Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 474

Cập nhật lúc: 2025-11-20 07:54:38
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nghiêm Lẫm thần sắc nhàn nhạt, hề lung lay lời của Tiểu Bội: “ chỉ cưng con gái thôi, một đứa con gái giống Ninh Yên cân cả trăm đứa con trai. Phạm vi trăm dặm quanh đây tìm con gái nào xuất sắc hơn Ninh Yên nhà .”

Chuyện sinh con trai con gái là việc riêng của vợ chồng , đến lượt ngoài chõ mồm .

Anh đặc biệt kiêu ngạo tiếp: “Không đúng, sai , há chỉ là phạm vi trăm dặm, cả cái tỉnh Hắc Long Giang cũng chỉ một Ninh Yên. Thông minh hơn cô , xinh hơn cô , giỏi giang hơn cô , tìm đỏ mắt cũng thứ hai.”

Trong lòng , Ninh Yên chính là nhất. Nếu con gái giống , đạt thành tựu như Ninh Yên, mơ cũng tỉnh.

Xuất phát điểm của Ninh Yên thấp, thể là nghèo rớt mồng tơi (nhất nghèo nhị trắng), nhưng Quả Quả là con gái Nghiêm gia, cả cha lẫn ông bà tổ tiên hậu thuẫn. Vạch xuất phát của con bé chính là vạch đích mà vô phấn đấu cả đời mới tới .

Cho nên, nếu bồi dưỡng , gì bất ngờ xảy thì chỉ trò giỏi hơn thầy mà thôi.

Tiểu Bội thần sắc cực kỳ phức tạp: “Các còn trẻ nên hiểu , về sẽ rõ. Không con trai thì tất cả đều là công dã tràng, kiếm nhiều tiền để cho ai tiêu? Cho khác họ các cam tâm ?”

Giọng điệu vẻ từng trải, tuổi thì bao lớn mà thích cậy già lên mặt.

Vợ chồng thầy Từ Đạt , sắc mặt đều khó coi. Họ dẫn con gái đến là để tạo quan hệ với Ninh Yên, chứ để nó tới phá đám.

Tiểu Bội là con gái ruột của họ, nhưng thể , từ nhỏ nó "ngoài tinh trong ngốc" (vẻ ngoài tinh khôn nhưng bên trong ngốc nghếch), luôn tự cho là thông minh. Việc nhỏ thì khôn vặt, việc lớn thì hồ đồ, cứ gặp chuyện là đầu óc mụ mẫm.

Nếu dung mạo nó giống Kim Tích Như, họ còn hoài nghi lúc sinh trao nhầm con .

Ninh Yên nhướng mày. Kế hoạch hóa gia đình đề cập từ sớm, mấy năm nay tin đồn càng ngày càng mạnh mẽ, ai cũng hiểu đây là bước đệm, chỉ chờ chiếc giày cuối cùng rơi xuống đất (chính sách chính thức ban hành).

Cô chỉ thấy kỳ quặc: “Con gái thì m.á.u mủ của ? Dòng họ quan trọng đến thế ? Nhà ngai vàng để kế thừa nên quan trọng chuyện đó.”

Vốn dĩ cô chỉ định sinh một đứa, nhưng trong t.h.a.i kỳ em bé ngoan khiến cô cảm thấy sinh thêm đứa nữa cũng thể suy xét. Hai đứa trẻ bạn với , chăm sóc lẫn cũng là lựa chọn tồi. Còn về giới tính, cô thật sự để ý, trai gái đều là con cô đẻ .

“Bố chồng cô cũng nghĩ ? Không chắc nhé. Nam đinh (con trai) quan trọng, là để nối dõi tông đường, con trai thì ngẩng đầu lên , con gái là bát nước đổ ……”

Tiểu Bội còn hết câu, Từ Đạt thô bạo cắt ngang: “Đủ , bớt lo chuyện bao đồng , con lo mà an bài cho rõ ràng chuyện của .”

Khi gặp con gái, ngày nào ông cũng nhớ mong. Đến khi gặp …… thất vọng đến mức chuyện.

Tiểu Bội tủi c.h.ế.t: “Bố, con mới là con ruột của bố, nào bố cũng bênh ngoài thế?”

Từ Đạt tức giận trừng mắt con gái. Nó còn mặt mũi mà tủi ? Cũng xem bản đang ở phận gì.

“Ninh tổng cấm bố chồng con bước phạm vi Tập đoàn Cần Phong, đó là quyền của cô . Con thể lựa chọn cùng họ rời .”

