Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 473:---
Cập nhật lúc: 2025-11-20 07:43:34
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiêm Lẫm thương xót đứa bé, bách luyện cương hóa thành nhiễu chỉ nhu: “ , con là hòn ngọc quý nâng niu trong lòng bàn tay.”
“Nghe vang và thuận miệng, gọi là Nghiêm Bảo Ngọc .” Ninh Yên tán thành, đúng là một ông bố cuồng con gái.
“Anh chào hỏi Miểu Miểu một tiếng ?”
Nghiêm Lẫm theo tầm mắt cô mới thấy Ninh Miểu đang xổm trong góc tìm đồ: “Em ba cũng ở đây , cảm ơn em chăm sóc Tiểu Yên nhé.”
Khóe miệng Ninh Miểu giật giật. Trước trong mắt rể chỉ chị gái, giờ thêm một đứa bé nữa, những khác…… đúng là khí.
“Đây là chị của em, chăm sóc chị là việc nên , em vui lòng mà.”
Cô bé cũng chỉ chăm sóc mấy ngày nghỉ đông thôi, đợi lát nữa là về Thủ đô học .
Ninh Yên ở bệnh viện một tuần xuất viện. Trong nhà cải tạo , lò sưởi ấm nên ấm áp như mùa xuân.
Vừa về đến nhà, họ hàng thích, bạn bè, công nhân viên tới tấp đến thăm. Thông thường đều do Dương Liễu phụ trách tiếp đón. đến quá đông, đợt nối tiếp đợt , ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt bình thường.
Ninh Yên dứt khoát b.ắ.n tiếng ngoài: Khi nào tiệc đầy tháng cho con gái sẽ mời ăn một bữa, hiện tại tạm thời đóng cửa miễn tiếp khách.
Ninh Yên thể xuống giường , bắt đầu việc tại nhà. Thư ký phụ trách mang các loại văn kiện đến.
Dương Liễu khuyên cô nên vội, kiêng cữ đủ một tháng, nếu ở cữ sẽ để di chứng về .
Ninh Yên cũng nghỉ ngơi, nhưng , kế hoạch công tác năm mới lên lịch trình . Đương nhiên, cô cũng chú ý kết hợp việc và nghỉ ngơi, lượng công việc lớn, chỉ xử lý những việc quan trọng nhất, việc nhỏ thì phân phối xuống .
Haizzz, càng cao, trách nhiệm càng nặng.
Hôm nay Nghiêm Lẫm khéo nghỉ phép, ôm con gái bảo bối chịu buông tay, một câu Quả Quả, hai câu Bảo Bối, cưng chiều hết mực.
Ninh Yên nhịn phàn nàn: “Anh đừng ôm con mãi thế, ôm quen tay tính ? Em hết cữ là , nghỉ việc để giúp em trông con , nhưng một trông cũng quá sức. Cuối cùng con quấy , buổi tối em ngủ.”
Nghiêm Lẫm lưu luyến đặt con xuống, nhẹ nhàng đắp chăn : “Tìm một bảo mẫu ở nhà em, ngày thường cũng giúp gì nhiều.”
Trong nhà một giúp việc lo việc nhà cửa, nhưng mỗi ngày cô chạy sô ba nhà, là công nhân của tập đoàn chứ cô thuê riêng, nhiều lúc tiện lắm. chỉ như mới phù hợp quy định, thuê bảo mẫu riêng quá lộ liễu.
Ninh Yên : “Em tìm một chăm sóc trẻ sơ sinh, tính tình , gia thế trong sạch, hiểu tận gốc rễ, tay chân nhanh nhẹn.”
Người như dễ tìm.
Thư Sách
Nghiêm Lẫm nghĩ nghĩ: “Lát nữa gọi điện cho ông nội, mượn dì Tĩnh qua đây một thời gian, chờ con một tuổi thì sẽ đỡ hơn.”
Dì Tĩnh là bảo mẫu chăm sóc Nghiêm Lẫm từ bé, sắp đến tuổi nghỉ hưu.
Mắt Ninh Yên sáng lên, ý kiến tồi: “Hỏi ý kiến dì xem tới ? Em trả lương gấp đôi. Nếu dì đồng ý, chúng sẽ phụng dưỡng dì tuổi già, lấy danh nghĩa họ hàng đến giúp đỡ cũng sợ soi mói.”
Dì Tĩnh góa chồng từ sớm, từng tái giá một nhưng kết quả , mất khả năng sinh con nên dì dứt khoát từ bỏ ý định, một lòng một bảo mẫu cho nhà cán bộ. Mấy năm nay dì luôn giữ trong khuôn phép, thương yêu Nghiêm Lẫm.
“Cốc cốc.”
Giọng Dương Liễu vang lên bên ngoài: “Thầy Từ và cô Kim về . , họ còn dẫn theo con Tiểu Bội và hai cô bé lạ mặt nữa.”
Vợ chồng thầy Từ Đạt tin tung tích con trai Tết nên tức tốc Thủ đô, tình hình thế nào .
Ninh Yên thấy họ, kinh ngạc vài giây nhưng nhanh che giấu : “Thầy cô, hai về khi nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-473.html.]
