Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 479
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:51:17
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên đang bận tối mắt tối mũi tiếp đón một đoàn khách bí ẩn đến từ Thủ đô, mục đích chuyến của họ là khảo sát và nghiên cứu.
Lần cô mệnh Kinh báo cáo, giờ thì đến lượt họ "hồi đáp".
Tuy rằng cách thời gian lâu, nhưng đoàn khách cũng đến hơn hai mươi , bao gồm cả Đan Đan.
Đoàn kín tiếng, hề thông báo với địa phương mà lặng lẽ đến. Còn việc địa phương thật sự giả vờ , chỉ họ mới rõ.
Họ nghiên cứu Tập đoàn Cần Phong từ xuống , từ trong ngoài, xem xét tỉ mỉ từng chút một, mỗi tối đều tổ chức thảo luận.
Ninh Yên dù bận trăm công ngàn việc vẫn đích tháp tùng. Không còn cách nào khác, cấp bậc của đối phương cao, quy cách tiếp đón cũng tương xứng. Là đầu Tập đoàn Cần Phong, cô đương nhiên tự mặt.
Cô bận đến chân chạm đất, ngày nào cũng việc đến tận đêm khuya mới ngủ, lấy thời gian rảnh mà đến trường?
Ngay cả việc ôm con thêm một chút cũng . Ngày nào cô cũng vắt sữa bình cho con, đau đến mức hít hà, tính tình vì thế cũng chút nóng nảy.
Tuy nhiên, cô vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc, ôn tồn hỏi qua điện thoại: "Có chuyện gì ạ?"
Giọng điệu chủ nhiệm lớp lắm: "Có tố cáo điểm thi của em vấn đề, học bổng nên thuộc về em."
Ninh Yên chỉ đến trường khi kỳ thi, hầu như tiếp xúc gì với chủ nhiệm lớp, càng đến chuyện hiểu lẫn .
Nghe xong lời , Ninh Yên nhịn trợn trắng mắt. Chuyện cỏn con mà cũng phiền cô!
"Thi hạng nhất thì vấn đề ? Thừa nhận khác ưu tú khó khăn đến thế ? Động một tí là tố cáo, lãng phí tài nguyên công cộng, đây thói quen , em kiến nghị nên nghiêm trị. Chó mèo nào đó tùy tiện tìm một cái cớ tố cáo em, em đối phó ? Vậy em lấy thời gian việc?"
Hiện giờ căn cơ của cô vững, chẳng sợ gì mấy cái tố cáo vớ vẩn tin đồn thất thiệt. Tám năm cô thể nắm giữ vận mệnh của chính , nhưng Ninh Yên của tám năm thể ngang tỉnh Hắc Long Giang .
Nói thật, nhà trường nên gọi cú điện thoại , đây là biểu hiện của sự tin tưởng cô.
Chủ nhiệm lớp chút vui: "Sinh viên Ninh Yên, gọi em đến trường là để em tự biện minh, em chuyện gay gắt như là ý gì? Chột ?"
Tự biện minh? Cơn giận của Ninh Yên bốc lên ngùn ngụt: "Em rảnh. Nhà trường lập trường của , đừng để kẻ dụng tâm kín đáo dắt mũi."
Cô dập máy cái rụp, cầm cốc nước uống một ngụm lớn cho hạ hỏa.
"Ha ha ha." Người đối diện phá lên.
Ninh Yên tức giận lườm cô nàng một cái: "Cười cái gì mà ?"
"Cô thế mà tố cáo gian lận thi cử!" Đan Đan nhặt mồm, "Cười c.h.ế.t mất, ha ha ha."
Ninh Yên tuy còn trẻ nhưng là thể thao thao bất tuyệt mặt bao nhiêu quan lớn, vung tiền như rác trong buổi đấu giá, khí phách kinh , là nhân vật hô mưa gọi gió. Vậy mà tố cáo gian lận thi cử…… Cảm giác "sụp đổ hình tượng" buồn quá mất!
Ninh Yên bẻ một miếng sô-cô-la: " tố cáo t.h.ả.m thế mà cô còn , bạn bè đấy?"
Đan Đan chủ động xin gia nhập tổ nghiên cứu là để đến thăm Ninh Yên và bé con. Trong thời gian Ninh Yên m.a.n.g t.h.a.i ở Kinh thành, hai kề vai sát cánh, kết tình nghĩa thâm hậu. Đan Đan còn từng xoa bụng cô đòi nuôi của bé.
đến đây mới phát hiện, Ninh Yên còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Cô năng lực hóa mục nát thành thần kỳ.
