Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 458:a
Cập nhật lúc: 2025-11-19 10:02:22
Lượt xem: 117
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Yên cau mày, uống một ngụm nước: “Chắc là cảm lạnh, buồn nôn.”
Nghiêm Lẫm sờ trán cô, nóng. “Đi, đưa em đến trung tâm y tế khám xem .”
Ninh Yên xua tay, coi là chuyện gì to tát: “Không cần , uống nhiều nước ấm chút là khỏi.”
Dương Liễu bên cạnh bỗng nhiên : “Tiểu Yên, con... là t.h.a.i chứ?”
Hai đứa kết hôn cũng một thời gian, đều đang tuổi trẻ khỏe mạnh, t.h.a.i là chuyện quá bình thường.
Bà là từng trải, sinh bốn đứa con nên nhiều kinh nghiệm.
Có thai? Có t.h.a.i cái gì... Ninh Yên bỗng nhiên phản ứng , lắc đầu: “Không , bọn con đang tránh t.h.a.i mà.”
Hiện giờ cô đang bận rộn sự nghiệp, lo việc học hành, thật sự quá bận. Hai vợ chồng bàn bạc, mắt cứ tránh thai, tận hưởng thế giới hai , ba năm mới sinh con.
Đến lúc đó, thứ đều định, cô cũng sắp nghiệp đại học, là thời điểm thích hợp nhất.
Ninh Hãn Hải bình tĩnh nữa. Miệng ông , nhưng trong lòng mong chờ cháu bế. Con của Tiểu Yên chắc chắn sẽ thông minh đáng yêu. “Mọi chuyện gì là tuyệt đối, cứ đến bệnh viện khám xem , để cũng yên tâm.”
“Tiểu Yên, lời ba .” Nghiêm Lẫm quá khao khát chuyện con cái, chỉ lo lắng cho sức khỏe của vợ.
Ninh Yên tuy tin "trúng thưởng", nhưng để yên tâm, cô vẫn đến trung tâm y tế.
Buổi tối cũng bác sĩ trực ban, khá bận rộn, bệnh nhân ở phòng cấp cứu cũng ít.
Ninh Yên gì đặc biệt, lặng lẽ xếp hàng đóng tiền, siêu âm B. Kết quả nhanh .
Mang t.h.a.i 8 tuần!
Ninh Yên ngơ ngác mấy chữ , cảm giác như chữ nữa. Sao t.h.a.i ?
Kỳ kinh nguyệt của cô đều lắm, nên cô căn bản chú ý đến sự bất thường.
Bác sĩ : “Chúc mừng Tổng giám đốc Ninh sắp . Vì cho em bé, nhất mỗi tháng cô nên đến khám t.h.a.i một .”
Thư Sách
Ninh Hãn Hải và Dương Liễu vui mừng khôn xiết, gật đầu lia lịa, còn hỏi han đủ thứ vấn đề.
Nghiêm Lẫm ngây ngốc bụng phẳng lì của Ninh Yên. Thật sự em bé ? Sao cảm giác chân thực chút nào?
Anh cẩn thận đỡ Ninh Yên về nhà. Cả hai vợ chồng đều chút hoang mang.
Trên đường , Nghiêm Lẫm vợ đang mặt cảm xúc: “Em giữ ?”
Nếu ... thì sớm sắp xếp phẫu thuật, nhưng nghĩ đến điều , trong lòng thấy khó chịu.
Ninh Yên khẽ thở dài. Kế hoạch đảo lộn hết cả . “Đến thì cũng đến , đương nhiên là giữ chứ. Em chỉ hiểu, tại dính bầu ?”
Cô thích những đứa trẻ ngoan ngoãn, mềm mại đáng yêu.
Nghiêm Lẫm thầm thở phào nhẹ nhõm, lén hôn trộm cô một cái: “Chứng tỏ năng lực của mạnh chứ .”