Hồi đó vợ chồng ông tìm gặp con gái, còn kịp nó ghét bỏ là phần t.ử , nhận bố , còn tuyên bố đổi họ, cắt đứt quan hệ.

Bố chồng nó còn ngang ngược đòi tiền ông bà, sắc mặt đặc biệt khó coi, mà nó về phía nhà chồng, ông bà tức c.h.ế.t .

Đến khi ông bà sửa án sai, nghiên cứu viên ở Tập đoàn Cần Phong, nó lật mặt, đòi ông bà sắp xếp công việc cho cả nhà chồng ở chi nhánh Thủ đô, ai cũng phần, còn đòi biên chế chính thức.

Nó còn đ.á.n.h cờ hiệu của Ninh Anh Kiệt để diễu võ dương oai, vợ chồng Ninh Xuân Hoa cùng tức điên, tại chỗ xé xác đ.á.n.h một trận, náo loạn khó coi.

Chi nhánh Thủ đô đại loạn. Ninh Xuân Hoa trực tiếp đ.á.n.h gãy chân đứa con trai cả Ninh Anh Kiệt, áp giải về quê. Công việc tạm thời của Tiểu Bội cũng cắt bỏ, cực chẳng đành cầu xin bố nghĩ cách cho đơn vị cũ, khôi phục trạng thái sinh hoạt ban đầu, mang theo con trai về "thừa hoan gối".

Vợ chồng Từ Đạt là thông minh nhường nào, lời còn gì hiểu?

Đứa con gái ngây thơ hồn nhiên ngày đổi , trong mắt chỉ lợi ích của bản , còn học đòi chơi thủ đoạn tâm cơ.

Đứng biến cố lớn, giữ sơ tâm chỉ đếm đầu ngón tay. Có đổi hơn, nhưng cũng nhiều biến chất. Lòng dễ đổi .

Sắc mặt Tiểu Bội biến đổi. Lại nữa , trong ngoài bất phân, đúng là già lẩm cẩm. Bố già cuối cùng chẳng vẫn dựa dưỡng lão tống chung ?

Ninh Yên thu hết trong mắt, nhàn nhạt : “Cô cảm thấy bố già hồ đồ, nhưng nghĩ rằng, nếu nhờ bố cô thì cô ngay cả tư cách bước cửa nhà cũng , chứ đừng mặt mà lớn tiếng lải nhải (bb).”

thích xen việc nhà khác, nhưng chạy đến mặt cô năng xằng bậy thì .

“Cái gì mà mang theo bố chồng cùng tái giá, chẳng qua là nắm thóp uy hiếp, cô thể theo mà thôi.”

tham gia , nhưng tin tức của cô linh thông, cái gì cũng .

“Tìm đến Ninh Anh Kiệt, còn là nhắm công việc của ? Nói gì mà chân ái, c.h.ế.t .”

“Tưởng Ninh Anh Kiệt nhà riêng, cả nhà cô như châu chấu ùa chiếm đóng. Cô ở phía giả bộ , diễn vai ôn nhu khoan dung, chậc chậc chậc.”

Chính vì chuyện mà đôi nam nữ cực phẩm đến nay vẫn thể bước chân phạm vi thế lực của Tập đoàn Cần Phong.

“Cô cho rằng bố hộ tống là nghĩa vụ cung phụng, nâng niu cô ? vui là của , cô khúc mắc với nên thỉnh thoảng châm chọc vài câu để ghê tởm chứ gì?”

“Chút tâm tư cỏn con của cô , trong mắt nó trong suốt như pha lê. Giáo d.ụ.c cô trách nhiệm của , nhưng cô điều mà múa may đầu thì đừng trách trực tiếp đ.á.n.h gãy chân cô.”

Từng câu từng chữ của Ninh Yên x.é to.ạc cái vỏ bọc ôn nhu thiện lương của Tiểu Bội xuống, còn bồi thêm mấy cú đạp lên mặt đất.

Tiểu Bội sững sờ, tức gấp: “Cô…… Cô……”

cứ tưởng Ninh Yên sẽ nể mặt bố so đo, nghĩ rằng với phận của Ninh Yên khó một nhân vật nhỏ bé như .

“Người quý ở chỗ tự hiểu . Cô hâm mộ ghen ghét hận , còn trông mong giúp cô một bước lên trời. Giấc mộng hoang đường như đến nhà cũng dám mơ .”