"Thôi , chuyện nhỏ như con thỏ đối với cô chẳng bõ bèn gì. chỉ hiểu, ai dám to gan tố cáo cô? Lại còn dùng cái lý do hạ cấp như thế."
Nói khó một chút, hiện giờ Ninh Yên cần thành tích xuất sắc để "dệt hoa gấm". Thành tựu của cô đủ để trường cũ tự hào .
Bất quá, Ninh Yên ở trường kín tiếng, , là cô gần như đến trường, khác chẳng gì về cô cả.
Dù cô từng lên báo, nhưng ở cái thời đại tin tức phổ cập , thể ai ai cũng mặt. Ngay cả thời đại lưu lượng , minh tinh hạng nhất cũng chắc ai cũng đến, huống chi là bây giờ.
Trong hồ sơ nhập học, cô chỉ ghi bố là công nhân viên chức, bản cô cũng .
Ninh Yên sờ sờ cái cằm trơn bóng, suy tư: " nghi ngờ kẻ Đại học Nông nghiệp di dời thuận lợi nên mới giở trò mèo ."
Cô khẽ thở dài: "Thời buổi chút chuyện thực tế mà khó khăn quá."
Đan Đan nhíu mày: "Thật là thể hiểu nổi, cấp đều đồng ý , đám đó còn ngáng đường, bệnh ?"
"Chỉ cần lợi ích đủ lớn thì chuyện gì cũng dám ." Ninh Yên luôn là tỉnh táo, "Tập đoàn Cần Phong danh tiếng vang xa, trong mắt một kẻ chính là miếng thịt béo bở, bọn chúng đang như hổ rình mồi c.ắ.n một miếng đấy."
Đan Đan lạnh: "Ha hả, xem ai dám!"
Tiếng gõ cửa vang lên, thư ký đẩy cửa bước : "Ninh tổng, giờ nghỉ giải lao hết, mời hai vị qua tiếp tục họp ạ."
Hai , hẹn mà cùng thở dài. Thôi, việc.
Trong phòng họp, thảo luận sôi nổi, tiến hành nghiên cứu diện về mô hình kinh doanh của Tập đoàn Cần Phong. Thảo luận càng kỹ càng chứng tỏ họ càng coi trọng.
Sau khi về Kinh, họ đều nộp một bản báo cáo chi tiết. Dựng điển hình đơn giản, cần xác nhận lặp lặp , đưa những bằng chứng thuyết phục. Nhỡ dựng xong mà vả mặt thì ai chịu trách nhiệm?
Ninh Yên thoải mái dẫn tham quan, cũng mặc kệ họ lén lút kéo điều tra riêng.
Một thành viên trong đoàn cô: "Ninh tổng, chúng xem phòng thí nghiệm."
Phòng thí nghiệm là vùng cấm, mở cửa cho ngoài, quản lý cực kỳ nghiêm ngặt. Những đến nay vẫn bước chân đó.
Ninh Yên cần suy nghĩ liền lắc đầu: "Cái ."
Người nọ chút vui: "Ý cô là ? Không tin tưởng chúng ?"
Những cấp bậc cao, Ninh Yên cũng sẽ ngốc đến mức cứng đối cứng, cô uyển chuyển từ chối: "Việc cần xin phép bên an ninh quốc gia, họ vẫn luôn âm thầm giám sát, chủ chuyện ."
Cô vốn dĩ định cho họ . Nói thế nào nhỉ, phối hợp công tác là một chuyện, tiết lộ bí mật cốt lõi là chuyện khác. Cấp bậc cao nghĩa là nhân phẩm , đáng tin cậy.
Hơn nữa, thời nay đa phần ý thức bảo mật cao, trừ những qua huấn luyện đặc biệt.
Chờ cải cách mở cửa, nước ngoài ùa , đòi tham quan phân xưởng cốt lõi, cứ hào phóng đồng ý. Kết quả là ít kẻ là gián điệp, đ.á.n.h cắp công nghệ kỹ thuật gia truyền của đất nước, gây tổn thất to lớn.
"Sao thể……" Người nọ ngẩn , nuốt ngược câu định thốt trong. Những lời thể bậy, cũng chẳng ai dám bừa.
"Bị Nhật để mắt tới ." Ninh Yên mập mờ, vẻ tiện rõ nhưng "các vị tự hiểu".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-479.html.]
Mọi hít hà một . Còn vụ nữa ? Ai cũng dính dáng đến chuyện nhạy cảm như , đành tránh .
Đan Đan nhảy đổi chủ đề: "Ninh tổng, đến giờ cơm chiều , tối nay ăn gì thế?"
Ninh Yên nháy mắt với cô nàng: "Lẩu bò."
