Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 480
Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:25:42
Lượt xem: 114
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên cũng để tâm chuyện ánh mắt khác thường, cô còn việc quan trọng hơn .
Bản vẽ , tiếp theo là tính toán dự toán công trình và tiến độ thi công. Nếu gì bất ngờ, cô hy vọng thể thành công trình mùa thu năm , để khóa sinh viên tiếp theo kịp thời dọn khu trường học mới.
Thư Sách
Tính toán như thì thời gian gấp, thể là tranh thủ từng giây từng phút. Mệt thì mệt thật, nhưng trong lòng cô tràn đầy nhiệt huyết và mong chờ.
Khu trường đại học xây thì các tiện ích xung quanh cũng theo kịp. Cô dự định xây một trung tâm thương mại tổng hợp gần đó, kết hợp với phố bộ thương mại, tạo nên một khu phức hợp thương mại chỉnh.
Ngoài còn xây một nhà khách theo tiêu chuẩn khách sạn, đây là một mắt xích thể thiếu. Lần đoàn khảo sát đến ở trong khu chung cư, dù cũng chút bất tiện. Sau khi nơi đây trở thành mô hình kiểu mẫu, các đoàn đại biểu đến tham quan học hỏi sẽ thiếu, còn đủ loại đến công tác, lúc đó cần một nơi lưu trú đàng hoàng.
Đi một bước tính ba bước, cô đang mải suy nghĩ thì mấy nam nữ thanh niên chặn đường, sắc mặt ai nấy đều vui: "Cô chính là Ninh Yên?"
"Có gì chỉ giáo?" Ninh Yên hồn, nhướng mày. Đám sinh viên sắc mặt khó coi thật đấy.
"Nghe cô bao giờ ló mặt ở trường mà nào thi cũng nhất……"
Không đợi đối phương hết, Ninh Yên mỉm : "Hóa là đến chiêm ngưỡng ‘học thần’ (thần học tập) ? cũng khiêm tốn chút lắm, nhưng tiếc là thực lực cho phép."
Một nữ sinh trẻ tuổi mất kiên nhẫn quát lên: "Cô hổ!"
Ninh Yên để bọn họ mắt. Một đám sinh viên ngây thơ đơn thuần, dễ khác dắt mũi nhất. "Thi nhất là hổ ? Chậc chậc chậc, chua quá, đúng là ăn nho thì chê nho xanh."
Đối phương tức điên: "Nói láo! Cô rõ ràng là dựa việc tiết lộ đề thi . Hành vi phẩm hạnh đoan chính, gian lận thi cử, lừa gạt học bổng như cô ai ai cũng phỉ nhổ."
Nếu dựa thực lực thì bọn họ chẳng gì, đằng dùng thủ đoạn hạ lưu.
" , cô xứng sinh viên Đại học Nông nghiệp chúng , đồ mất mặt hổ."
Sắc mặt Ninh Yên trầm xuống. Chuyện càng càng thái quá . "Các bằng chứng ? Vì ghen ghét mà vu khống khác là tù đấy."
Nam sinh lạnh: "Ai thèm ghen ghét với loại đàn bà hổ như cô. Đừng tưởng cậy Hiệu trưởng chống lưng là gì thì , Hiệu trưởng giờ còn lo xong ."
Trông thì xinh như yêu tinh mà tính nết kiêu ngạo, ngứa mắt quá mất.
"Hiệu trưởng giải điều tra , xem cô còn diễu võ dương oai đến bao giờ."
Trong lòng Ninh Yên trầm xuống. Rốt cuộc xảy chuyện gì? Cô nhận chút tin tức nào, điều thật vô lý. "Là bộ phận nào đưa ?"
Đám sinh viên lòng đầy căm phẫn: "Sao hả? Sợ chứ gì? Cút , nơi chào đón cô."