“Vừa mới về tới nơi.” Vợ chồng thầy Từ gầy một vòng, sắc mặt tiều tụy, tinh thần sa sút.
Mẹ con Tiểu Bội thì còn đỡ, nhưng hai cô bé lạ mặt thì gầy gò ốm yếu, ánh mắt rụt rè sợ hãi.
“Đây là hai đứa cháu gái của thầy, Từ Tả và Từ Hữu. Cha của chúng nó……” Hốc mắt thầy Từ đỏ hoe, “…… qua đời cách đây hai năm. Mẹ chúng nó tái giá, thầy đón hai đứa về đây.”
Ninh Yên khẽ thở dài trong lòng. Chờ đợi lâu như , cuối cùng nhận kết quả bất hạnh thế .
“Xin thầy cô nén bi thương.”
Cô vẫy vẫy tay với hai bé gái: “Lại đây nào.”
Hai đứa trẻ nắm chặt lấy tay ông bà nội buông. Kim Tích Như nhẹ nhàng đẩy nhẹ lưng các cháu: “Đi , chị gái xinh giỏi lắm đấy, chị là ân nhân cứu mạng của ông bà.”
Hiện giờ bà còn cần cô che chở cho hai đứa nhỏ . Ông bà tuổi cao, chẳng còn sống mấy năm, hai đứa trẻ còn quá nhỏ, thật sự yên tâm nổi. Haizzz.
Hai cô bé lúc mới rụt rè bước tới. Ninh Yên quan sát kỹ, hai đứa bé giống hệt , là sinh đôi ?
Cô nhẹ nhàng xoa đầu chúng: “Đừng sợ, đây chính là nhà của các em. Chị đảm bảo, các em sẽ phiêu bạt khắp nơi nữa, sẽ còn bơ vơ nơi nương tựa, cũng ai dám bắt nạt các em nữa.”
Nể tình những cống hiến của vợ chồng thầy Từ mấy năm nay, cô nguyện ý che chở một hai, huống chi trẻ con vô tội, tội tình gì mà chịu khổ.
Từ Tả chỉ cảm thấy đầu ấm áp, hốc mắt ươn ướt. Nhà ? Các cô bé nhà ư?
Nước mắt Từ Hữu trào , bỗng nhiên cô bé ôm chặt lấy Ninh Yên òa nức nở, giống như cho trôi hết những tủi nhục chịu đựng.
Ninh Yên khẽ thở dài, bảo Dương Liễu lấy hai chiếc khăn quàng cổ màu đỏ tới, tự tay quàng cho hai đứa: “Đây là quà gặp mặt, chúc các em những ngày tháng đều rực rỡ, bình an vô sự.”
Vài câu nhẹ nhàng nhanh chóng xoa dịu sự bất an của hai đứa trẻ khi đến nơi xa lạ. Nhìn chị xinh mắt, chúng mạc danh cảm thấy an tâm – cảm giác mà ngay cả ông bà nội cũng thể mang cho chúng.
Kim Tích Như cảm kích thôi, vẫn là Ninh Yên biện pháp.
Từ Đạt gượng dậy tinh thần: “Được , đừng nữa. Thầy dẫn bọn trẻ qua đây nhận cửa, thứ nhất là chúc mừng em sinh tròn con vuông, thứ hai là chào hỏi một tiếng, thầy đưa hai đứa nó học trường ở bên .”
“Được ạ, con em cán bộ công nhân viên ưu tiên trúng tuyển.” Ninh Yên hiểu ý họ, “Thầy cô yên tâm, từ hôm nay trở , các em chính là con em của Tập đoàn Cần Phong, hưởng đãi ngộ như . Có việc gì cứ đến tìm em.”
Kim Tích Như vỗ vỗ vai Ninh Yên: “Tiểu Yên, cả nhà cô gặp em đúng là phúc khí.”
Thấy khí sắc cô , bà cô sống thoải mái: “Em bé , cho cô ngắm một chút nào.”
Nghiêm Lẫm dám bế con gần lạ mới đường xa về, mà mời Kim Tích Như qua nôi xem.
Mắt Kim Tích Như sáng lên: “Xinh thế chắc chắn là con gái , Nghiêm Lẫm coi như như ý nguyện nhé.”
Tâm tư con gái của , nhiều đều . Bất quá cũng dễ hiểu, một cô con gái giống Ninh Yên thì ai mà chẳng chứ?
Mắt Nghiêm Lẫm híp , tự hào tuyên bố: “Vâng ạ, tên khai sinh là Nghiêm Bảo Ngọc, tên ở nhà là Quả Quả.”
Mấy năm nay vợ chồng thầy Từ và Ninh Yên luôn tôn trọng lẫn , ở chung vui vẻ. Họ thật lòng mừng cho cô, tặng một bao lì xì đỏ chót.
Ninh Yên từ chối. Có qua mới toại lòng , tìm cơ hội đáp lễ là .
Tiểu Bội bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Hiện tại chính thức chính sách kế hoạch hóa gia đình, nhưng chính sách đến là đến ngay đấy, hai tranh thủ đẻ thêm một thằng con trai .”
Ninh Yên: “……” Ủa alo???