Ninh Yên theo bản năng về phía . Trời đất ơi, bốn con mắt của ba đang chằm chằm bọn họ. “Chú ý ảnh hưởng chút , đang ở ngoài đường đấy.”
“Chúng sinh con gái . Anh sẽ mua cho con váy , kẹp tóc xinh, mua đồ ăn ngon cho con.” Sinh một cô con gái giống Ninh Yên, thể như thấy Ninh Yên lúc nhỏ, sẽ che chở cho con thật , để con chịu chút khổ cực nào.
Ninh Yên từng chịu khổ, bất lực thể đổi quá khứ, nhưng sẽ bù đắp cho con gái.
“Sinh con trai con gái đều như cả.” Ninh Yên quan trọng giới tính, con gái thì , con trai cũng , miễn là nuôi dạy con nên , trở thành chính trực, ích cho xã hội là .
Ninh Yên m.a.n.g t.h.a.i cảm giác nghén ngẩm gì, ăn ngủ , chỉ là khẩu vị đổi. Trước cô thích ăn thịt cá, giờ thích ăn thanh đạm hơn, thích nhất là món khoai tây thái sợi xào, ăn mãi chán.
Dương Liễu ngày nào cũng hầm canh bổ, tự chợ nấu cơm, cho cô ăn cơm nhà ăn nữa, bảo là đủ dinh dưỡng.
Khóe miệng Ninh Yên giật giật. Ăn bao lâu nay , tự nhiên thành đủ dinh dưỡng?
mà, chỉ cần bắt cô nấu cơm thì chuyện đều .
Ninh Hãn Hải và Nghiêm Lẫm bàn bạc với , bắt đầu chuẩn đồ dùng cho em bé sắp chào đời: xe nôi, cũi, tã lót, quần áo, chăn đệm, giày dép...
Vì giới tính của bé, nên họ chọn những màu trung tính như vàng nhạt và xanh da trời.
Dương Liễu còn đan mấy chiếc áo len nhỏ, tất nhỏ, mũ nhỏ, chuẩn hẳn một cái rương đầy.
Lần đầu tiên Ninh Yên quần áo trẻ sơ sinh đáng yêu đến thế.
Cả nhà đều bận rộn lo chuyện em bé, chỉ cô là chẳng gì, chỉ cần tịnh dưỡng an t.h.a.i là .
Cô công bố chuyện m.a.n.g t.h.a.i ngoài, vẫn bình thường. Chờ t.h.a.i lớn hơn chút nữa, cô mặc quần áo rộng thùng thình, cũng chẳng ai nhận .
Sắp thi cuối kỳ, Ninh Yên một nữa bước trường học, tìm đến ký túc xá của .
Trong ký túc xá , ai nấy đều đang chăm chú học bài.
Nghe tiếng động, ngẩng đầu lên: “Bạn học, bạn tìm ai?”
Ninh Yên , ngước giường của . Thôi , từ lúc trải giường xong đến giờ cô vẫn ngủ ở đây nào.
Kế hoạch theo kịp sự đổi, thực sự quá bận, tỷ lệ chuyên cần của cô bằng .
“Mình tên Ninh Yên, cũng ở phòng .”
Mọi : ...
Đây chính là sinh viên xin nghỉ suốt cả học kỳ, thần bí khó lường đó ? Ngay cả tiệc đón tân sinh viên cũng tham gia.
Ninh Yên lấy đồ ăn vặt trong túi chia cho . Mọi chần chừ dám nhận vì quen .
“Cơm tới !” Cửa đẩy , hai nữ sinh , tay xách mấy hộp cơm.
Ninh Yên kỹ, nhận quen, liền chào hỏi: “Ngô Tiểu Phương, Kinh Ngọc, chào các .”
Hai sững sờ một chút, ngay đó nhận cô. Cô quá xinh nên ấn tượng để sâu sắc: “Ninh Yên? Cuối cùng cũng tới . Cậu đến để thi ?”
“ . Có tài liệu ôn tập ?” Ninh Yên khẽ gật đầu. “Cho mượn xem với, mời các ăn cơm.”
