Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 455
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:44:11
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất kể thế nào, Văn phòng Thanh niên trí thức chống lưng, phụ nữ cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc.
Vì cô một xu dính túi, nên Ninh Yên cho cô một trăm đồng, đủ tiền vé xe và lộ phí về thành phố.
Người phụ nữ vô cùng cảm kích, rằng đây là tiền mượn, nhất định sẽ trả .
Ninh Yên để tâm, chỉ coi như một việc thiện mỗi ngày. Cô rằng sẽ nhận nhiều lợi ích từ việc , nhưng đó là chuyện của tương lai.
Cho nên, cứ nhiều việc thiện, đừng hỏi về tiền đồ.
Quảng trường Cần Phong tụ tập đông nghịt , ai nấy đều phấn khởi thôi.
Hôm nay là ngày lành tháng chính thức bàn giao khu dân cư Cần Phong. Toàn bộ dân trong công xã đều đến, chen , dòng tấp nập.
Trên đài, các lãnh đạo thành phố đều mặt, phát biểu những bài diễn văn đầy nhiệt huyết. Thị trưởng Dương còn mặt chính quyền chúc mừng cư dân bắt đầu cuộc sống mới, cổ vũ lòng .
Không khí đài đài vô cùng náo nhiệt, niềm vui sướng lộ rõ từng khuôn mặt.
Phóng viên báo chí liên tục bấm máy, ghi từng khoảnh khắc tại hiện trường.
Ninh Yên trang điểm cao nhã, đoan trang, bên cạnh thị trưởng Dương, mỉm tuyên bố: “Nghi thức cắt băng khánh thành khu dân cư Cần Phong chính thức bắt đầu.”
Ninh Yên cho rằng những nghi thức như thế vẫn cần thiết, nó giúp tăng cường sự gắn kết và nhận sự đồng thuận của .
Các lãnh đạo đài cầm kéo nhẹ nhàng cắt băng, tiếng pháo nổ vang trời, còn náo nhiệt hơn cả đón Tết.
Thị trưởng Dương những khuôn mặt tươi rạng rỡ đài, khỏi gật đầu hài lòng. Điều còn quý hơn bất cứ thứ gì.
Làm công bộc của nhân dân, cầu mong chẳng là quốc thái dân an ?
Ninh Yên chỉ đạo ban lãnh đạo tập đoàn thực hiện công tác an trí cư dân ở.
Cư dân thực sự quá đông, chia nhóm sắp xếp bốc thăm, phân nhà, ký hợp đồng chính thức, bận rộn vô cùng.
Tuy nhiên, do diễn tập đó, nên việc tuy bận nhưng loạn, đấy, trật tự ngăn nắp.
Ninh Yên dẫn các lãnh đạo tham quan mô hình khu dân cư tại phòng triển lãm. Đường phố hình chữ thập chia khu dân cư thành bốn khu vực lớn. Mỗi khu vực chiếm diện tích rộng, bộ cũng mất nửa ngày. Mỗi khu hai cổng , chốt bảo vệ kiểm soát. Vòng ngoài là các cửa hàng mặt tiền, bán ngoài mà do tập đoàn Cần Phong tự quản lý.
Từng tòa nhà ngăn nắp, cao sáu tầng. Mỗi tầng ba loại căn hộ: hai phòng ngủ, ba phòng ngủ và bốn phòng ngủ. Các căn hộ đều vuông vức, thông thoáng nam bắc, bếp và vệ sinh riêng, khiến xem sáng bừng mắt.
Tuy nhiều cây xanh, nhưng thiết tập thể d.ụ.c công cộng, khu vui chơi trẻ em và gara ngầm.
Thị trưởng Dương chỉ mô hình: “Gara ngầm?”
Ninh Yên tính toán phương án : “Phương Bắc ẩm ướt, cái hầm trú ẩn ngầm gì đó để phòng ngừa vạn nhất. Còn về gara, cháu nghĩ nhà nào cũng xe .”
Hầm trú ẩn thì đều hiểu, lo khỏi hoạ, cũng ảnh hưởng đến sinh hoạt. chuyện nhà nào cũng xe thì chẳng ai coi là thật.
