy nó vật thí nghiệm!”

Lời buộc tội quá nghiêm trọng, mặt đều biến sắc.

Sắc mặt Thư ký Dương trầm xuống: “Bà Ono, lời thể lung tung……”

Bà Ono nước mắt lưng tròng: “Có lén báo tin cho , nó đang ở trong tòa nhà thực nghiệm. Ai dám ngăn cản , sẽ c.h.ế.t cho đó xem.”

Vì để tòa nhà thực nghiệm, bà từ thủ đoạn nào.

Thái độ của ông Ono càng kiên quyết: “Hãy để chúng tận mắt chứng kiến. Nếu tìm thấy, chúng cũng hết hy vọng.”

Hai vợ chồng kẻ tung hứng, khó chơi vô cùng, khiến Thư ký Dương đau đầu thôi.

“Không cho , mà là chúng quyền hạn, chỉ Ninh Yên mới mật mã.”

“Đó là lý do thoái thác. Ông là lãnh đạo của Ninh Yên, quyền hạn?” Bà Ono ngang ngược gào thét, “ mặc kệ, đêm nay nhất định gặp con trai .”

Thư ký Dương bó tay với loại phụ nữ sống c.h.ế.t , thể thực sự để bà c.h.ế.t, đành bảo: “Đi gọi Ninh Yên tới.”

Chỉ ma pháp mới đ.á.n.h bại ma pháp.

Ninh Yên ngủ, nửa đêm gọi dậy nên hỏa khí lớn. Cô mặt đen sì tới, trong tay còn xách theo một cây gậy: “Nửa đêm ngủ trộm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-489.html.]

Xem liều lượng t.h.u.ố.c đủ, vẫn còn sức để quậy phá. Người phụ nữ là tự nguyện trúng độc đấy chứ?

Nghiêm Lẫm nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, im lặng chỗ dựa.

Ono sửng sốt. Nửa đêm nửa hôm cầm gậy gộc gì? Cảm giác cô thể bùng nổ vung gậy bất cứ lúc nào. Chuyện khác dám , cô dám tất.

Bà Ono ầm ĩ thôi. Tính tình Ninh Yên nóng nảy: “Bà chắc chắn tìm con trai chứ? Không trộm công thức đấy chứ?”

Nói chuyện trực tiếp như đấy. Bà Ono im bặt: “Các chằm chằm suốt, trộm kiểu gì?”

Một nhân viên công tác chịu nổi nữa: “Ninh tổng, là cho họ xem một cái.”

Ninh Yên trừng mắt : “Không ! Trọng địa cơ mật mà phận sự thể xem ? Trừ phi……”

“Trừ phi cái gì?” Ono vội hỏi.

Ninh Yên đ.á.n.h giá từ xuống . Hai ngày nay từng ngơi nghỉ, ngừng dò la bí mật tòa nhà thực nghiệm, còn cho thủ hạ lẻn . Bất quá mới đến gần phát hiện. Một kế thành sinh một kế khác, đúng là kẻ tiết tháo.

Cô nheo mắt : “Đưa 30 vạn phí trấn an tinh thần cho tra tấn lúc nửa đêm.”

Chỉ tiền mới thể xoa dịu cô.

Ono một nữa chấn kinh: “Sao cô cướp tiền ?”

Bà Ono càng là lải nhải chỉ trích.

“Không đưa thì miễn .” Ninh Yên cầm gậy gộc đập mạnh xuống ghế, cái ghế lập tức tan tành, cả thế giới im lặng.

Bà Ono theo bản năng rụt về phía chồng, tim đập thình thịch, chút khó thở.

Ono trầm mặc vài giây: “Được, đưa.”

Ninh Yên nhận lấy vali tiền, nghiêm túc đếm hai , xác nhận sai sót mới lộ nụ , đưa tiền cho Nghiêm Lẫm. “Vậy thôi.”

Ono sâu mắt cô. Hắn thể đoán tâm tư của nhiều , nhưng thấu cô. Cô như ngoài hành tinh, tư duy khác biệt. Mềm cứng ăn, cường ngạnh bá đạo, chấp nhận bất kỳ ai thách thức quyền uy của .

Mấy ngày nay liên tục thử thách giới hạn của Ninh Yên để đoán ý đồ của cô, nhưng tư duy của cô quá nhảy vọt, dấu vết để theo.