“Mình .” Ngô Tiểu Phương đến giường lôi một xấp tài liệu. “Ăn cơm thì cần .”
Cô là một cô gái nhiệt tình, còn giúp Ninh Yên đ.á.n.h dấu những điểm trọng tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-458a.html.]
Ninh Yên vốn nền tảng , mấy năm nay cũng bỏ bê bài vở, chỉ cần ôn tập một chút là .
Cô hứa là sẽ thi top 10.
Ngày mai thi mà hôm nay mới đến trường mượn tài liệu ôn tập, ai nấy đều cảm thấy chuyện quá đáng.
Mọi bưng hộp cơm ăn, còn Ninh Yên thì dán mắt tài liệu ôn tập.
Ngày mai thi Ngữ văn và Toán, cô đang xem tài liệu ôn tập của hai môn , ôn cấp tốc một chút cũng .
Cô mặc bộ đồ thể thao, tóc buộc đuôi ngựa, làn da trắng như tuyết, vẻ thanh xuân rạng rỡ khiến thể rời mắt.
Kinh Ngọc cô vài , hộp cơm của : “Ninh Yên, ăn gì ? Mình chia cho một nửa nhé.”
“Không cần .” Ninh Yên xua tay. “Trước khi đến ăn .”
Cô nhanh, xem qua hai là nhớ kỹ, trí nhớ cực .
Một nữ sinh xinh bỗng lên tiếng: “Ninh Yên, mã sinh viên của là 1 đấy.”
“Hả?” Ninh Yên ngẩng đầu lên, tranh thủ từng giây từng phút sách.
Nữ sinh vẻ mặt vô cùng phức tạp: “Mã sinh viên xếp theo điểm thi đầu .”
Còn cô , xếp thứ ba.
“Ồ.” Ninh Yên chẳng quan tâm đến chuyện cỏn con . Thi xong cô còn đến thủ đô một chuyến, đó mới là chuyện lớn.
Thấy cô lạnh nhạt như , nữ sinh cho rằng cô khinh thường , sắc mặt lắm.
Kinh Ngọc giảng hòa: “Đông Vân, cũng xuất sắc mà, thầy cô lúc nào cũng khen .”
Sắc mặt Mã Đông Vân dịu đôi chút. Xinh học giỏi, khó tránh khỏi chút kiêu ngạo, nhưng cũng ý gì.
Ninh Yên lật từng trang sách, vẻ mặt chuyên chú và nghiêm túc.
Ngô Tiểu Phương thích cô. Cô xinh , khí chất học giỏi. “Ninh Yên, từ nhỏ thành tích của như ?”
Ninh Yên thuận miệng đáp: “Tùy xem so với ai. Nhà bốn chị em, thành tích của là kém nhất, cũng .”
Nói thật, tư chất của cô nhất. Ninh Tứ mới là giỏi nhất, học một mười, bài khó đến mấy cũng thành vấn đề.
Hơn nữa, công việc chiếm quá nhiều thời gian và sức lực của cô, thời gian dành cho việc học ít , giống như Ninh Nhị và mấy đứa em, thể tâm ý học tập.
Ngô Tiểu Phương ngẩn : “Em trai em gái cũng thi đại học ? Họ thi còn hơn ? Học trường nào ?”
Ninh Yên dùng bút đ.á.n.h dấu sách những chỗ cần xem hai: “Đại học Hoa Thanh.”
Cả phòng im phăng phắc. Ngô Tiểu Phương kinh ngạc hỏi: “Cả ba đều học Hoa Thanh á?”
“Ừ.” Ninh Yên một lòng hai việc, chẳng hề ảnh hưởng.
Mọi trầm mặc. Một nhà bốn sinh viên? Lại còn là sinh viên trường đại học hàng đầu? Chuyện cũng quá... đáng ghen tị .
Ngô Tiểu Phương tò mò: “Ba thế nào mà nuôi dạy bốn đứa con đều đỗ đại học ?”
