Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 469
Cập nhật lúc: 2025-11-20 07:13:26
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại Hồng Kông, Ninh Yên ban công phòng khách sạn Mandarin Oriental (Văn Hoa) xa. Cảnh đêm rực rỡ lung linh, đèn đuốc sáng trưng, ngũ quang thập sắc, quả đúng là một "Bất Dạ Thành" (Thành phố ngủ).
Chỉ là cảnh tượng , trong lòng cô dâng lên một cảm giác bình tĩnh, an yên khó tả.
Đan Đan bên cạnh, tay cầm ly rượu vang đỏ, nhịn cảm khái muôn phần: "Khi nào thì Thủ đô của chúng mới cảnh đêm như thế nhỉ?"
Đây là đầu tiên cô đến đây, thứ thấy đều quá khác biệt so với trong nước.
"Không quá mười năm nữa ." Ninh Yên uống một ngụm nước trái cây. Cuối cùng thì cô vẫn ở nơi . Haizzz, đường đời đưa đẩy thật khó .
Nghiêm Lẫm lo sốt vó, sống c.h.ế.t cho cô tới Hồng Kông, cha cũng đồng ý, nhưng đây là mệnh lệnh của cấp , thể khác .
Đan Đan càng ngày càng thưởng thức cô gái . Thông minh độc lập, tự tin hào phóng, Ninh Yên toát một loại khí chất đặc biệt, hình dung thế nào, ừm, khí chất đại quốc?
"Bộ dáng tự tin tràn đầy của cô thật phấn chấn, thích."
Chưa bao giờ cô thấy Ninh Yên lúc nào hèn mọn, lúc nào cũng thoải mái hào phóng, tự tin mười phần. Sự tự tin trương dương mà đặc biệt cuốn hút. Ở bên cạnh Ninh Yên, cảm giác như cần lo lắng về sự thất bại.
"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên, hai trao đổi một ánh mắt.
Là Paolo. "Hai vị tiểu thư xinh , tối mai là buổi đấu giá , cần các cô chuẩn sẵn sàng . Có gì cần hỗ trợ thì cứ việc mở miệng."
Ninh Yên cùng Đan Đan cũng thiếu quần áo trang sức , cần đàn ông tặng.
"Được, ."
Paolo đưa cuốn sổ tay đấu giá tinh xảo lên: "Đây là danh mục đấu giá, các cô thể xem một chút. Lần đăng ký tham gia hơn trăm , đều là những nhà sưu tầm yêu thích đến từ khắp nơi thế giới, thiếu những thực lực hùng hậu hơn ."
Hắn ngóng một vòng để thăm dò tình hình đối thủ.
Ninh Yên tùy tay mở sổ tay . Châu báu trang sức cùng đồ cổ văn vật chiếm đại bộ phận, trong đó một loạt "bảo bối" mà các cô sắp xếp đó. May mắn là các cô lăng xê, đóng gói thỏa đáng. Bên mỗi món đồ đều phần tóm tắt hoa mỹ, "sang chảnh", như khoác lên một tầng hào quang, khiến những nam nữ trong chốn hồng trần si mê thôi.
Hiệu quả lăng xê các tờ báo lá cải đó khá , giá trị của chúng tăng vọt, nhiều nhà sưu tập đều nhắm mấy món đồ mà đến.
"Mua khối ngọc thì đổi cái khác , mấy món khác cũng tồi."
Paolo thổ lộ tiếng lòng: " mua để cầu hôn, như mới vẻ thành ý."
Ninh Yên nhướng mày: "Đối phương xuất cao quý, thích câu chuyện tình yêu của Romeo và Juliet ?"
Paolo khiếp sợ cô: "Làm cô ?"
Không thể nào là do điều tra , ở xa vạn dặm, đến bạn bè cũng .
"Đoán." Ninh Yên kỳ quái hỏi , "Đây là suy đoán logic bình thường mà, khó lắm ?"
Paolo vỗ trán thở dài, thế giới của thiên tài thường hiểu .