Sau khi bố đón về, Tiểu Bội tìm việc . Trừ khi nguyên nhân đặc biệt, trưởng thành phép ăn ở nhà.

theo con đường ứng tuyển bình thường. Thành tích học tập , mấy năm nay kiến thức sớm mai một nên chỉ tìm một công việc tay chân bình thường, mỗi ngày đều vất vả. nếu thì sẽ đuổi .

từng cầu xin bố giúp đỡ, nhờ vả quen, cửa tìm một công việc nhẹ nhàng, thanh nhàn thể diện. vợ chồng thầy Từ nhất quyết chịu mở miệng. Trong lòng cô đầy oán khí.

“Cô sinh con trai liền đắc ý dào dạt, còn tưởng nhà cô ngai vàng cần kế thừa. Người chuyện chỉ thấy cô đúng là ếch đáy giếng hiểu sự đời.” Ninh Yên lạ gì tâm tư của cô , nhưng chỉ cần phạm pháp, vi phạm nội quy nhà máy thì cô sẽ nhúng tay nhiều.

“Theo lý luận của cô, con gái là bát nước đổ , con trai cô họ Từ cũng chẳng họ Kim, tại bám hai vị giáo sư để hút máu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-474.html.]

Lời "nhất châm kiến huyết" (một mũi tên trúng tim đen). Sắc mặt Tiểu Bội cắt còn giọt máu: “ , là bố nhất quyết giữ .”

“Thôi , một đằng một nẻo, mắt đều sáng như tuyết cả. Không vạch trần cô là vì cảm thấy thú vị, ai cũng bận rộn cả, chỉ cô tự cho là thông minh, chạy tới kích bác .” Ninh Yên cũng là rảnh quá hóa dỗi, tìm c.h.ử.i cho vui mồm, thuận tay việc .

“Cô nghĩ nhiều , và cô giống . một thể hô mưa gọi gió, còn cô dù sinh một trăm đứa con trai cũng chỉ thể dựa dẫm khác, cầu xin khác bố thí.”

Nghiêm Lẫm nhịn . Vợ khi vẫn sắc bén như xưa, đúng chất phong cách Ninh Yên, thích.

Tiểu Bội đối thủ của cô, c.h.ử.i cho mặt đỏ tía tai: “Bố , đây là phụ nữ khoan dung rộng lượng trong miệng hai đấy ? Rõ ràng là đồ chanh chua……”

Biểu cảm của vợ chồng thầy Từ phức tạp đến cực điểm.

Ninh Yên nhướng mày: “Câm miệng! còn xong , đến lượt cô xen mồm. Bố sinh cô, cô chẳng những ơn còn chê bai đủ kiểu, đến cả họ cũng đổi để phủi sạch quan hệ, đây là BẤT HIẾU.”

Tuy nhiều thời đó để tránh liên lụy, nhưng tính tình bạc bẽo là sự thật thể chối cãi.

“Trước mặt hai đứa cháu gái ruột mà mở mồm con gái vô dụng, là bát nước đổ . Cô đ.á.n.h chủ ý gì? Là sợ chúng nó trở về tranh đoạt tài nguyên với con cô chứ gì! Sợ lợi ích thể thuộc về một cô! Đối với cháu gái ruột thịt nửa điểm thương xót, chỉ nghĩ đến lợi ích bản , đây là BẤT NGHĨA.”

Vợ chồng thầy Từ theo bản năng về phía hai đứa cháu gái, thấy sắc mặt chúng trắng bệch, khỏi đau lòng khổ sở.

Không bố che chở, cô ruột phẩm hạnh thế , ông bà c.h.ế.t cũng nhắm mắt .

Thư Sách

Ninh Yên chướng mắt Tiểu Bội. Tình đạm bạc thì ok, nhưng vì lợi ích bản từ thủ đoạn thì .

“Cô việc trướng , dựa kiếm cơm mà còn dám , đây là BẤT NHÂN, hơn nữa còn ngu xuẩn thấu trời.”

“Với nước vô dụng, với dân vô lợi. Bất nhân bất nghĩa bất hiếu, tích sự gì, chính là cô đấy.”

Lời quá độc, Tiểu Bội chịu kích thích cực lớn: “Không , cô oan uổng cho .”

giả vờ ôn nhu, giả vờ thiện lương lâu quá, đến mức thật sự tưởng như . Giờ đây Ninh Yên x.é to.ạc cái mặt nạ giả dối đó xuống, để rõ bản chất thật sự.