Đan Đan hoan hô: " thích nhất món , bò viên thể ăn cả bát tô."
Bò viên dai dai giòn giòn (Q đàn), độ nhai, thơm mềm, nghĩ đến chảy nước miếng.
Nghiêm Trạch mỉm : " cũng đói , thôi, chúng ăn cơm."
Anh cũng nhét đoàn , mỗi ngày đều trải qua phong phú, thu hoạch kha khá kiến thức, đối với Ninh Yên cực kỳ bội phục. Không thể , em họ Nghiêm Lẫm cưới đúng vợ , quá phúc, thật đáng ghen tị.
Ở Tập đoàn Cần Phong, ăn ngon, ở sướng, điều kiện hơn bên ngoài gấp trăm , cứ như hai thế giới khác biệt.
Đoàn sắp xếp ở khu chung cư, hai một phòng, tiện nghi đầy đủ, thoải mái. Mỗi mỗi ngày phát hai phiếu cơm, tự nhà ăn lấy đồ, buổi tối cùng ăn để tiện giao lưu.
Lần đầu tiên đến nhà ăn, ai nấy đều sững sờ. Nguyên liệu phong phú quá! Đậu phụ sốt cay, gà chay kho tàu, giá đỗ xào, canh đậu phụ tam tiên đều là những món bình thường nhất, nguyên liệu đều do nhà máy tự sản xuất.
Món mặn như gà hầm nấm, sườn kho, thịt kho tàu, thịt kho hai (hồi oa nhục), thịt heo hầm miến cải trắng cũng là tiêu chuẩn thường thấy, vì tập đoàn tự nuôi heo, nuôi gà.
Phiếu ăn sáng gồm sữa đậu nành, màn thầu, bánh bao, cháo kê, trứng gà. Phiếu ăn trưa gồm hai mặn một canh một món chính, chay mặn kết hợp. Tiêu chuẩn cao, nhưng so với công nhân bình thường cũng khác biệt lắm (công nhân ăn một mặn một chay).
Bữa tối sẽ gọi thêm vài món xào riêng (tiểu táo). Người đông, mỗi gọi một món cũng thành hơn hai mươi món, thịnh soạn. Như cũng ai Ninh Yên phô trương lãng phí . Cái chừng mực Ninh Yên nắm bắt .
Ăn xong, Ninh Yên về nhà một chuyến, thăm con, chuyện với nhà vài câu . Công việc thường ngày hôm nay tăng ca bù.
Dương Liễu mà xót cho con gái: "Đoàn định ở bao lâu nữa?"
Từ chối là thể nào, đối phương địa vị quá lớn, nhưng cứ việc liên tục thế thì vất vả quá.
Ninh Yên mím môi: "Nửa tháng."
Dương Liễu: "……"
Ninh Yên ông cụ Nghiêm đang thoải mái ghế: "Ông nội, ông định ở bao lâu ạ?"
Ông cụ trừng mắt cháu dâu: "Cháu chê ông phiền, đuổi ông chứ gì?"
Ninh Yên tủm tỉm: "Đâu ạ, cháu ước gì ông ở lâu lâu một chút để chúng cháu tận hiếu. Chỉ là dạo bận quá, lo liệu chu đáo cho ông ……"
Thư Sách
Cô bận, Nghiêm Lẫm cũng bận, chẳng ai thời gian bồi ông cụ.
Ông cụ Nghiêm cũng chẳng cần họ bồi. Ông tự dạo, rảnh rỗi thì thư viện hoặc trung tâm hoạt động cho nhân viên về hưu. Trong đó hoạt động phong phú lắm: đ.á.n.h bóng bàn, chơi cờ, luyện thư pháp hội họa, sách báo, ca hát nhảy múa, đài radio, náo nhiệt cực kỳ.
Nơi thật sự yên bình, lớn trẻ nhỏ đều việc để , ánh mắt ai cũng sáng ngời, tinh thần phấn chấn. Mọi nỗ lực việc học tập, nhưng đời sống văn hóa tinh thần cũng hề bỏ bê.
Ông cụ Nghiêm thích ở những nơi náo nhiệt như thế, lắng tiếng chân thật từ cơ sở, ngắm cuộc sống hạnh phúc của dân bình thường. Điều mang cho ông cảm giác thỏa mãn. Ông đổ m.á.u hy sinh, phấn đấu cả đời chẳng vì cuộc sống như thế ? Nỗ lực của ông uổng phí, m.á.u của các chiến hữu hy sinh chảy vô ích.
"Công việc quan trọng, cứ cho . Cơ hội hiếm , nếu thuận lợi thì thể đưa cháu lên điển hình đấy."