Một đàn ông trung niên từ chui , lời lẽ chính nghĩa khiển trách: "Cô vấy bẩn danh dự trường chúng , cô là nỗi sỉ nhục của nhà trường."
Ninh Yên nheo mắt : "Ông là ai?"
Trong mắt đàn ông lóe lên tia tinh quang: " là Quyền Hiệu trưởng Trình Cương. đại diện nhà trường tuyên bố: Ninh Yên gian lận thi cử, ghi vi phạm nghiêm trọng một , tước bỏ tư cách nhận học bổng."
Hắn là mới điều tới (nhảy dù), nhưng dựa việc thu hút sự ủng hộ của nhiều .
Đám sinh viên vỗ tay rào rào: "Tốt quá , đây mới là ánh sáng của chính nghĩa! Hiệu trưởng Trình, chúng em đều ủng hộ thầy."
Trình Cương rụt rè mà khiêm tốn vài câu, đủ bộ dáng chính nghĩa, công tư phân minh, đó chuẩn rời trong sự vây quanh của đám sinh viên.
Sự việc xảy quá đột ngột, cho Ninh Yên chút thời gian chuẩn tâm lý nào, nhưng phản ứng của cô cực nhanh. Cô quát nhẹ: "Đại Hiệu trưởng, ông đó, lời ."
Trình Cương vẻ mặt khinh thường: "Cô và Ngụy Bạch quan hệ bất chính, việc ông tiết lộ đề thi cho cô bằng chứng xác thực……"
Không đợi hết, Ninh Yên cao giọng tuyên bố: " tuyên bố, Học bổng Cần Phong từ hôm nay trở chính thức hủy bỏ."
Lời như một quả b.o.m hạng nặng nổ tung giữa đám đông, tất cả đều biến sắc.
Đây là quân bài chủ chốt (Vương tạc)!
Sắc mặt Trình Cương kịch biến: "Cái gì? Cô nhắc nữa xem."
Học bổng đối với là công cụ để lộng quyền. Dù thể chấm mút tiền bạc nhưng cũng giúp nắm giữ quyền lên tiếng nhất định, những sinh viên nghèo đều qua tay để nhận tiền. Còn đối với sinh viên nghèo, đây là khoản tiền cứu mạng trong lúc nguy nan.
Đám sinh viên tức đến run : "Cô tư cách gì mà những lời ?"
Học bổng Cần Phong hỗ trợ lớn cho sinh viên khó khăn, hơn nữa hình thành quy mô nhất định.
"Chỉ bằng tư cách là sáng lập Học bổng Cần Phong, là đầu Tập đoàn Cần Phong." Giọng Ninh Yên lạnh lùng, "Lúc thấy các bạn học điều kiện học tập gian khổ nên đành lòng, nguyện ý góp một phần sức lực. Hiện giờ xem , tấm lòng của rốt cuộc trao lầm , thì thu hồi ."
Quá nực . Nói cô tham lam học bổng ư? Chỗ đó đáng giá mấy đồng? Một kỳ học chỉ một trăm đồng, so với mức học bổng mỗi năm một vạn đồng mà cô tài trợ.
Cô thể cho thì tự nhiên cũng thể lấy .
Đám sinh viên sợ ngây , dám tin: "Cô…… Sao cô thể là đầu Tập đoàn Cần Phong , cô còn trẻ như ……"
" 17 tuổi thành lập xưởng đậu phụ Cần Phong, 18 tuổi thành lập Tập đoàn Cần Phong." Khóe miệng Ninh Yên nhếch lên một nụ bạc bẽo, chằm chằm Trình Cương, "Hiện giờ, Tập đoàn Cần Phong hơn mười nhà máy, mấy vạn công nhân. Dùng tám năm thời gian, cũng còn trẻ nữa ."
Mọi : "……"
Quả nhiên, mặt Trình Cương chỉ phẫn nộ chứ hề ngạc nhiên: "Cô…… Học bổng thu hồi là thu hồi ngay, cô sợ sinh viên c.h.ử.i rủa ?"