Ninh Yên cũng giải thích nhiều: “Mọi xem thực tế nhé?”
“Được thôi.”
Xem thực tế càng trực quan hơn. Mọi khu dân cư đồng bộ, những căn nhà xây thô sạch sẽ bằng xi măng, ai nấy đều chút ghen tị.
Nhà lầu thật tệ, hơn nhiều so với những khu nhà tập thể chật chội hiện nay, còn hệ thống sưởi tập trung, thiết kế khoa học hợp lý.
Phó thị trưởng Chu trong một căn hộ bốn phòng ngủ, gõ gõ tường, kiểm tra đường điện nước, xem xét chất lượng, đều chê .
Căn nhà lớn một ban công rộng, ánh nắng chiếu , vô cùng ấm áp.
“Nhà đấy, cô để dành cho căn nào ?”
“Cháu nhà ạ.” Ninh Yên ở ban công, về phía quần thể tứ hợp viện cách đó xa. Đó là nơi ở của dân làng đại đội Cần Phong cũ, vị trí trung tâm nhất.
Còn những tòa nhà lầu bao quanh bên ngoài.
“Cô lấy căn nhà lầu nào ?”
“Cháu gương chứ ạ.” Ninh Yên thích ở tứ hợp viện hơn. Nhà là để ở, cô định đầu cơ tích trữ.
Hơn nữa, cô còn hai căn tứ hợp viện ở thủ đô mà!
Nếu cơ hội, cô sẽ đến Thượng Hải tậu một căn biệt thự cổ độc lập, đến Thâm Quyến mua miếng đất, thế là thỏa.
Phó thị trưởng Chu những điều , nên cô bằng con mắt khác. Cô gái tính cách mạnh mẽ, dễ chọc, nhưng cực kỳ nguyên tắc, năng lực việc mạnh.
“Nhà thế mà cô cần, cấp của cô động lòng ? Cô ngăn cản họ, họ sẽ sinh oán đấy.”
“Cháu ngăn cản họ. Chỉ cần họ bằng lòng dùng tứ hợp viện để đổi, cháu ý kiến.” Ninh Yên sớm đối sách. “Đương nhiên, còn một cách nữa, đó là ở riêng.”
Thư Sách
Trước đây theo quy định, ở riêng sẽ cấp đất nền để xây nhà. Bây giờ đất ngày càng ít, về cơ bản là phê duyệt đất nữa.
Người trẻ thích ở nhà lầu thì cứ việc mà ở.
Phó thị trưởng Chu lo hão cho cô . Cô gái khôn khéo như , việc đều chu , thể để rắc rối cho .
“Hai nhà Hầu - Lâm đang ầm ĩ lên, vui vẻ.”
Ninh Yên sững sờ một chút, phản ứng kịp. Hai nhà Hầu - Lâm? Nhà nào ?
Phó thị trưởng Chu thấy cô ngơ ngác, khỏi lắc đầu thở dài: “Hầu Thần.”
Ninh Yên bừng tỉnh đại ngộ. Cô quên béng mất . “Đang yên đang lành bất hòa? Trước đó nhà họ Lâm còn mẩy lắm mà. Ông già nhà họ Lâm còn cưới Nghiêm Kiều nữa.”
Khóe miệng Phó thị trưởng Chu giật giật. Lâm Cảnh Vĩ đang ở độ tuổi sung sức, qua miệng cô thành ông già.
“Chuyện do chính cô gây , còn hỏi ?”
“Cháu gì ?” Ninh Yên vẻ mặt mờ mịt, thật sự gây chuyện mà.
Nếu tính cô, Phó thị trưởng Chu lẽ tin cô vô tội thật. “Có tố cáo Lâm Huệ sống xa hoa lãng phí. Cấp điều tra hai nhà Lâm - Hầu, tra chút chuyện, nên hai nhà sang c.ắ.n xé .”
Ninh Yên trợn mắt há hốc mồm. Còn thể như ? Cô thật sự . Cô giơ ngón tay lên: “Cháu thề với trời, Lâm Huệ do cháu tố cáo.”