“Bọn di truyền chỉ thông minh cao của ba . Ba nghiệp Đại học Hoa Thanh.” Giọng Ninh Yên bình thản như thể đây là chuyện bình thường nhất đời.
Cô xây dựng cho một hình tượng chỉ thông minh cao. Dù cô cũng nhiều năm đến trường, thi là bình thường, nhưng thi ... sẽ nghi ngờ là gian lận.
Mọi đều tự kỷ, chuyện với cô nữa. Khoe khoang đến mức , thường sống ?
Ba là sinh viên Hoa Thanh.
Em trai là sinh viên Hoa Thanh.
Em gái cũng là sinh viên Hoa Thanh.
Đây là cảm giác gì chứ?
Lúc rảnh rỗi Ninh Yên cũng xem qua sách giáo khoa, gì mới lạ, giờ hệ thống một chút, ấn tượng càng khắc sâu hơn.
Xem xong một môn, cô lấy một quả táo đỏ rửa sạch gặm, nghỉ giải lao giữa giờ.
"Rộp rộp", Ninh Yên ăn say sưa, khiến khác nhịn nuốt nước miếng: “Mùa lấy táo thế?”
“Không , chồng đưa cho.” Ninh Yên chỉ phụ trách ăn. Từ khi mang thai, cô đặc biệt thèm trái cây, nhà liền tìm cách kiếm trái cây tươi cho cô.
“Cậu kết hôn ?” Mã Đông Vân vô cùng kinh ngạc.
“Ừ.” Ninh Yên chú trọng sự riêng tư, thích phơi bày đời sống cá nhân. Cô đồng hồ: “Mình mời ăn tối, nhà ăn gọi mấy món xào nhé.”
Cũng còn lựa chọn nào khác.
“Không cần , cần ...”
“Coi như quen , sẽ nhiều dịp tiếp xúc hơn.” Lời của Ninh Yên đầy ẩn ý.
Hiện tại cô đang thiếu nhất là trợ thủ đắc lực. Cô định chọn một nhóm sinh viên trong trường, chuyên ngành phù hợp. Ký túc xá tận mười hai , thể chọn thích hợp, cứ quan sát .
Ở nhà ăn, đồ ăn tầng một rẻ nhất, sinh viên cũng đông nhất. Tuy trường cấp trợ cấp, nhưng cũng chỉ mười mấy đồng, sinh viên còn gửi về nhà một ít.
Tầng hai các món xào nấu riêng. Ninh Yên tùy tiện gọi mười món, cả mặn cả chay.
Mọi , dám động đũa: “Thế nghèo đấy?”
Ninh Yên ha hả, thời nay thật giản dị: “Yên tâm ăn , học hưởng lương, lương lậu cũng . Cũng mời công , ghi chép, tài liệu ôn tập gì thì nhớ để dành cho một bản.”
Đại học cấp trợ cấp cho sinh viên, nhưng cho phép học hưởng lương, cô nhận lương của chính .
Mọi khách sáo nữa, ăn uống thỏa thích. Ninh Yên chỉ gắp chút đồ chay ăn.
“Ninh Yên? Cuối cùng em cũng đến trường ?” Một giọng vang lên.
“Thầy Tôn, thầy đến đúng lúc lắm, em đang định tìm thầy đây.” Ninh Yên đặt bát đũa xuống dậy: “Mọi cứ ăn , bàn chút việc.”
Các bạn cùng phòng theo bóng lưng hai xa, đầy thắc mắc.
“Đó là Viện trưởng Tôn ? Họ vẻ thiết, chẳng lẽ là họ hàng?”
Họ đoán cũng sai lắm, Ninh Yên quá đỗi tự nhiên, khí chất cao nhã, phong thái của bề .
“Nhìn giống. Có thể khiến nhà trường phá lệ như , chỉ dựa thành tích thôi ?”
“Vừa cô thường, cũng lai lịch thế nào?”