Xem phận của Ninh Yên nhưng vẫn cố tình , thâm ý phía chuyện thật đáng suy ngẫm.
Trường học bao giờ là tháp ngà voi, tranh quyền đoạt lợi bao giờ ngừng nghỉ. dám kéo Ninh Yên xuống nước thì cô tự nhiên sẽ lưu tình.
"Chửi gì? Là nhà trường việc hồn, hắt nước bẩn lên , còn trông mong chùi đ.í.t cho trường ? Đi xem thỏa thuận lúc , trong đó ghi rõ: Tập đoàn Cần Phong quyền giải thích cuối cùng và thể chấm dứt hạng mục bất cứ lúc nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-480.html.]
Ninh Yên lạnh một tiếng: "À đúng, Trình Cương, cấp bậc của ông đủ, mà xem thỏa thuận cấp cao như chứ."
Vả mặt khác là nghề của cô, bốp bốp vang dội.
"Ninh Yên, cô……" Mặt Trình Cương đỏ bừng, là do tức do hổ, "Không thể lý."
Trong mắt Ninh Yên hiện lên tia lãnh quang. Mới thế mà chịu nổi ? Trò vui mới chỉ bắt đầu thôi.
"Trình Cương, ông kích động sinh viên gây sự, lấy sinh viên s.ú.n.g sai đ.á.n.h đó, chỉ để phục vụ cho mục đích lên Hiệu trưởng của ông. Trò mèo chỉ lừa đám sinh viên ngây thơ thôi, qua mắt ."
"Ông chọn sai đối tượng để tay . quả hồng mềm để ông tùy ý nắn bóp ."
Lời khiến đám sinh viên , , trong mắt tràn đầy nghi hoặc. Bọn họ trẻ tuổi nhiệt huyết, kinh nghiệm sống đủ, lợi dụng s.ú.n.g cũng là chuyện quá bình thường.
Trình Cương thẹn quá hóa giận: "Nói hươu vượn, nửa điểm tư tâm……"
Hắn dám hắt nước bẩn lên Ninh Yên thì cô sẽ lột da : "Nào, truyền thụ cho một kinh nghiệm: Ai là hưởng lợi cuối cùng thì đó hiềm nghi lớn nhất. Có những kẻ , đạo mạo nhưng ngụy quân tử."
Lời khiến càng thêm nghi ngờ.
"Bây giờ, tất cả ." Ninh Yên chỉ tay về phía một nữ sinh, "Cô, tìm Chủ tịch Hội Sinh viên, bảo dẫn vài sinh viên đại diện tới đây."
Cô chỉ một nam sinh: "Cậu, mời lãnh đạo nhà trường, ai cũng , mời nhiều một chút."
"Cậu, gọi Chủ nhiệm khoa Nông nghiệp tới."
"Cậu, gọi chủ nhiệm lớp tới, thầy tên Tôn Tiểu Độ."
Những sinh viên điểm danh đầu óc trống rỗng, theo bản năng theo lời cô, nhao nhao chạy .
Ninh Yên kiểm soát trường, khí tràng bộ khai hỏa (bùng nổ). Cô chỉ nam sinh to mồm nhất: "Cậu, trạm phát thanh thông báo một tiếng, bảo tất cả những tập hợp đây."
"Đồng thời thông báo cho trường: Học bổng Cần Phong hủy bỏ."
"Cái ……" Nam sinh mặt mày lúc xanh lúc trắng, cũng là một trong những nộp đơn xin học bổng.
Tâm trạng lúc chỉ thể diễn tả là như máy xúc đào rỗng ruột, như máy xay thịt nghiền nát.
Ninh Yên quát nhẹ: "Đi!"
Nam sinh run b.ắ.n , cần nghĩ ngợi liền chạy như bay .
Trình Cương ngăn cản kịp, chỉ thể trơ mắt cô phát hiệu lệnh, cuống đến dậm chân: "Cô gì?"