Thật sự cô, oan quá mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-455.html.]
“Nguyên nhân bắt nguồn từ cô đấy.” Phó thị trưởng Chu quan hệ tầm thường với nhà họ Hầu, ít tin tức.
Ninh Yên đúng là một câu công chúng: “Nếu m.ô.n.g bọn họ sạch sẽ, thì ngàn lời vạn lời cũng chỉ là nhảm. Làm mà, vẫn học , cái gì nên lấy thì kiên quyết lấy.”
Cô chỉ lấy những gì nên lấy, ăn mặc ngủ nghỉ cũng tương đối khiêm tốn. Đâu giống Lâm Huệ, chỉ sợ khác nhà họ Lâm tiền.
Phó thị trưởng Chu: ...
“Thôi bỏ , cô nhà họ Nghiêm che chở, khác sẽ dễ dàng động đến cô .”
“Cho dù nhà họ Nghiêm, ai dám động đến cháu, cháu đập c.h.ế.t đó.” Ninh Yên bây giờ khác xưa, bao nhiêu đang dựa cô để kiếm cơm, những ở cũng sẽ cô xảy chuyện.
Phó thị trưởng Chu vỗ trán. Con bé vẫn cái tính nết ngang ngạnh đó.
“Nói chuyện gì thế? Mau đây chụp ảnh nào.” Giọng thị trưởng Dương vang lên.
“Tới ngay đây ạ!” Ninh Yên lon ton chạy tới, tìm vị trí của , bày tư thế đoan trang, sang trọng, mỉm rạng rỡ.
Màn trập ấn xuống, khoảnh khắc vĩnh viễn lưu giữ .
Ninh Anh Liên vội vàng chạy tới tìm: “Tổng giám đốc Ninh, xong , gây sự, trấn áp , em mau qua xem .”
Ninh Yên nhíu mày: “Đi.”
Tại hiện trường ký hợp đồng, hơn mười hộ gia đình đang vây quanh nhân viên công tác, mồm năm miệng mười chỉ trích.
“ cũng yêu cầu gì khác, chỉ ở cùng một tòa nhà với họ hàng thích, ?”
“Chúng ở cùng quen , tách . Các việc kiểu gì ?”
“Mấy nhà chúng đều nhất trí đồng ý, dựa mà các chấp thuận? Đâu chuyện khó khăn gì, mau giải quyết cho chúng .”
Đây là của dòng họ Vương, nay vẫn thích kéo bè kết phái, tác phong ngang ngược, là một bá chủ trong thôn.
Thư ký Ngưu kiên quyết lắc đầu: “Thật sự , chúng quy định .”
Ninh Yên đặt quy định như chính là xé lẻ , phân tán nơi ở, để tránh việc họ tụ tập gây chuyện.
Người nhà họ Vương ngang ngược: “Quy định là do đặt , đương nhiên cũng thể phá bỏ.”
Thư ký Ngưu liếc cảnh sát và nhân viên an ninh cách đó xa. Hôm nay huy động nhiều để duy trì trật tự.
Đương nhiên, trừ khi vạn bất đắc dĩ, thể sử dụng những , ảnh hưởng sẽ .
Ông chút tự tin: “Vậy thì chịu thôi, quy định do chính Tổng giám đốc Ninh đặt , phá bỏ cũng đến lượt .”
Vương Đại, con trai trưởng tộc họ Vương, nghển cổ gào lên: “Vậy gọi Ninh Yên đây, sẽ tự chuyện với cô .”
“Cô bận.” Thư ký Ngưu vui. Tổng giám đốc Ninh là ai, là các gọi là gọi ?
Vương Đại hừ lạnh một tiếng: “Cô chỉ nịnh nọt mấy ông lãnh đạo, chuyện của dân đen chúng thì chẳng để trong lòng. mặc kệ, gọi cô đây ngay, nếu ...”
Một giọng lạnh lùng vang lên: “Nếu thì ?”