Đêm khuya, ở lâu, phong độ quý ông. Đương nhiên, cũng là do hai cô gái tự tôn tự ái, ý đồ gì với .
Ninh Yên nhún vai, vật xuống giường động đậy: "Chim mồi đến đông đủ ? Khâu quan trọng, khí hiện trường nóng là dựa cả bọn họ đấy."
"Chắc là đến , để liên hệ một chút." Đan Đan cái bụng nhô lên của cô, chút áy náy. Nếu Ninh Yên là thể thế thì cũng đến mức bắt cô vác bụng bầu bôn ba ngàn dặm thế .
"Cô nghỉ ngơi cho khỏe , những việc để xử lý."
Ninh Yên xoa bụng mơ màng sắp ngủ: "Cô đừng tự lộ diện nhé."
Em bé ngoan, ngoại trừ việc tham ăn và tham ngủ thì gây khó chịu gì khác, điều cô vui mừng.
" ." Khi Đan Đan rời đầu , Ninh Yên ngủ say.
Cô mỉm , rón rén khép cửa rời .
Sáng hôm tỉnh , Ninh Yên đầu sang giường bên , , nhưng dấu vết ngủ qua.
Cô cầm lấy tờ giấy ghi chú tủ đầu giường, là Đan Đan để : việc ngoài một chuyến, cô cứ tự nhiên nhé.
Ninh Yên dụi dụi mắt. Được , ăn sáng thôi.
Các công việc cụ thể do Đan Đan phụ trách, còn cô là vạch phương án, tùy thời căn cứ biến hóa của thế cục mà điều chỉnh, việc khảo nghiệm sự nhanh trí của một .
Trong nhà hàng, ăn sáng quá đông. Ninh Yên tìm một vị trí gần cửa sổ để thể ngắm phong cảnh bên ngoài.
Nhân viên phục vụ ân cần tới, nhưng một tràng tiếng Quảng Đông. Ninh Yên vất vả, bèn dùng tiếng Anh đơn giản gọi món: "Há cảo tôm, xíu mại, cánh gà, chân ngỗng sốt bào ngư, bánh hẹ hấp, thêm một phần bao t.ử hầm tương, một ly nước đun sôi để nguội."
Tiếng Anh của nhân viên phục vụ tồi, thể giao tiếp .
Ninh Yên thích ăn điểm tâm sáng (Dimsum), thưởng thức các loại mỹ thực khiến tâm trạng cả ngày vui vẻ.
Món bánh hẹ hấp (phấn quả) thế mà ngon xuất sắc, vỏ giòn nhân bùi, miệng.
Đang ăn vui vẻ, phía truyền đến cuộc đối thoại của mấy đàn ông. Một : "Tháng chỉ kiếm mười vạn đô la, tiền mà khó kiếm thế ."
Một khác than thở: "Nửa đầu năm thu cả triệu đô, đáng tiếc, sòng bài thua sạch ."
Ninh Yên: "......"
Ha hả, đàn ông , hư vinh phá gia chi tử, còn thích khoác lác. Cô tuyệt đối thừa nhận là đang GATO .
Cô cũng thiếu tiền, tài sản cá nhân là con cực kỳ kinh .
" , ngân hàng Hối Phong (HSBC) tung một hạng mục quản lý tài sản đầu tư, giám đốc bên đó hôm qua gọi điện cho , các ông nhận ?"
"Chỉ khách VIP mới quyền lợi thôi ?" Người giọng điệu chua loét, " gì một ngàn vạn đô la Mỹ."
Ngưỡng cửa để trở thành khách VIP chính là một ngàn vạn đô la Mỹ (10 triệu USD).
Một đàn ông khác đắc ý: "Không , đến lúc đó các ông ké , cùng xem thử, nếu hạng mục thì cùng đầu tư một ít."
Khóe miệng Ninh Yên giật giật. Mấy gã đàn ông trung niên dầu mỡ, nhà tư bản vạn ác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-469.html.]