"Trong lúc bận đến chân chạm đất mà đ.â.m lưng, vui." Ninh Yên cảm thấy tính tình quá , ai cũng dám nắn bóp cô, đến lúc dạy cho một bài học. "Vậy thì, để cho tất cả cùng vui ."
Sắc mặt Trình Cương trắng bệch. Đây là chọc thủng trời . Mẹ kiếp, ai bảo với là tính tình Ninh Yên hả? Thế mà gọi là á?!!
"Cô đúng là con điên!"
Ninh Yên mỉm , khí định thần nhàn: "Giờ ông mới ? Muộn ."
Trong lòng Trình Cương dâng lên một nỗi hàn khí thấu xương: "Đây là trường cũ của cô đấy!"
Nói thật, Ninh Yên chẳng mấy lòng trung thành với trường học, cô cũng đến trường mấy .
"Trường cũ hắt nước bẩn lên , hủy hoại thanh danh của . Ngày thường thì cũng nhịn đấy, nhưng hiện tại đang là thời điểm mấu chốt đặc biệt, thể nhịn, sẽ để âm mưu thực hiện ."
Đoàn khảo sát mới , lúc nổ chuyện như , lực sát thương đối với cô và Tập đoàn Cần Phong là cực lớn. Không thể nghi ngờ âm mưu phía là nhắm cô.
Kéo Hiệu trưởng xuống, đổi một khác lên đối đầu với cô, kế hoạch của cô sẽ c.h.ế.t yểu ngay từ trong trứng nước.
Cô thể nhịn ? Nằm mơ . Ai dám cản đường cô thì đừng trách cô vô tình.
Trình Cương tiếp xúc với Ninh Yên bao giờ, dù phận cô cũng chỉ nghĩ cô may mắn, âm thầm giúp đỡ, chứ xem cô gả cho ai.
Hắn coi trọng Ninh Yên lắm, nghĩ cô chỉ là đàn bà con gái. Cho dù nhà chồng giúp đỡ nhưng loại chuyện vẻ vang họ mặt mũi nào mà xen ? Hơn nữa cùng hệ thống. Lại , lợi ích, tất cả đều là phù du, nhà còn thể phản bội cơ mà.
ngờ, đầu tiên chạm trán trực diện Ninh Yên "xé xác" tơi tả.
"Cô hươu vượn."
Hắn coi thường Ninh Yên, Ninh Yên càng coi thường hơn: "Ông chỉ là một con thí bàn cờ thôi, cầm cờ ông." Cho nên, ông tư cách đấu với .
Lời tuy miệng nhưng Trình Cương hiểu, tức đến thất khiếu bốc khói: "Cô…… Cô……"
Cuồng vọng! Tự phụ! Đàn bà và tiểu nhân thật khó dạy bảo!
Tiếng loa phát thanh vang vọng khắp sân trường: "Tập đoàn Cần Phong thông báo: Học bổng Cần Phong chính thức hủy bỏ."
Vô sinh viên thấy thông báo đều ngơ ngác quanh. Chuyện gì xảy ? Đang yên đang lành hủy bỏ? Tập đoàn Cần Phong thiếu tiền.
Những sinh viên đang nhận trợ cấp liên quan đến lợi ích thì yên, nhao nhao chạy ngoài ngóng.
Loa phát thanh vẫn tiếp tục vang lên: "Mời Ban lãnh đạo nhà trường, Chủ tịch Hội Sinh viên và các thành viên, Chủ nhiệm khoa Nông nghiệp, thầy Tôn Tiểu Độ đến tập trung tại bãi cỏ. Có sự kiện trọng đại! Có sự kiện trọng đại! Có sự kiện trọng đại!"
Chuyện quan trọng ba , giọng điệu còn đặc biệt trầm trọng!
Cả sân trường như nổ tung chảo, chắc chắn xảy chuyện lớn !