Hiện trường im bặt. Vương Đại đầu , sắc mặt lập tức đổi, cúi đầu khom lưng: “Tổng giám đốc Ninh, cô đến . Ý là, xin cô giúp đỡ, đại phát thiện tâm, giúp mấy nhà chúng ở cùng một tòa nhà, chúng sẽ nhớ ơn cô.”
Uy tín của Ninh Yên ở tập đoàn Cần Phong cao đến mức ai thể thế, một câu của cô thể quyết định vận mệnh của một .
Hiện giờ còn thôn xóm nữa, đất đai đều thuộc sở hữu của tập đoàn Cần Phong, dân làng cũng tập đoàn việc, tương đương với việc tất cả đều là nhân viên của Ninh Yên.
Huấn luyện quân sự, đào tạo nhân viên mới đều là để mài giũa tính khí của họ, tẩy não cho họ, cho nên về cơ bản ai cũng kính sợ Ninh Yên.
Ninh Yên vẻ mặt thản nhiên: “Không quy củ thì thành khuôn phép. Cho dù là đặt quy định, cũng tuân thủ.”
Vương Đại kỹ năng gì, thích học hành, phân bưng gạch nên trong lòng vui: “Tổng giám đốc Ninh, pháp luật còn tình , cô giúp chúng mà.”
Ninh Yên lạnh lùng : “Nghe kìa, chỉ là một kẻ nịnh nọt, gì bản lĩnh giúp các .”
Mọi : ...
Vương Đại: ...
“Bốp bốp!” Trưởng tộc Vương tiến lên tát con trai mấy cái thật mạnh, lành: “Tổng giám đốc Ninh, nó đầu óc vấn đề, ăn , cô đừng chấp nhặt với nó. Thằng cả, mau xin Tổng giám đốc Ninh !”
Vương Đại lập tức quỳ sụp xuống: “ sai , là thằng ngu. Ai mà cô khôn khéo, tài giỏi, bản lĩnh. Mọi ngày hôm nay đều là nhờ công lao của cô, ai cũng nhớ ơn cô.”
Thấy Ninh Yên lay động, quyết tâm chơi lớn, hai chân mềm nhũn quỳ hẳn xuống: “Tổng giám đốc Ninh, quỳ xuống xin cô, cô tha thứ cho .”
Ninh Yên ghét nhất là trò bắt cóc đạo đức. Cô né sang một bên: “Nói là xin , giảm thọ. Trước mặt một đằng, lưng một nẻo, cái kiểu ngày xưa chính là Hán gian đấy.”
Cô rập khuôn, cũng lãnh đạo cứng nhắc, hành sự kiêng nể gì, lời khó một chút thì ?
Vương Đại: ... Chiêu quen thuộc dùng nữa .
Trưởng tộc Vương kéo Vương Đại dậy, hung hăng trừng mắt một cái, thành sự thì ít, bại sự thì nhiều. “Tổng giám đốc Ninh, thằng con bất hiếu sẽ dạy dỗ . Trước mắt, mấy nhà chúng bàn bạc kỹ , ở cùng một chỗ để tiện chăm sóc lẫn , mong Tổng giám đốc Ninh đồng ý giúp cho.”
“Bốc thăm là để đảm bảo tính công bằng. Các bốc thăm chính là phản đối sự công bằng cho , điểm dám đồng tình.” Ninh Yên liếc mắt một cái là thấu tâm tư của ông . Đất đai còn, mà vẫn còn giữ tư tưởng dòng tộc đó .
“ nể tình ông lớn tuổi, thể châm chước một . Chỉ cần ông thuyết phục tất cả từ bỏ bốc thăm, sẽ cho các ở cùng .”
Trưởng tộc Vương sững sờ. Thuyết phục mấy vạn ? Sao thể?
Ông đảo mắt: “Tổng giám đốc Ninh, nguyện ý bỏ thêm tiền, mỗi nhà thêm một trăm đồng.”
Ninh Yên lạnh nhạt : “Đây vấn đề tiền thể giải quyết . Làm việc công bằng thì thể phục chúng.”
“Còn một phương án xử lý nữa: mỗi nhà trừ hai mét vuông diện tích. Các tự chọn .”