Thư ký Dương kéo Ninh Yên sang một bên, vẻ mặt bất an: “Ninh Yên, thật sự thả họ ? Sao chú thấy yên tâm chút nào.”

Ninh Yên khẽ thở dài: “Vậy chú xem ?”

Bọn họ mặt dày đến mức , cô cũng mở rộng tầm mắt. Thư ký Dương cố kỵ quá nhiều, quan trọng nhất là thể để vợ chồng Ono xảy chuyện địa bàn của ông. Ono thấu tâm tư nên nắm thóp ông chặt.

“Người thật sự ở trong đó?”

“Không ở.” Ninh Yên khẳng định chắc nịch.

Thư ký Dương thở dài. Chuyện quái quỷ gì thế , nước ngoài quá điều.

Ninh Yên chậm, như đang dạo, bỏ ngoài tai lời thúc giục của vợ chồng Ono. Đoạn đường ngắn ngủn mà mất nửa tiếng đồng hồ.

Ono trong lòng nén giận nhưng thể phát tác, hiệu cho nhân viên cùng. Người lén ấn túi áo, bên trong camera mini.

Đoàn cuối cùng cũng đến tòa nhà thực nghiệm. Ninh Yên ngẩng đầu , cả tòa nhà tối om.

“Nhanh lên .” Bà Ono vội vàng giục.

Ninh Yên chậm rãi đến phòng bảo vệ. lúc , một bóng chạy như bay tới: “Ninh tổng! Ninh tổng! Có tin tức của Trần Tu .”

Tất cả đều ngẩn .

Ninh Yên nhíu mày: “Cậu gọi điện về ?”

“Cái ……” Ninh Xuân Hoa vẻ mặt khó xử, thôi.

“Có chuyện gì cứ thẳng.” Ninh Yên chỉ vợ chồng Ono, “Đây là bố Trần Tu, họ đang nhớ thương con trai, trong lòng nóng ruột lắm đấy.”

Ninh Xuân Hoa lớn tiếng : “Nó dan díu với phụ nữ chồng, chồng bắt gian tại trận ngay trong chăn…… Sự việc lớn chuyện, họ yêu cầu đơn vị chúng đến xử lý.”

Ninh Yên trợn tròn mắt kinh ngạc: “Cậu về Thủ đô mà? Sao chạy về đây……”

Bà Ono hét lên điên cuồng: “Không thể nào!”

Ono dự cảm , dường như ai đó một bước.

Ninh Xuân Hoa thở dài: “Là thật đấy, lúc Trần Tu đang ở đồn công an.”

Ninh Yên đầu bỏ , miệng lẩm bẩm: “Đồ mất mặt hổ! Nếu thực sự loại chuyện , lập tức sa thải!”

Thư ký Dương cũng rốt cuộc là thế nào, động tác mời vợ chồng Ono theo.

Ono tòa nhà thực nghiệm đen kịt, âm thầm nghiến răng. Chỉ còn kém một bước nữa thôi.

Quả nhiên, tại đồn công an huyện, họ thấy Trần Tu quần áo xộc xệch, mặt mũi sưng vù, khắp đầy thương tích, ánh mắt dại .

Một đám nam nữ đang chỉ trỏ Trần Tu và một phụ nữ.

Bà Ono thấy con trai liền nhào tới, đau giận: “Ai dám đ.á.n.h con? Hả?”

“Chuyện là thế nào?” Ono càng tìm hiểu tình hình.

Nhìn thấy gương mặt quen thuộc, ánh mắt Trần Tu dần tiêu điểm: “Bố , con hãm hại! Con thông gian!”

Hắn chỉ tìm một chỗ trốn vài ngày để tạo cớ cho bố gây sức ép. Đợi đạt mục đích, sẽ nghĩ cách trốn hội họp với bố cùng rời khỏi đây. Kết quả sự việc theo kịch bản sẵn.

Ono nổi trận lôi đình. Kế hoạch của họ phá hỏng thành thế ? “Là ai?”

Người đàn ông bên cạnh lạnh: “Ai hãm hại mày? Tất cả chúng tao đều thấy mày trần như nhộng trong chăn ! Chúng tao đều là nhân chứng!”

Ánh mắt Trần Tu dừng phụ nữ ở cửa, ánh mắt phức tạp cực kỳ: “Ninh Yên, là cô đúng ?”

Chỉ cô mới năng lực kịch bản ! thế nào cô thể từng bước như ? Năng lực dự đoán quá nghịch thiên.

 

Loading...