Khoan , cô bỗng nhớ tới một chuyện. Tờ giấy cô lấy từ chiếc vòng vàng Nghiêm Lẫm để vẫn giải mã.
HSBC, 1865, 194988, rốt cuộc là ý gì?
Nếu HSBC là đại diện cho ngân hàng Hối Phong, như 1865 cùng 194988 hai con là gì?
Vấn đề là chìa khóa, cũng con dấu, mà lấy?
Trong thời gian ngắn, vô ý niệm xẹt qua trong đầu cô.
Đã tới Hồng Kông thì cứ đến ngân hàng Hối Phong thăm dò tình hình xem . Nếu thì tìm hỏi thăm ? Biết trăm trận trăm thắng mà.
Cô đầu, về phía bàn phía . Toàn là mấy đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề, ông nào ông nấy vẻ đây.
Việc cô quan sát thu hút sự chú ý của đối phương. Nhìn thấy Ninh Yên, mắt mấy gã đàn ông sáng rực lên: "Người , uống một hả? Hay là chung ?"
Lại là tiếng Quảng Đông. Ninh Yên chỉ hiểu từ " ", thôi bỏ , mệt quá, vẫn là tự thực địa xem xét thì hơn.
Ai ngờ mấy gã đàn ông thấy hứng thú, tuyệt sắc mỹ nữ thế thể bỏ lỡ? Họ sôi nổi tới: "Người , em là ở thế? Tên gì? Kết bạn nha?"
Ninh Yên day day mi tâm, dùng tiếng Anh lưu loát : " hứng thú kết bạn, chỉ hứng thú với buổi đấu giá thôi. Mấy vị tiền như cũng tới chơi , vì nướng cả triệu bạc sòng bài thì chút đầu tư sưu tầm, thú vị hơn nhiều."
Thấy giọng điệu cô tùy ý, vẻ đại tiểu thư chê bai nhà giàu mới nổi (bạo phát hộ), mấy gã đàn ông ngược dám lỗ mãng: "Cô nghiên cứu về sưu tầm ?"
"Chơi chơi thôi. Tiền mà, nhiều tới một mức độ nào đó thì cũng chỉ là con ." Ra vẻ đây ai mà chẳng , Ninh Yên cũng diễn chứ bộ.
Mọi kính nể, loại cảnh giới coi tiền như rác thường thể đạt tới.
Ninh Yên cũng phản ứng họ thêm nữa, vội vàng ăn xong bữa sáng, cố ý trang điểm đậm một chút, kẻ mắt sắc sảo, nếu quen thì khó mà nhận .
Cô mở cửa phòng, cửa phòng bên cạnh cũng mở, một đàn ông cao lớn bước : "Ninh tổng, cô định đấy? Tình hình bên phức tạp, sân nhà của chúng , tận lực đừng chạy lung tung."
Trước khi , lãnh đạo cấp giao đãi, nhất định bảo vệ hai vị nữ sĩ .
Ninh Yên tùy ý tìm một cái cớ: " dạo phố chút thôi, nghiên cứu hệ thống tài chính Hồng Kông, một thứ vẫn đáng giá để tham khảo."
Thư Sách
Cô , vệ sĩ cũng tiện ngăn cản, chỉ thể theo phía âm thầm bảo vệ.
Ninh Yên lượn lờ qua các ngân hàng, hiểu liền hỏi. Nhân viên thấy cô ăn mặc sang trọng, vệ sĩ theo nên dám chậm trễ, chỉ cần bí mật thương mại thì đều thật.
Thực Ninh Yên hiểu hệ thống ngân hàng đời , nhưng vẫn diễn để che mắt khác. Cô từng nước ngoài, lấy kiến thức lý luận thực tế chứ.
Mỗi ngân hàng khác lắm, chỉ khác biệt ở chi tiết và thái độ phục vụ.
Ninh Yên lượn qua lượn , rốt cuộc cũng đại sảnh trụ sở chính của ngân hàng Hối Phong. Cô quan sát một vòng, lúc định thì bỗng nhiên : " vệ sinh, chờ ở đây."
Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i vệ sinh thường xuyên là chuyện sinh lý bình thường, vệ sĩ liền theo .
Ninh Yên trực tiếp mò tới văn phòng giám đốc. Giám đốc sửng sốt một chút, dậy nhiệt tình hỏi: "Thưa cô, thể giúp gì cho cô?"
Nhờ nhan sắc và khí chất của , ai nghi ngờ cô là kẻ lừa đảo.
Mắt Ninh Yên đảo vài vòng: " xuống kho bảo hiểm ngầm."
Giám đốc thấy cô phong tư tuyệt đại, ăn mặc thỏa đáng, khí chất cao sang, chuyện đương nhiên như , phong thái danh viện (tiểu thư quyền quý), nên cũng nghĩ nhiều: "Ngăn bao nhiêu ạ?"
Ninh Yên cầm túi xách, vẻ mặt lơ đãng: "Ngăn 1865."
Giám đốc động tác mời: "Thưa cô, mời theo ."
Ninh Yên thầm thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi theo. Bất quá, hình như chuyện quá thuận lợi thì ? Dù cũng là giám đốc, hỏi thêm vài câu kiểm tra?
Cô dọc đường miên man suy nghĩ, theo giám đốc xuyên qua bốn cánh cửa lớn, tới một kho bảo hiểm ngầm. Bên trong là từng hàng tủ sắt, thấy điểm cuối.
Giám đốc đưa cô tới một cái tủ sắt: "Mời cô."
Sau đó lặng lẽ lui xuống.
Nhìn rõ ổ khóa mật mã hình tròn tủ sắt, Ninh Yên bừng tỉnh đại ngộ. Trách chẳng hỏi gì cả.
Loại khóa mật mã cơ học một trăm khắc độ, tinh vi vô cùng, đặc biệt an tin cậy. Cho dù là cao thủ mở khóa cũng bó tay.
Chỉ đúng mật mã mới mở . Hơn nữa, chỉ hai cơ hội, thứ ba nhập sai là chuông báo động sẽ kêu vang.
Ninh Yên cẩn thận đ.á.n.h giá một lát, ngó trái ngó , hít sâu một . Cô vươn hai tay nắm lấy núm xoay, tiên định vị trung tâm, xoay thuận chiều kim đồng hồ hai vòng, vòng thứ ba dừng ở 19, đó xoay ngược chiều kim đồng hồ một vòng, xoay một vòng dừng ở 49.
Mãi đến lúc , tay trái cô nhẹ nhàng ấn tay nắm cửa, tay xoay thuận chiều kim đồng hồ một vòng, vòng thứ hai dừng ở tổ hợp mật mã thứ ba: 88.
Trong một giây, cô vặn tay nắm cửa.
Không mở .
Cô thất vọng thở dài. Chuyện mèo mù vớ cá rán chỉ xuất hiện trong sách thôi.
Thôi, về .
Cô vài bước, cam lòng mà lui trở về, cau mày trầm tư.
194988... hình như chỗ nào đúng.
Trong đầu cô chợt lóe lên một tia linh quang. Cô bắt đầu từ đầu, định vị trung tâm, tổ hợp mật mã thứ nhất và thứ hai thao tác như cũ. đến tổ hợp thứ ba, cô nhập 64.
"Cạch" một tiếng, cánh cửa sắt dày nặng mở .
Ninh Yên ngẩn , dám tin mắt . Thật sự mở a a a!
Cô chỉ là cảm thấy 88 điểm thích hợp, thông thường sẽ đặt lặp một tổ hợp. Cô đơn giản thử phép nhân (8x8=64), ngờ cược thắng.
Vận may dạo của cô đúng là quá mạnh, vui c.h.ế.t .
Cô cẩn thận đưa tay , lấy đồ vật bên trong . Đó là một chiếc hộp gấm, kích thước cỡ tờ giấy A4.
Bên trong là cái gì?
Tim cô bắt đầu đập thình thịch liên hồi.