Bước đối với Ninh Yên quá quan trọng, tương đương với việc thêm một tấm bùa hộ mệnh kim quang lấp lánh, danh lợi song thu.
Ninh Yên sửa lời ông: "Là Tập đoàn Cần Phong ạ."
"Không khác là mấy, cháu đại diện cho Tập đoàn Cần Phong mà." Chỉ khi đến đây, ông cụ Nghiêm mới cảm nhận rõ ràng sức ảnh hưởng của Ninh Yên. "Đợi đến ngày nghỉ, mời đến nhà chơi, nhận cửa nhận nhà, ăn bữa cơm, đây đều là nhân mạch cả đấy."
Cô quan hệ khá với các cô gái như Đan Đan, Hàn Thượng Du, Nghiêm Vi. với cánh đàn ông thì vẫn giữ cách, quá cận, đủ khéo léo……
Ách, ông cụ Nghiêm tự kéo suy nghĩ đang chạy như ngựa hoang của về. Thế mới là bình thường chứ, khác biệt giới tính mà. Phụ nữ lãnh đạo thành công thì trả giá nỗ lực nhiều hơn, đây là do cảnh chung tạo nên. Nếu thành công, cô cần vất vả xã giao nữa, tài nguyên nhân mạch sẽ tự tìm đến cửa.
Ninh Yên ngoan ngoãn gật đầu: "Cháu ạ."
Trong thời gian tiếp theo, Ninh Yên sáng 8 giờ khỏi nhà, tối 11 giờ đêm mới về, bận tối tăm mặt mũi.
Thời gian trôi nhanh như gió, đoàn khảo sát kết thúc công việc, chuẩn về Kinh.
Ninh Yên tổ chức tiệc tiễn tại nhà. Ông cụ Nghiêm đích mời rượu từng , nhờ vả chiếu cố Ninh Yên nhiều hơn. Lời khách sáo, khiến thụ sủng nhược kinh chứng kiến mức độ sủng ái của Ninh Yên ở nhà họ Nghiêm, từ đó nâng cao đ.á.n.h giá về cô.
Bản Ninh Yên bản lĩnh, xu thế lên thể cản nổi, nhà họ Nghiêm hộ giá hộ tống, quan hệ với Đan Đan tầm thường, ai mà ngốc đến mức khó cô chứ.
Sau khi trở về, khi báo cáo ai nấy đều cho Ninh Yên, đưa đ.á.n.h giá ưu tú. Đan Đan càng là tâng bốc hết lời, khen lấy khen để. Lần cô tai mắt thấy, còn chụp nhiều ảnh bằng chứng.
Tiễn đoàn , Ninh Yên mới như trút gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.
vẫn nghỉ ngơi, cô gọi một cuộc điện thoại: "Mấy ngày nay Trần Tu động tĩnh gì ? Có ý đồ tiếp xúc với ai ?"
Trần Tu chính là mồi nhử để cô câu cá lớn.
Nhận hồi âm, cô cúp máy, vẻ mặt suy tư.
"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên, "Ninh tổng, Giáo sư Từ tới."
Ninh Yên dậy đón tiếp: "Thầy Từ, mời ."
Từ Đạt xua tay: "Bản thiết kế xong , đưa cho em ."
Nhìn quầng thâm mắt rõ rệt của ông, Ninh Yên khỏi khuyên nhủ: "Thầy Từ, công việc bận đến cũng nghỉ ngơi đàng hoàng, đừng thức đêm quá ạ."
Mấy vị giáo sư đều là những cuồng công việc, thường xuyên ở lỳ trong phòng thí nghiệm đến đêm khuya, nào cũng để Ninh Yên giục về.
Từ Đạt chỉ mặt Ninh Yên, trêu: "Gần đây em soi gương ? Em cũng quầng thâm mắt kìa, khóe miệng còn mọc mụn nữa, nóng trong đấy."
Gần đây cô thức khuya quá nhiều, bất do kỷ, còn cách nào khác.
Ninh Yên lấy chiếc gương nhỏ soi, tự luyến : "Dù thế thì em vẫn đến mức khiến thét lên thôi. Nhan sắc đúng là chỗ để chê mà."
Từ Đạt: “……” Thôi , nên bàn về nhan sắc với kẻ tự luyến !
Ninh Yên là thuộc phái hành động, hôm liền cầm bản vẽ đến trường. Bản vẽ quan trọng nhất , những thứ khác còn xa ?
Cô tràn đầy mong chờ bước khuôn viên trường, nhưng nhạy cảm phát hiện ánh mắt chút đúng. Là ảo giác ?