“Nể mặt hai vị giáo sư, cho cô cơ hội cuối cùng. An phận việc, chú ý lời cử chỉ, nếu thì mời rời khỏi địa bàn của . Tặng cho cô một lời khuyên: Quen thói đường tắt cũng chuyện lành gì .”

Tiểu Bội ở đây một thời gian, điều kiện sống mặt đều , duy chỉ công việc…… cô cu li bán sức lao động. Vợ chồng thầy Từ chịu giúp, Ninh Yên thì coi như .

“Cô sợ bố bỏ ?”

Đây là điều kiện duy nhất cô thể đem mặc cả với Ninh Yên, cũng là chỗ dựa tự tin của cô .

Ninh Yên thật lòng đồng cảm với thầy Từ. Con trai mất sớm, con gái là cái đức hạnh . May mà còn hai cô cháu gái nhỏ, nếu bồi dưỡng thì tương lai đáng mong chờ.

“Tập đoàn Cần Phong cần hai vị giáo sư, nhưng hai vị giáo sư cũng cần Tập đoàn Cần Phong che chở. Đây là quan hệ cá và nước, đôi bên cùng thành tựu lẫn .”

Cho nên, đây là con át chủ bài để cô uy hiếp.

Trong mắt Tiểu Bội hiện lên tia oán hận: “Bố , hai theo con, con sẽ dưỡng lão tống chung cho hai .”

Kim Tích Như thất vọng thở dài: “Con tự .”

Tiểu Bội sững sờ: “Mẹ?”

Kim Tích Như nhàn nhạt : “Mẹ sống là của Tập đoàn Cần Phong, c.h.ế.t là ma của Tập đoàn Cần Phong.”

Dựa đứa con gái dưỡng lão ư? Thôi bỏ . Cái kính lọc "con ruột" mấy lời của Ninh Yên đập cho nát bấy .

Tập đoàn sẽ lo dưỡng lão cho ông bà, hai đứa cháu gái ở đây cũng giáo d.ụ.c nhất. Quan trọng nhất là ở đây sự che chở của Ninh Yên.

Mấy năm nay họ sống thoải mái, đổi sang môi trường lạ lẫm để bắt đầu , càng đấu đá, dính những phân tranh phức tạp.

Nhân phẩm và năng lực của Ninh Yên chỗ nào để chê.

Tiểu Bội: “……”

Trong lòng bố , Ninh Yên quan trọng hơn cô nhiều, giờ thêm hai con nha đầu nữa.

“Con sắp trở thành chị dâu họ của cô đấy.”

“Lại đầu tiên, ai cuối cùng ?” Ninh Yên đầy tà khí, “Anh họ còn chẳng dùng , gì đến chị dâu họ.”

Ninh Anh Kiệt khi bắt về quê tống lớp cải tạo tư tưởng, chân lành là ném sang đội vận chuyển.

Hắn ở Thủ đô mấy năm, xa rời trung tâm quyền lực, nhân mạch, tài nguyên, giáo d.ụ.c tố chất đều theo kịp. Ninh Xuân Hoa cố ý ném xuống cơ sở để mài giũa tính nết, chuyện hôn sự cũng hoãn vô thời hạn.

Vợ chồng thầy Từ cũng ý đó, bố hai bên đạt thành sự ngầm hiểu (ăn ý).

Tiểu Bội tức phát . Kim Tích Như kéo cô ngay, lóc trong nhà khác thấy đen đủi ?

Hai con xô đẩy khỏi cổng nhà họ Ninh. Cửa nhà bên cạnh mở , Ninh Anh Kiệt vặn , thấy Tiểu Bội thì mắt sáng lên: “Tiểu Bội, em về ? Sao thế ? Ai bắt nạt em? Nói cho , giúp em!”

Tiểu Bội đang cơn nóng giận, bố giúp cô , mạng cô mà khổ thế : “Em họ bắt nạt em đấy, dám trả thù ?”

Ninh Anh Kiệt sửng sốt, lập tức túng (sợ hãi): “Không dám.”

Người sợ nhất chính là Ninh Yên, khi trở về đường vòng tránh mặt cô.

Tiểu Bội: “……”

“Anh còn là đàn ông hả?”

Ninh Anh Kiệt trộm liếc cánh cổng nhà bên cạnh, giọng cố tình hạ thấp xuống: “Lão Triệu bọn họ tù thế nào, em quên ?”

Lão Triệu là nhân viên ở chi nhánh Thủ đô, từng là thuộc hạ cũ của .

 

 

 

Loading...